Các đệ tử ở các khu các nhau đều nắm chặt thời gian chế tạo Hỏa luyện thiết, âm thanh “phanh, phanh” hòa vào nhau như một bản giao hưởng.
Năm mươi khối Hỏa luyện thiết, nếu có thể ở trong ngày trước thời gian hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ có thể quay về chỗ ở của bản thân bên ngoài, chỉ cần ngày hôm sau đến là được.
Ở Công điện tất cả mọi người đều như thế. Dù sao bọn hắn chẳng qua là “công nhân”, cũng không phải nô lệ.
Tại khu Giáp, phòng số mười, có một thanh niên ngồi ngay ngắn trên bệ đá.
Một khối huyền thiết trong suốt bị đốt đến đỏ bừng được hắn nắm trong tay, phía trên có chín hoa văn hình dây xích màu đỏ trông rất bình thường, có xu hướng đang quấn vào nhau, đồng thời từng đợt huyền quanh màu tím bao trùm bàn tay hắn tránh cho hắn bị bỏng.
Người thanh niên này rõ ràng là Lâm Phong Lãng bài danh thứ mười ba trên Khí bia.
- Chúc mừng Phong Lãng huynh, Dịch mạch chín đầu, chỉ kém một chút nữa hình thành Địa mạch, đủ để bài danh mười thứ hạng đầu trên Khí bia rồi.
Tráng hán đầu trọc ở một bên chắp tay chúc mừng.
Trong lòng của hắn sợ hãi thán phục không thôi, một khối huyền thiết bình thường, hỏa lực trong phòng cũng không phải đầy đủ lại bị Lâm Phong Lãng luyện ra chín đầu Dịch mạch.
Trước đó, người này hắn còn cảm thấy có tiếng không có miếng, dù sao đối với những thiên kiêu trên khí bia mà nói, ở Hỏa luyện vực này hỏa lực hẳn là không thỏa mãn được ah, bọn hắn chí ít nên đi tầng tiếp theo mới đúng.
Nhưng Lâm Phong Lãng cại vẫn cứ đi tới phòng số mười khu Giáp này, lấy điều kiện thấp kém nhất để luyện ra đồ vậy chất lượng tốt, quả thật là kinh người.
Chẳng lẽ tu vi người này đã đạt đến Địa cảnh rồi.
Nghĩ tới đây, Tráng hán đầu trọc cảm thấy khủng bố, trong phần đông đệ tử mười năm gần đây, trước mắt cũng chỉ có hai ba người đạt tới địa cảnh ah, đây là cảnh giới mà hắn chỉ có xa xa đứng nhìn.
Mà hai ba người này không chỉ tại Nam cảnh, thậm chí ở toàn bộ La Hư đại lục đều là những nhân vật đầu lĩnh, để cho thế hệ trẻ tuổi kính sợ không thôi.
Mà bây giờ, người thanh niên này bên cạnh hắn, tương lai có khả năng đạt tới một bước này.
Nghĩ đến đây, Tráng hán đầu trọc không khỏi đem tư thái hạ thấp xuống. Bằng không, lấy hắn hơn ba trăm tuổi, cũng sẽ không cùng một thằng nhóc hai mươi tuổi xưng huynh gọi đệ.
- Chuẩn bị cho ta huyền thiết nhiều hơn nữa.
Lâm Phong Lãng đối với Tráng hán đầu trọc nịnh bợ liền nhắm mắt làm ngơ, chỉ nhíu mày, hai mắt nhìn chằm chằm vào chỗ giao nhau của chín đầu Dịch mạch, tự hỏi nguyên nhân thất bại.
Đúng vậy, đâu là một kiện vật phẩm thất bại.
Chín đầu Dịch mạch, hắn đã sớm có thể làm được, bằng không thì cũng sẽ không bài danh thứ mười ba trên Khí bia, mà lần này mục đích của hắn là ngưng tụ chín dầu Dịch mạch, luyện ra Địa mạch, trở thành chuẩn Địa phẩm luyện khí sư.
Chỉ cần có thể hoàn thành một bước này, trên Khí bia, hắn có thể xếp trước Năm.
…
Phòng số một, khu Giáp
Lúc này Khương Dự đang trải qua một cuộc sống rất bi thảm, mồ hôi rơi như mưa, may mắn là trong nhẫn Tu di của hắn chuẩn bị đủ nhiều nước, bằng không thì hơi nóng ở đây không để hắn dễ chịu tí nào.
Hắn thử nâng lên "Hỏa luyện chùy", đập tới khối tinh thiết đặt trong hốc lõm trên bệ đá.
Phanh…
Tiếng ù tai mãnh liệt vang lên.
"Hỏa luyện chùy" rơi trên mặt đất, khối tinh thiết xuất hiện một tia lửa đỏ.
Nhưng linh lực bảo vệ phía ngoài thân thể hắn rung lên một cái, nứt ra, lửa nóng rực từ bên ngoài vào thiêu cháy da hắn.
- Hí….
Khương Dự vội vàng tụ lại linh lực, ngăn lại nhiệt lực, nhưng làn da phía ngoài cũng đã xuất hiện một tia cháy đen.
Trong lòng hắn đau khổ, không nghĩ tới trong quá trình chế tạo Hỏa luyện thiết, linh lực bảo vệ vẫn chịu ảnh hưởng. Hơn nữa còn không bị khống chế, chỉ cần đập, liền xuất hiện tình huống như vậy.
