Mặc dù tức giận thật sự nhưng Giao Long vẫn đang kiềm chế lại không để mình động thủ.
- Ta nói cho ngươi, cái lão già ngu ngốc này biết. Mấy trăm năm ngươi bị nhốt ở đây. Ngươi nghĩ ai cũng giống như ngươi tu vi không có chút tiến bộ nào? Đến Tôn Ngộ Không đại náo thiên cung bị nhốt năm trăm năm sau đó cũng bị đám yêu quái hành cho ra bã. Ngươi nghĩ mình có thể so sánh được với ông ta hay sao?
Nghe đến đó, Giao Long lại càng tức giận hơn. Vốn dĩ ở bên ngoài săn bắt con người để thu thập Luân Hồi chi lực để lột xác. Vậy mà lại bị “người đó” nhốt ở đây làm cho hắn tu vi trì trệ không tiến. Cũng may là tuổi thọ của hắn cũng đạt đến nghìn năm cho nên không bị chết già ở đây.
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Trần Văn Châu lúc này cũng xuất hiện ở đây. Vừa thấy Nữ Vương, hắn cũng lâm vào trầm mê ở bên trong.
Mà thấy được Trần Văn Châu đang vỗ cánh ở một bên nhìn Nữ Vương không kiêng kỵ gì cả làm cho Giao Long càng thêm bực mình. Nó vừa nói vừa phất tay, một luồng điện xẹt qua hư không bay thẳng đến Trần Văn Châu.
- Nhóc con quỷ tộc. Mau tránh sang một bên để cho bọn ta nói chuyện.
Trần Văn Châu nhanh chóng khép lại hai cánh bảo vệ toàn bộ cơ thể mình ở bên trong. Luồng điện khủng bố vậy mà không dây được tổn hại cho đôi cánh của hắn.
Từ lúc bắt đầu đến giờ Giao Long và Nữ Vương sử dụng ngôn ngữ cổ xưa để nói chuyện. Vốn tưởng Trần Văn Châu không hiểu không ngờ hắn vậy mà mở miệng dùng ngôn ngữ cổ xưa để trả lời.
- Giao Long tiền bối có gì từ từ nói. Đâu cần phải ra tay với hậu bối như ta vậy.
Mà đáp lại lời của hắn là liên tục hàng chục lần lôi điện phóng tới. Vừa né tránh vừa dùng hai cánh để đỡ lại lôi điện, Trần Văn Châu vừa nói:
- Giao Long tiền bối cùng đừng có ép người quá đáng như vậy chứ.
- Ta ép người quá đáng thì lại làm sao? Ngươi có giỏi thì đến đánh ta nè.
Giao Long liên tục phất tay đánh cho Trần Văn Châu liên tục thoái lui. Nhưng mà hắn vậy mà không bị một chút vết thương nào, toàn thân của hắn bây giờ đều ở trong hình dáng quỷ tộc rất đang sợ. Âm thanh cũng phát ra khàn khàn nói.
- Giỏi lắm Giao Long. Bổn toạ gọi ngươi một tiếng tiền bối là coi trọng ngươi. Vậy mà không biết tốt xấu cả gan dám ức hiếp ta. Hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Hình dáng của Trần Văn Châu một lần nữa biến đổi. Hai cái sừng dê bây giờ ngắn lại nhưng lại tạo cho người ta cảm giác cứng rắn và hài hoà hơn. Gương mặt khôi phục như ban đầu, hai cái lỗ tai dài nhọn ở hai bên.
Làn da màu đỏ biến thành màu ngọc bích. Cây đinh ba biến thành một thanh cốt kiếm dài một thước hai. Mái tóc dài màu trắng xoả xuống sau lưng, một bộ chiến giáp màu vàng sáng long lanh như vàng bốn số chín xuất hiện bao phủ toàn thân của hắn.
Hắn không phải có huyết mạch là một con quỷ đỏ thấp kém như lúc trước. Đó chỉ là lớp nguỵ trang của hắn mà thôi. Chân chính huyết mạch của hắn là Ngọc Cốt Thiên Ma đứng hàng thứ bảy trong thập đại thiên ma.
- Ngọc Cốt Thiên Ma!
Hét lên bốn chữ như thế, Nữ Vương không kịp mang đi đám con của mình mà bóp nát một viên ngọc phù. Ánh sáng màu đen bắn ra bốn phía, cô ta lập tức biến mất không còn tung tích gì.
- Khẹt khẹt...Chạy trốn cũng thật là nhanh à. Còn ngươi? Nghe thấy đến tộc của bọn ta mà không chạy trốn. Xem ra còn có chút bản lĩnh. Nào tiếp tục phóng điện cho ta xem?
- Ngươi... Ngươi vậy mà là ma tộc. Ngươi có biết nếu tin tức ngươi xuất hiện bị cô ta nói cho Vĩnh Hằng Giả thì ngươi biết kết cục của ngươi như thế nào không?
