Tạ Nhất bụng quặn đau. Trên người sức lực phảng phất dần dần, bị rút cạn, ý thức từng chút mất đi, Tạ Nhất đột nhiên ngã xuống HunhHn786.

"Ôi!!"

Mọi người hút một ngụm khí lạnh, không biết có phải Tạ Nhất bị thương hay không, đột nhiên liền từ giữa không trung rơi xuống. Thương Khâu nheo đôi mắt, trực tiếp từ cửa khoang phi thuyền nhảy ra ngoài, nhanh chóng lao xuống phía dưới. Trong tay hắn nắm một dây xích.

"Loảng xoảng!!"

Một đầu dây xích trực tiếp khóa ở cửa khoang phi thuyền. Dây xích ném ra, Thương Khâu theo xiềng xích nhanh chóng đi xuống.

Tạ Nhất đã mất đi ý thức, căn bản không có phản ứng. Thương Khâu nhanh chóng nhảy xuống, một tay túm chặt sợi xích, một tay ôm eo Tạ Nhất. Nếu chậm một chút nữa, Thương Khâu cũng không cách bắt được Tạ Nhất.

Tạ Nhất đã hôn mê, một chút ý thức cũng không có, mồ hôi từ trên trán lăn xuống, sắc mặt một mảnh trắng bệch. Thương Khâu không dám chậm trễ. Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc xông tới kéo sợ xích. Mọi người xem như đem Tạ Nhất cùng Thương Khâu bị kinh sợ nhưng không nguy hiểm kéo lên. Thương Khâu ôm Tạ Nhất, hô to:

"Quân y!"

Quân y nhanh chóng xông tới xem xét Tạ Nhất. Phải làm một ít kiểm tra, bất quá bọn họ hiện tại tình huống không tốt lắm, vừa rồi phi thuyền bị mộc á thủy thú phá hỏng, cần đáp xuống đất mới có thể kiểm tra.

Phi thuyền thực mau tìm một mảnh đất trống cạnh cánh rừng rậm của khu W không người, lúc này mới hạ cánh.

Thương Khâu ôm Tạ Nhất, lao xuống phi thuyền. Quân y chạy nhanh theo chuẩn bị kiểm tra cho Tạ Nhất. Binh lính sửa sang lại vật tư, chuẩn bị hạ trại, dù sao nơi này hoàn cảnh quá ác liệt.

Tạ Nhất mơ mơ màng màng, cảm giác bụng rất đau, một trận quặn đau, đau đến cả người vô lực, một chút liền mất đi ý thức.

Chờ Tạ Nhất mông lung tỉnh lại, liền nghe được bên cạnh có người kinh hỉ nói:

"Quốc vương, quốc vương bệ hạ! Thật tốt quá! Vương hậu sinh! Vương hậu sinh!"

Tạ Nhất trong đầu một đoàn hồ nhão, căn bản không nghe rõ đã xảy ra sự tình gì, chỉ có thể nghe được từng đợt tiếng hoan hô.

Không biết đang làm gì, chẳng lẽ đang làm Pаrty?

Tạ Nhất hôn hôn trầm trầm ngủ, cũng không biết ngủ bao lâu. Dần dần mới cảm giác tốt một ít, chậm rãi Tạ Nhất có chút sức lực mở to mắt. Bốn phía là phòng ốc, bất quá có chút đơn sơ.

Là lều trại bọn họ vừa mới thành lập. Tại thời đại công nghệ cao này kiến tạo phòng ở quả thực là quá dễ dàng. Bất quá bởi vì thời gian gấp không thế nào xa hoa thôi.

Tạ Nhất nằm ở trên giường, vẻ mặt mê mang.

Bụng không đau, trên người cũng không khó chịu, cảm giác tinh thần tốt!

Tạ Nhất tức khắc nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi ngồi dậy. Bốn phía không có người, cửa phòng đóng, bất quá ngoài cửa truyền đến âm thanh, giống như có người nói chuyện, nghe như là Thương Khâu. Giọng Thương Khâu đặc biệt gợi cảm, có nội lực. Tạ Nhất chậm rãi ngồi dậy, trong tầm tay đột nhiên đụng phải thứ gì trơn mịn còn có chút nóng hổi. Tạ Nhất một trận mê mang, xốc lên chăn nhìn nhìn, tức khắc càng mê mang......

Một...... quả trứng vàng?!

Quả trứng dài ước chừng sáu bảy centimet màu vàng rực rỡ, tản ra hào quang. Bốn phía không có bật đèn, ánh sáng từ quả trứng phát ra chói lọi. Thời điểm xốc chăn ra ánh hào quang quả thực muốn sáng mù mắt Tạ Nhất.

Tạ Nhất tức khắc mở to hai mắt nhìn, tâm nói.

Quả trứng vàng này rất đáng giá nha!

Liền ở ngay lúc này có tiếng mở cửa. Thương Khâu từ bên ngoài đi vào. Nhìn thấy Tạ Nhất tỉnh, hắn nhẹ nhàng thở ra, đi đến mép giường ngồi xuống, nói:

"Cảm giác thế nào? Có nơi nào không thoải mái hay không?"

Tạ Nhất lắc lắc đầu, còn đang xem quả trứng vàng đặc biệt quý giá, cũng nghĩ không biết Thương Khâu từ nơi nào tìm tới. Thương Khâu lại là cười nói:

"Con chúng ta có phải đặc biệt đáng yêu hay không?"

"Hả?"

Tạ Nhất một trận mê mang, ngẩng đầu nhìn Thương Khâu.

Con?

Thương Khâu lại là cúi đầu, vẻ mặt ôn nhu nhìn quả trứng vàng trên tay Tạ Nhất.

Tạ Nhất:

"......"

Không phải là như mình nghĩ chứ?

Tạ Nhất trừng to hai mắt nhìn, nói:

"Từ từ, một quả trứng?!"

Tạ Nhất nhanh mở ra giao diện của mình. Tạ Nhất nhớ rõ có giao diện nhánh của bé con. Quả nhiên bé con đã sinh ra, giao diện thế nhưng đổi thành... phát triển của trứng.

Giao diện phát triển của trứng

ID: Không biết
Trạng thái: Tốt đẹp / vui vẻ
Tiến độ: 5/10

Tạ Nhất:

"......"

Tạ Nhất tức khắc hóa ngốc.

Trò chơi này cũng quá hiệu suất đi, trứng vừa mới sinh ra thế nhưng đã phát triển đến một nửa. Không chừng hôm nay là có thể phá xác?

Tạ Nhất nhìn quả trứng vàng trong tay, chậm rãi tiếp thu, nói:

"Đây......"

Thương Khâu cười tủm tỉm nói:

"Đáng yêu giống em."

Tạ Nhất bất đắc dĩ trợn trắng, nói:

"Anh mới là người hói đầu."

Quả trứng tuy rằng nhìn đặc biệt quý giá, nhưng là một quả trứng a, sao có thể giống mình!

Tạ Nhất mới vừa nói xong, liền nghe được hệ thống có nhắc nhở.

Trạng thái : -15

Tạ Nhất nhanh mở ra giao diện phát triển của trứng. Quả nhiên trạng thái đã thay đổi.

Trạng thái: không vui/ con mới không phải người hói đầu!

Tạ Nhất:

"......"

Bé con này thế nhưng còn biết hờn dỗi!

Tạ Nhất tức khắc có chút đau đầu, nhanh đi dỗ dành. Sau gần nửa giờ, trạng thái mới khôi phục +15, bé con cũng là có chút cảm xúc.

Quả trứng còn đang trong giai đoạn phát triển, Tạ Nhất cần ở cùng nó. Nhóm binh lính đi tìm NPC thoát khẩn cấp, đương nhiên cũng thuận tiện tìm Tạ Nhị tự nguyện bị bắt kia.

Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc nghe nói Tạ Nhất sinh ra quả trứng, đều lại đây "chiêm ngưỡng".

Thương Khâu chuẩn bị một cái đệm mềm màu đỏ có thêu chỉ vàng chỉ bạc gắng đá quý, thoạt nhìn đặc biệt xa hoa, quả thực cấp bậc đại gia. Để quả trứng ở trên đệm mềm sẽ không sợ bị va chạm, dù sao quả trứng thoạt nhìn là hàng dễ vỡ.

Hàn Trường Thứ nhìn thấy quả trứng vàng vẻ mặt hâm mộ, nói:

"Thật quý giá nha, rất đặc biệt."

Tất Bắc cũng chưa thấy qua quả trứng vàng như thế này, nói:

"Bên trong có cái gì? Hiện tại là trạng thái nào, trứng gà vàng hay trứng gà xanh?"

Tất Bắc nói như vậy xong, Tạ Nhất lại nghe hệ thống nhắc nhở.

Trạng thái: -5/ con mới không phải trứng gà vàng hay trứng gà xanh!

Tạ Nhất nhìn hệ thống nhắc nhở, lập tức nhéo Tất Bắc ra hiệu hắn xin lỗi. Tất Bắc khom lưng 90 độ xin lỗi, lúc sau trạng thái mới khôi phục tốt đẹp. Tất Bắc xoa xoa mồ hôi lạnh, nói:

"Nuôi trẻ con thật không dễ dàng."

Hàn Trường Thứ cười vẻ mặt tiện hề hề, đối với Tất Bắc nói:

"Không bằng chúng ta cũng nuôi một đứa đi. Anh xem, rất đáng yêu nha."

Tất Bắc lập tức cho hắn đôi mắt hình viên đạn. Hàn Trường Thứ vội vàng nói:

"Em bé kỳ thật như linh thú, cũng không khác thú cưng. Vừa đáng yêu, hơn nữa lúc sau còn có thể dùng để đánh dã quái, cũng có thể hỗ trợ tăng cấp. Quả thực chính là vũ khí sắc bén! Dù sao chúng ta đã kết hôn, thuận đường cũng sinh một đứa con đi."

Hàn Trường Thứ ba hoa chích choè, Tất Bắc chỉ là cười một tiếng, nói:

"Cậu tự đi giao phối."

Hàn Trường Thứ:

"......"

Hàn Trường Thứ đuổi theo Tất Bắc nói:

"Đừng nha, tự giao phối như thế nào sinh ra! Trò chơi của tôi không có như vậy! Tất Bắc, anh suy xét đi!"

Hệ thống :

Trạng thái trứng: +15/ xem náo nhiệt, siêu vui vẻ!

Tạ Nhất:

"......"

Trứng vàng này thoạt nhìn là tiểu ác ma!

Tạ Nhất chơi cùng quả trứng. Tốc độ phát triển thật là quá nhanh, chỉ qua giữa trưa thế nhưng tiến độ đã biến thành 9/10, chỉ còn một chút nữa thôi.

Tạ Nhất nhanh đem trứng bế lên, thật cẩn thận ôm vào trong ngực, sau đó ra khỏi phòng ngủ, chuẩn bị đi tìm Thương Khâu. Trong chốc lát trứng có khả năng liền phá vỏ chui ra, đương nhiên Tạ Nhất muốn tìm Thương Khâu cùng nhau xem.

Tạ Nhất ôm trứng từ phòng ngủ đi ra. Đừng thấy nơi này dựng tạm nhưng cũng rất rộng. Tạ Nhất không biết đi bên nào, bất quá may mắn có hệ thống, kéo ra giao diện quả nhiên có bản đồ.

Trên bản đồ có vị trí các NPC và bạn tốt. Tạ Nhất tìm được vị trí của Thương Khâu là ở phòng chỉ huy, liền theo hành lang đi về phía trước. Kết quả mới vừa đi đến một nửa, đột nhiên nhìn thấy trên bản đồ có mấy ký hiệu đỏ. Ký hiệu đỏ biểu hiện dã quái cùng kẻ địch, Tạ Nhất nhanh tìm tòi một chút. Trên bản đồ cũng không phải dã quái, thế nhưng là kẻ địch.

Tạ Nhị!

Tạ Nhị thế nhưng dẫn người trà trộn vào, đang nhanh chóng hướng đến phòng chỉ huy, ở phía trước Tạ Nhất không xa.

Tạ Nhị tiến vào tuyệt đối không là chuyện tốt. Tạ Nhất nhanh đem trứng bỏ vào trong lòng, cất bước nhanh chóng chạy về phía trước, đồng thời gửi tin cho Thương Khâu.

Bạn tốt Tạ Nhất:

Thương Khâu!!

Bạn tốt Tạ Nhất:

Tạ Nhị tới! Còn có những người khác, đang hướng tới phòng chỉ huy!

Tạ Nhất gửi tin xong, nhanh chóng chạy về phía trước hướng đến chỗ Tạ Nhị. Tạ Nhất từ phía sau xông lên, quả nhiên liền thấy được Tạ Nhị, bên cạnh còn đi theo mấy người đô con.

Tạ Nhất không cho bọn họ kịp phản ứng, lập tức tiến lên. Tạ Nhị căn bản chưa nhận ra, chỉ cảm thấy bị người hung hăng đá một cái. Hắn ngã xuống, trực tiếp đụng vào tường, choáng váng.

"Là mày!!!"

Tạ Nhị kêu lên, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt phi thường dữ tợn. Hắn hung tợn nhìn Tạ Nhất, nói:

"Đoạt quốc vương của tao! Tao muốn giết mày! Quốc vương bệ hạ là của một mình tao!!"

Tạ Nhị từ trên mặt đất bò dậy, ở trên người mò tìm. Hắn lấy ra một thứ, hình như là vũ khí công nghệ cao, là hình dạng khẩu súng.

Hệ thống lập tức cảnh báo nguy hiểm.

Tạ Nhị cầm chính là vũ khí màu cam, cũng chính là vũ khí bậc cao nhất trong trò chơi.

Tạ Nhị đột nhiên nổ súng. Tạ Nhất nhanh nhẹn tránh né. Hiện tại Tạ Nhất thấy may mắn vì mình là đại thần, kỹ năng hoàn hảo. Hơn nữa may mắn mình là pháp sư, có thể thêm máu, lại còn có thể thêm hộ thuẫn cùng các loại sức mạnh vân vân.....

Tạ Nhị gào thét lớn, liền như kẻ điên xả súng. Khói bốc lên, không ngừng có mảnh vỡ đất đá từ trên cao rơi xuống.

"Ầm ầm"

Tạ Nhất đột nhiên nhảy sang một bên tránh né, lúc này liền nghe được tiếng "lộc cộc" thập phần thanh thúy. Có cái gì từ trên người Tạ Nhất rớt xuống.

Tạ Nhất vừa nhìn, thế nhưng là trứng vàng con nhà mình.

Trứng vàng rơi xuống đất, lăn đi "nhanh như chớp", theo hành lang lăn về phía trước, ngay sau đó đụng vào vách tường, lúc này mới dừng.

Tạ Nhị tựa hồ thấy được quả trứng, tức khắc mở to hai mắt, càng thêm dữ tợn, nói:

"Mày!! Mày cái đồ đáng chết!! Mày căn bản không xứng sinh con cho quốc vương!!"

Hắn nói, nhắm ngay trứng vàng nổ súng. Tạ Nhất hoảng sợ, vội vàng tiến lên đánh vào trên lưng Tạ Nhị. Tạ Nhị lảo đảo, tạm thời từ bỏ công kích trứng vàng, quay đầu lại đánh Tạ Nhất. Hai người cơ hồ là vật lộn. Vũ khí của Tạ Nhị bởi vì ở gần, không phát uy tác dụng tốt.

Tạ Nhị không ngừng bóp cò, nhưng đều không có trúng Tạ Nhất. Đồng bọn của Tạ Nhị lập tức cũng xông tới hỗ trợ. Tạ Nhất tuy rằng là đại thần, bất quá người đi cùng Tạ Nhị cũng đều là cấp 999, lập tức có chút chống đỡ không xuể.

Tạ Nhị dữ tợn bóp cò súng, trong nháy mắt phát ra một viên đạn. Tạ Nhất nghĩ mình sẽ trúng đạn. Trong nháy mắt quả trứng trên mặt đất đột nhiên nhảy lên vọt lại đây.

"Xoảng!!!"

Một tiếng vỡ vụn vang lên. Trứng vàng thế nhưng trực tiếp ngăn ở trước mặt Tạ Nhất. Trứng vàng trúng đạn, tiếp theo là nổ tung.

"Ầm"

"A!"

Những mảnh nhỏ màu vàng kim của quả trứng bắn tứ tung cắt bị thương gương mặt Tạ Nhị. Nổ mạnh khiến Tạ Nhị cùng mấy đồng bọn bị chấn động lui về phía sau. Tạ Nhất cũng bị chấn chấn động thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.

"Tạ Nhất!"

Tạ Nhất nghe được giọng Thương Khâu cùng tiếng bước chân nhanh chóng tới gần.

Thương Khâu nhanh chóng vọt tới, đỡ Tạ Nhất. Tạ Nhất chóng mặt nhức đầu, trước mắt hoa lên, dùng sức lắc lắc đầu, nói:

"Trứng! Trứng......"

Nhìn kỹ trên mặt đất một đống mảnh nhỏ màu vàng kim, thoạt nhìn giống như là vỏ trứng bị nát. Trái tim Tạ Nhất đột nhiên thắt lại.

Lúc nãy trứng vàng đột nhiên xông tới chắn viên đạn, vỏ trứng vỡ nát. Chỉ còn lại 1/10 liền thành công nở ra, nhưng mà hiện tại......

Thương Khâu ôm Tạ Nhất, nói:

"Em xem."

Tạ Nhất ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khói thoát ra từ vụ nổ của trứng vàng chậm rãi biến mất, thế nhưng hiện ra một người. Người kia có hào quang bao quanh, mái tóc màu đen dài. Người kia đưa lưng về phía Tạ Nhất, Tạ Nhất thấy không rõ mặt, nhưng xem bóng dáng hẳn là còn rất trẻ. Người kia hơi xoay mặt một chút, Tạ Nhất tức khắc trừng to hai mắt.

Thương Khâu!? Không, không, không, không phải Thương Khâu, bởi vì người này trẻ hơn Thương Khâu rất nhiều. Thương Khâu thoạt nhìn khoảng 30 tuổi, mà người này thoạt nhìn mười sáu mười bảy tuổi là tối đa. Gương mặt giống Thương Khâu 90%. Quả thực rất giống, nhưng trẻ hơn, mặt mày cũng không có lãnh khốc, thoạt nhìn vui vẻ dễ gần.

Giống 90%?

Tạ Nhất đột nhiên nhớ tới trước đó mình điều chỉnh đặc thù của thai nhi hình như giống Thương Khâu hơn 90% .

Quả trứng vàng?

Tạ Nhất khiếp sợ.

Quả trứng không phải em bé sao, cũng chỉ dài sáu bảy centimet, như thế nào sau khi phá xác chui ra một chút mà lớn nhanh như vậy?! Cũng ăn kích thích tố sao?

Vỏ trứng nát đầy đất, người trẻ tuổi được bao bọc bởi một tầng hào quang. Mái tóc màu đen dài như phát sáng lấp lánh. Một đôi mắt với nửa màu vàng kim nửa màu nâu đen. Hắn hơi chút nghiêng đầu, híp mắt cười một chút.

Mới vừa rồi còn cảm thấy là chàng trai dễ mến, khi cười rộ lên trong nháy mắt, Tạ Nhất đột nhiên cảm thấy con mình cực kỳ giống Thương Khâu, thế nhưng còn có điểm quỷ súc.

Tạ Nhị giật mình nhìn một màn này. Mấy tên bên cạnh cũng giật mình nhìn một màn này, rồi vội vàng xông tới.

Trứng Vàng cười một chút, nheo lại đôi mắt. Đôi mắt kia tựa hồ so với Thương Khâu còn hẹp dài hơn một ít, thời điểm nheo lại tràn đầy nguy hiểm. Đôi môi hơi mỏng mím lại rồi phát ra một tiếng "chậc", tựa hồ có chút không kiên nhẫn.

"Vù!!!"

Một cơn lốc đột nhiên nổi lên, những tên kia cùng Tạ Nhị còn chưa có phản ứng, chỉ còn lại âm thanh kêu sợ hãi cùng thảm thiết.

Hàn Trường Thứ, Tất Bắc còn có binh lính chạy tới liền nhìn thấy một màn kinh tâm động phách.

Tạ Nhất há to miệng đến có thể nhét vào một cái trứng ngỗng, giật mình nói.

"Đây...... Đây là con chúng ta?"

Thương Khâu nhướng mày, nói:

"Thoạt nhìn chiến lực không tồi?"

Tạ Nhất xem giao diện.

Thực hay, chiến lực quả nhiên không tồi, hơn nữa trạng thái phát triển của trứng vàng cũng có thay đổi.

Trạng thái: Chiến đấu hình.

Chiến đấu hình, quả thực chính là cổ máy chiến đấu!

Tạ Nhị còn chưa có phản ứng đã bị trói ném xuống đất. Trứng Vàng quả thực khốc soái đến không ai bằng, nếu xem nhẹ việc hắn lộ mông trần.

Trứng Vàng phá vỏ sinh ra, cho nên không có quần áo cũng là bình thường. Vừa rồi hắn có hào quang lấp lánh bao quanh thân thể, cho nên không ai chú ý. Hiện tại không giống vậy, hào quang chậm rãi nhạt đi. Tuy rằng Trứng Vàng di truyền Thương Khâu, có thân hình đẹp, quả thực gợi cảm mê người, nhưng mà vẫn là trần truồng......

Tạ Nhất cởi áo khoác của mình xuống, cũng không biết Trứng Vàng mặc vừa hay không vì thân hình hắn cao lớn. Kết quả liền nghe được "vụt!" một tiếng, thân hình cao lớn đột nhiên co lại như bóng xì hơi. Ở trước mặt mọi người đột nhiên một thanh niên cao gần 1 mét 8 một chút biến thành em bé chưa tới 1m.

Tạ Nhất vừa mới lo trứng vàng nhà mình mặc không vừa áo mình, hắn đột nhiên co lại nhỏ xíu. Cái này làm cho Tạ Nhất khiếp sợ, đưa tay bắt lấy để tránh đứa bé bị rơi trên mặt đất.

Cái áo khoác tuyệt đối đủ lớn!

Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc xem mà choáng váng. Hàn Trường Thứ nói:

"Con... con cậu còn biết biến hình?!"

Tạ Nhất ôm đứa bé vào trong lòng, đem áo khoác bọc lại, sau đó mở giao diện xem một chút.

Trạng thái: Bán manh.

Tạ Nhất:

"......"

Thương Khâu lập tức lệnh người đem Tạ Nhị đi. Tạ Nhị còn muốn giãy giụa, nhưng căn bản không thể thoát, bị người túm đi.

Tạ Nhị tìm được rồi, Tạ Nhất yên tâm hơn nhiều, không sợ những người đó đem Tạ Nhị mang ra khỏi trò chơi. Kế tiếp bọn họ chỉ cần tìm được NPC kia, sau đó offline, đem những người đó nhốt ở trong trò chơi là được.

Tìm được Tạ Nhị đã không phải cái gì lớn lao. Chuyện lớn là trứng do vương hậu sinh đã phá xác, không chỉ có phá xác, hơn nữa vừa rồi còn uy phong một phen, quả thực là hổ phụ không sinh khuyển tử.

Tạ Nhất ôm bé con vào phòng ngủ, nhanh kiểm tra một lần. Bé con đặc biệt đáng yêu, không giống bộ dáng khốc soái vừa rồi một chút nào. Mắt to tròn xoe, đuôi mắt còn kéo xuống phía dưới thoạt nhìn đặc biệt hiền lành. Một con mắt là màu vàng kim, một con mắt là màu nâu đậm, hơn nữa trong veo ngập nước, làm người nhìn liền thích. Một khuôn mặt bầu bĩnh hình quả táo, thời điểm cười rộ lên hai cái má phình phình. Tạ Nhất đặc biệt muốn vò nắn một phen.

Làn da đàn hồi trắng mịn giống như sữa bò. Tay nhỏ cũng có thịt mềm mềm, còn thích mút ngón tay. Vẻ mặt ngây thơ thoạt nhìn tương đối vô hại.

ID: Không biết
Cấp bậc: 1
Giới tính: Nam /Alpha
T

rạng thái: Tốt đẹp, bán manh
Thân phận: tiểu vương tử Tư Lam đế quốc.

Tạ Nhất kinh ngạc nhìn con nhà mình.

Thế nhưng vẫn là Alpha? Bất quá cẩn thận nghĩ lại, vừa rồi nó đã trong chớp mắt liền đem bọn Tạ Nhị trói lại. Di chuyển giống như cuồng phong, là Alpha cũng chẳng có gì lạ!

Đứa bé mở mắt to tò mò nhìn mọi người. Tựa hồ cảm thấy mình cùng Thương Khâu rất giống nhau, mắt to chớp a chớp, miệng nhỏ phun ra cái bong bóng, giọng nói non nớt cất lên.

"Ba...... Ba ba!"

Đứa bé thế nhưng sẽ mở miệng kêu ba ba, quả thực đáng yêu chết mọi người. Thương Khâu cười tủm tỉm duỗi tay qua, bàn tay nhỏ cầm ngón tay Thương Khâu, vui vẻ kêu:

"Ba ba! Ba ba......"

Tạ Nhất thấy hâm mộ, nhanh thò lại gần, chỉ vào chính mình nói:

"Nào, kêu ba ba đi con."

Đứa bé mở to hai mắt, thật giống như một tiểu thiên sứ nhìn Tạ Nhất, thiếu chút nữa khiến Tạ Nhất bị ngất. Trong mắt to có thể thấy ảnh ngược Tạ Nhất. Đôi mắt quả thực mênh mông như chứa đầy sao trời lập loè lấp lánh chiếu sáng.

"Ma ma!"

Đứa bé hô một câu, còn cười lên, tiếng cười giòn tan của một tiểu thiên sứ.

Nghe kêu xong, Tạ Nhất tức khắc hóa đá. Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc cũng có chút hóa đá. Ngay sau đó Hàn Trường Thứ phá lên cười.

"Ha ha ha, trời ơi!! Đứa nhỏ này thật thông minh!"

Hàn Trường Thứ "khen ngợi". Đứa bé ngồi ở trên giường, trên người là quân trang màu trắng của Tạ Nhất, một bộ mặt ngây thơ. Bất quá đích xác thực thông minh, nó lập tức liền hiểu, sau đó dùng bàn tay mũm mĩm vỗ ngực, nói theo.

"Sung...... sung minh!"

Vẻ mặt tự hào, cà lăm còn nói không đúng chính tả.

Thương Khâu cười nói:

"Thông minh."

Đứa bé lập tức nói:

"Sung minh!"

Thương Khâu lại nói:

"Thông minh... Là thông......"

Chớp mắt to, đứa bé học nói:

"Thông...... Thông! Sung minh!"

Hàn Trường Thứ thiếu chút nữa bị chọc cười chết, nói:

"Quá đáng yêu, nó là bán manh sao?"

Tạ Nhất lại là vẻ mặt bi tráng.

Vì cái gì phải kêu mình là mẹ, mình đàn ông như vậy!

Tiểu thiên sứ quả thực được mọi người yêu thích bởi vì quá đáng yêu, cả người hầu cũng thích. Tất Bắc cũng nhịn không được cũng muốn chơi cùng đứa bé.

Mọi người đã bắt được Tạ Nhị, còn lại chính là đi tìm NPC thoát khẩn cấp. Binh lính còn ở khu W không người tìm kiếm, dùng tới các loại thiết bị công nghệ cao tìm kiếm. Khu W không người khá lớn, nhưng nhiều nhất cũng chỉ cần một ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm. Chỉ cần NPC kia có ở tại khu vực này tuyệt đối sẽ tìm được.

Bọn họ bắt được Tạ Nhị, mọi việc tương đối nhẹ nhàng hơn một chút. Bất quá Tạ Nhất cảm thấy những người đó nói không chừng chưa từ bỏ ý định. Bọn họ sẽ trở lại cướp Tạ Nhị, nên vẫn cần tăng mạnh cảnh giác.

Đứa bé sức ăn rất lớn, hơn nữa thích ăn thịt, một lần có thể ăn một mâm thịt. Thịt gì cũng đều ăn, từ bạch tuộc mù tạc, thịt nướng 5 phần chín, ngay cả mộc á thủy thú lần trước bọn họ gặp nó cũng ăn, còn ăn ngon lành. Mọi người đều ăn không vô loại đồ ăn này, liền đem giao cho đứa bé giải quyết.

Thời điểm buổi tối, Tạ Nhất liền đem đứa bé đặt vào nôi. Dù sao nó vẫn còn nhỏ, hơn nữa ở giai đoạn bán manh, ăn xong liền buồn ngủ. Đôi mắt to đặc biệt mông lung, mơ mơ màng màng muốn ngủ rồi.

Tạ Nhất cúi đầu hôn hôn gương mặt nhỏ. Đứa bé cười khanh khách một tiếng, thắng không nổi cơn buồn ngủ, nằm vào nôi liền ngủ.

Thương Khâu thò qua, nói:

"Cũng hôn anh."

Tạ Nhất bất đắc dĩ nói:

"Anh là con sao?"

Thương Khâu lại thập phần dõng dạc, nói:

"Anh không phải con, nhưng anh là bảo bối của em."

Tạ Nhất:

"......"

Sao da mặt dày như vậy !

Ngày mai buổi sáng là có thể tìm được NPC kia, ngày mai lại bận rộn. Tạ Nhất tính toán hôm nay ngủ sớm một chút, bất quá Thương Khâu lại không nghĩ như vậy. Hắn chống đôi tay ở hai bên sườn mặt Tạ Nhất, trên cao nhìn xuống nhìn cười nói:

"Có tính toán... thêm một đứa hay không?"

Tạ Nhất vừa nghe, tức khắc da đầu tê dại. Tuy rằng đích xác ở trong trò chơi muốn sinh con rất đơn giản, thực nhẹ nhàng. Hơn nữa bé con cũng thực đáng yêu, nhưng mà... nhưng mà vẫn là rất kỳ quái a. Tạ Nhất cam đoan mình là đàn ông không giả, tuy rằng thế giới này đàn ông cũng có thể sinh con, nhưng Tạ Nhất là thanh niên chính trực vẫn cảm giác thực đường đột.

Điểm chết người chính là... Hệ thống bíp một cái liền đến ngày hôm sau. Đây mới là điểm chết người có được không!Thật sự không tốt chút nào. Rõ ràng cái gì cũng chưa làm, lại mang thai. Cái loại cảm giác này thật giống như có một chiếc xe lửa ở trước mặt gào thét mà qua. Mà mình không có ngồi trên xe lửa, ngược lại bị xe lửa kéo chạy như điên không ngừng.

Quá lừa đảo!

Thương Khâu thò qua, cúi đầu ngậm lấy môi Tạ Nhất. May mắn đánh dấu rồi là có thể hôn môi. Thương Khâu hôn môi thực ôn nhu, lại mang theo một chút bá đạo đoạt lấy. Tạ Nhất nhịn không được ôm cổ Thương Khâu.

Thương Khâu nhẹ ấn một chút sau cổ Tạ Nhất. Tạ Nhất tức khắc da đầu tê dại, một dòng điện đột nhiên xông lên đỉnh đầu, rồi lan tỏa khắp người, cổ giọng tức khắc phát ra rên rỉ. Âm thanh kia khiến Tạ Nhất cũng giật mình.

Tạ Nhất mở to hai mắt, vội vàng che lại miệng mình. Thương Khâu lại là cười nói:

"Thật là dễ nghe."

Tạ Nhất quả thực không chỗ dung thân, cảm giác thế giới này quá kỳ quái.

Vì cái gì chỗ nhạy cảm nhất của Omega là ở phía sau cổ. Quả thực không thể hiểu được!

Bị Thương Khâu nhẹ nhàng hôn hai cái sau cổ, Tạ Nhất thiếu chút nữa ngất xỉu. Thương Khâu cười, trên mặt mang theo ôn nhu gợi cảm tươi cười. Sau đó......

Bíp!

Hệ thống thông báo: 3 giờ sau.

Tạ Nhất:

"......"

Tạ Nhất mê mang liền nhận được thống báo, sau đó liền thấy được Thương Khâu sắc mặt xám xịt, trong lòng chỉ còn có hai chữ "quả nhiên".

Thương Khâu sắc mặt không tốt, rốt cuộc bị hệ thống cho lọt hố lần thứ hai. Cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể sớm ngày thoát khỏi trò chơi, nếu không mọi sự tình đều sẽ bị tiếng "bíp" hủy diệt.

Tạ Nhất mới vừa tính toán ngủ, dù sao vừa mới vận động thể lực 3 giờ, kết quả liền nghe được tựa hồ có âm thanh báo tin nhắn, là từ Tất Bắc cùng Hàn Trường Thứ.

Tất Bắc ở phòng bên cạnh:

Không được, thật sự không được......

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Suỵt... Ngoan, thực mau liền tốt, nhẫn một chút.

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Ôm chặt cổ tôi.... Đúng... thật ngoan...

Tất Bắc ở phòng bên cạnh:

"Xin cậu đó...... Không được......"

Tạ Nhất:

"......"

Tình huống gì thế này?!

Thương Khâu cũng thấy được. Bởi vì bọn họ ở phụ cận cho nên ngữ âm tự động bị hệ thống hóa thành văn tự, biểu hiện ở dạng tin nhắn nói chuyện phiếm. HunhHn786 Tạ Nhất một trận kinh ngạc.

Hàn Trường Thứ cùng Tất Bắc đây là... Sao không bị hệ thống "bíp" sạch sẽ?

Thương Khâu tựa hồ cũng chú ý tới, lập tức xoay người xuống giường, nói:

"Em ngủ đi, anh đi ra ngoài trong chốc lát."

Tạ Nhất chớp chớp mắt, liền nhìn thấy Thương Khâu ra khỏi phòng ngủ, sau đó cửa đóng lại. Tiếp theo liền nghe được tiếng đập cửa vang lên.

"Rầm rầm rầm!"

Là Thương Khâu đập cửa phòng hai người kia. Sau đó Tạ Nhất mở ra giao diện, liền nhìn thấy kênh trò chuyện, quả nhiên có người đang nói chuyện.

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Chết tiệt!! Là ai a! Phá chuyện tốt của ông!

Thương Khâu ở phòng bên cạnh:

Vì cái gì hệ thống không cho qua sự tình của các người?

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Bởi vì tôi trước khi vào trò chơi, tự mình mở cửa sau hệ thống.

Tạ Nhất:

"......"

Mở cửa sau!

Thương Khâu ở phòng bên cạnh:

Hiện tại cũng mở cửa sau cho tôi.

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Không được a, chúng ta hiện tại ở trong trò chơi, tôi sao làm được?

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Tất Bắc! Tất Bắc! Mở cửa ra! Cho tôi vào phòng! Mở cửa ra!

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

Tất Bắc! Đừng thẹn thùng. Anh không mở cửa, tôi vào bằng cửa sổ.

Hàn Trường Thứ ở phòng bên cạnh:

A!? Từ từ, vì cái gì lại ra tay.

Hệ thống:

Thật sự khiến người ta quá căm phẫn. Bạn tốt Hàn Trường Thứ của ngài bị Tất Bắc tàn nhẫn sát hại, mau mau vì hắn báo thù a!

Tạ Nhất đau đầu nhìn giao diện, liền nghe được "cộc" một tiếng, còn tưởng rằng là Thương Khâu từ bên ngoài vào. Kết quả là cửa sổ phát ra âm thanh, thế nhưng có bóng đen bên ngoài cửa sổ.

Bạn tốt Tạ Nhất:

Có người tới!

Bóng đen ở phía bên ngoài cửa sổ, trực tiếp phá nát cửa kính, từ bên ngoài vọt vào phòng. Tạ Nhất nhanh xoay người xuống giường, chạy đến nôi em bé ôm con trai vào trong ngực, rồi vọt tới cửa.

Lúc này cửa phòng mở ra, Thương Khâu từ bên ngoài bước vào, quả nhiên liền thấy được người xông vào trong phòng. Phỏng chừng lại là những người  muốn thực thể hóa số liệu.

Những người đó từ phía bên ngoài cửa sổ vọt vào phòng, thấy được Tạ Nhất, lập tức nói:

"Mang đi!"

Tạ Nhất trong lòng ngực ôm con trai. Đứa bé tựa hồ bị đánh thức, có chút không vui, chu miệng, còn lẩm bẩm hai tiếng.

"Ầm!!!"

Một tiếng vang lớn, không biết chuyện gì xảy ra. Nổ mạnh làm phòng đều bắt đầu rung chuyển, tựa hồ lập tức phải sụp xuống.

"Có thích khách!!"

"Có thích khách muốn cướp tù!"

"Tập hợp!! Mau tập hợp!!"

Xảy ra địa chấn, Thương Khâu giữ chặt Tạ Nhất, nói:

"Đi!"

Tạ Nhất trong lòng ngực còn ôm đứa bé, bị Thương Khâu lôi kéo đi về phía trước. Những người phía sau đuổi theo không bỏ. Tay Thương Khâu xoay chuyển.

"Vèo"

Một lá bùa vứt ra. Chỉ tiếc nơi này là trong trò chơi, Thương Khâu cấp bậc quá thấp, lá bùa của hắn chỉ như tờ giấy vàng bay ra một chút, lại không có tác dụng gì. Thương Khâu không kiên nhẫn "hừ" một tiếng.

Tạ Nhất đột nhiên cảm giác được để Thương Khâu ở cấp thấp là quyết định sai lầm cỡ nào.

Phòng bên kia Hàn Trường Thứ còn mặc áo ngủ. Tất Bắc trên cổ đầy dấu hôn, đôi mắt còn có chút sưng, cũng từ phòng vọt ra. Hàn Trường Thứ nói:

"Mẹ kiếp, đây là muốn hủy diệt sao! Sắp sụp đổ!"

"Đi mau!"

Thương Khâu mang theo mọi người nhanh chóng lao ra ngoài, hướng chỗ an toàn. Binh lính cũng lao tới, trước sau lui vào rừng cây, lập tức chỉnh đốn đội ngũ, vũ khí, chuẩn bị phản kích.

Những người tới tập kích cũng không phải rất đông, chỉ ỷ vào tính chất bất ngờ. Hơn nữa Thương Khâu cấp 8 quá thấp. Bất quá Thương Khâu tuy rằng là ở cấp thấp, nhưng quân đội hỏa lực lại phi thường mạnh, còn có rừng cây làm lá chắn, những người đến căn bản vào không được.

Tình huống lập tức được khống chế, khi mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi, đột nhiên tiểu vương tử kêu lên.

"A a"

Tay thịt nhỏ chỉ vào chỗ sâu của rừng cây.

"Sàn sạt......"

"