Bết bát hơn chính là, mỗi lần đập, linh lực của hắn đều tổn hao hơn phân nửa, nhưng kết quả chỉ làm chi khối tinh thiết xuất hiện một chút lửa nhỏ như vậy, hoàn toàn không đạt tới hiệu quả của một lần đập thông thường.
Bỏi như vậy, hắn chắc chắn là mệt tới chết cũng không thể chế tạo ra một khối Hỏa luyện thiết.
Khương Dự không biết chính là, cái gọi là một lần đập như vậy tương đương với lực đạo của một tên Dịch cảnh tầng sáu, bảy. Hắn dù sử dụng tất cả vốn liếng cũng đập không được.
Sau nửa ngày, Khương Dự lại đi thử lần hai.
Cuối cùng, hắn bất đắc dĩ xác định, bản thân không có khả năng chế tạo ra Hỏa luyện thiết, tu vi hắn quá thấp.
Ngồi xổm lên một chuôi búa, hắn cúi đầu suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ.
Năng lực đặc thù của hắn chỉ có thể ảnh hưởng đến vật chất, cũng không ảnh hưởng tới năng lượng vô hình này, nên không thể giúp hắn chế tạo Hỏa luyện thiết.
Nhưng nhiệm vụ năm mươi khối Hỏa luyện thiết là nhất định phải hoàn thành đấy, nếu bản thân mà chế tạo không ra, cũng chỉ có thể đi …trộm…
Trong đầu Khương Dự hiện lên chữ này, trong nội tâm sợ hãi kêu lên.
Ý nghĩ này… có chút lớn gan quá đi…
Dù sao đây là quy củ nghiêm khắc của Thiên Chú thành, hơn nữa xung quanh chỉ cần là sinh vật thì tu vi so với hắn đều cao hơn, giá trị vũ lực đều hơn xa so với hắn.
Một khi bị phát hiện, hắn liền toang.
Cho nên nói là trộm, mà không phải là chém giết, chỉ cần không bị phát hiện liền không sao.
Trong đầu một người, âm thanh xúi hoặc vang lên.
Khương Dự không khỏi nuốt ngụm nước miếng, có chút động tâm, nhìn Hỏa luyện thất, không khí nóng rực tràn ngập, nham thạch nóng chảy trong ao nhỏ đỏ rực, chảy đến chảy đi, xung quanh độ nóng tới hai trăm độ.
Hoàn cảnh như vậy, cho dù là một đệ tử Dịch cảnh cũng rất khó chế tạo ra năm mươi khối Hỏa luyện thiết.
Nủa ngày sau, Khương Dự quyết tâm trong lòng, quyết định bốc lên một chút phong hiểm, dù sao trừ phương pháp này ra, làm gì có cách nào khác.
Tay phải hắn phẩy một cái, từ trong nhẫn Tu di, con “Kiến khiêu vũ” xuất hiện trên mặt đất.
- Lính trinh sát Tiểu Hồng, ngươi đi xem xem, chỗ nào có Hỏa luyện thiết cho chúng ta trộm.
Con "Kiến khiêu vũ" màu đỏ đầu ngóc một cái chạy ra khỏi Hỏa luyện thất.
Khương Dự thao túng con "Kiến khiêu vũ" màu đỏ từ phụ cận Hỏa luyện thất tìm ra, vì để tránh cho bị phát hiện, chỉ cần có người ở trong Hỏa luyện thất đều không cho con kiến tới gần.
Dù sao, "Kiến khiêu vũ" màu đỏ tuy nhỏ, nhưng lấy tu vi của người nơi này, đối với một điểm gió thổi cỏ lay ở xung quanh đều có thể phát giác được, tới quá gần khó tránh khỏi bị phát hiện.
Tim …tìm… từ khu Giáp đến khu Ất, Khương Dự phát hiện hoặc là có người ở trong Hỏa luyện thất, hoặc là phòng trống, cái bóng của một khối Hỏa luyện thiết đều không có.
Khương Dự cũng không kỳ quái, lúc này thời điểm còn sớm, ở chỗ này hầu hết mọi người đều nắm chặt thời gian chế tạo Hỏa luyện thiết, đều không lãng phí thời gian.
Nhưng điều này làm cho Khương Dự phát sầu, dù sao hắn cũng phải hoàn thành nhiệm vụ ah.
Bằng không nghĩ biện phát đem người dụ ra ngoài để trộm ah. Ý nghĩ trong đầu Khương Dự chuyển động.
Nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên, một gian phòng xuất hiện trước mặt Khương Dự, không, là xuất hiện trước mặt con "Kiến khiêu vũ" màu đỏ.
Căn phòng này không giống với các phòng Hỏa luyện thất khác, không có đường rãnh nối vào, cũng không có nham tương nóng chảy chạy vào chạy ra, chỉ có hai cái cửa sổ nhỏ có hai thanh kim loại thẳng gắn vào, kẽ hở chỉ có thể miễn cưỡng luồn một ngón tay đi vào.
Khương Dự trong lòng nghi hoặc, hắn lần đầu tiên thấy trong hỏa luyện vực này thấy một kiến trúc không giống với cấu trúc của Hỏa luyện thiết.
Hắn từ xa điều khiển con "Kiến khiêu vũ" màu đỏ từ khe hở cửa sổ tiến vào.