Giao Long cũng muốn chạy trốn, nhưng mà nó làm sao có thể chạy trốn khi mà đã bị Thiên Niên Trọng Xích khoá lại ở tế đàn rồi.
Tu vi của nó là Tiên Nguyên đỉnh cao, nửa bước Thần Nguyên cảnh. Nhưng mà ma tộc rất khủng bố. Hắn từng nghe nói kẻ thuộc thiên ma tộc hạng tám tu vi vỏn vẹn chỉ có Tinh Nguyên Cảnh lại có thể dùng bí pháp và thân thể cường hãn đập chết một Thần Nguyên cảnh tu sĩ.
Công pháp và kỹ năng của bọn chúng vô cùng độc ác và quỷ dị. Đặc biệt bọn chúng có một bí pháp cấm kỵ giúp gia tăng tu vi lên một cảnh giới.
Cũng vì bí pháp này mà rất lâu trước đây bọn chúng bị tất cả các tộc khác phối hợp đồ sát. Nhưng mà cái cớ là do bọn chúng dùng sinh mệnh và linh hồn tộc khác để tu luyện. Nhưng sau khi đồ sát hết cả ba mươi hai tộc của Ma Tộc, bọ họ cũng mất đi tung tích của quyển bí tịch kia.
Cho nên bây giờ hễ ở đâu có ma tộc xuất hiện đều sẽ bị các tộc khác vây quét không chút lưu tình.
Không hiểu sao tên Trần Văn Châu này mặt vẫn không đổi sắc, hắn bình tĩnh đến lạ thường.
- Ngươi nghĩ cô ta ra ngoài sẽ thông báo tin tức của ta cho những kẻ khác à? Cô ta nói đúng là không sai. Ngươi ngu quá mức bình thường rồi.
Đúng như Trần Văn Châu nói, Nữ Vương ra ngoài cũng không có đi báo cho những kẻ khác về tung tích của hắn. Bởi vì cô ta biết được sự quan trọng của tin tức này. Nếu như Trần Văn Châu là kẻ nắm giữ bí pháp kia thì tộc cô ta sẽ trở nên vô cùng hùng mạnh nếu chiếm được.
Cho nên sau khi ra ngoài nói với “người đó” mình đã hoàn thành nhiệm vụ liền nhanh chóng rời đi. Cô ta nhanh chóng liên lạc với lão tổ báo cáo tin tức ở đây rồi tìm một nơi ẩn thân chờ đợi.
Phía trong Thú Tràng, Giao Long và Trần Văn Châu mặt đối mặt nhau. Giao Long có chút kiêng kỵ nói:
- Mặc dù ngươi là Ngọc Cốt Thiên Ma nhưng ngươi còn kém ta một cảnh giới. Dù cho ta không thể giết chết ngươi thì ngươi cũng không làm gì được ta. Coi như chúng ta chưa từng gặp mặt, ta đi đường ta, ngươi đi đường của ngươi. Thế nào?
Lúc trước sợ bại lộ thân phận nên mới chơi đủ thứ chiêu trò.Nhưng hôm nay đã không giống lúc trước. Nắm được Luân Hồi chi lực thì hắn cũng không cần phải e sợ bị phát hiện nữa rồi. Giao Long không biết được tầm quan trọng của thứ này. Nó chỉ biết có thể giúp nó hoá long mà thôi. Khi chưa chính thức bước vào Long tộc thì nó hoàn toàn là ngọn cỏ ven đường không được chú ý nên kiến thức vô cùng hạn hẹp.
Còn Trần Văn Châu hắn có được kiến thức nhiều hơn Giao Long rất nhiều. Cho nên hắn cũng không còn hơi sức nói chuyện với tên ngu ngốc này nữa.
Bộc phát toàn bộ sức mạnh thật sự của mình, thi triển bí thuật. Tu vi nhanh chóng kéo lên, từ Tinh Nguyên Cảnh cấp tám lên đến Tiên Nguyên Cảnh cấp tám thì mới ổn định tại đó. Toàn thân hắn thì bao phù trong một màn hắc khí chập chờn.
- Bí pháp. Ngươi vậy mà biết sử dụng Ma Hoá. Nhưng đừng nghĩ như vậy là có thể giết được ta.
- Nói nhảm nhiều quá.
Trần Văn Châu tay cầm Cốt Kiếm xông đến tấn công Giao Long. Tốc độ quá nhanh rồi, từ ở bên ngoài căn bản không thể quan sát được thân ảnh của hắn.
Một kiếm trảm phá hư không chém vào cổ Giao Long. Nó cũng nhanh chóng phản ứng lại, lắc mình né tránh. Một quả cầu sấm sét từ trong tay phải của nó hình thành rồi được ném lên trên người của Trần Văn Châu.
Hắn vậy mà hoá thành một đám khói đen biến mất rồi xuất hiện trở lại ở sau lưng Giao Long. Một kiếm cực nhanh từ phía sau đâm thẳng vào thân thể nó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT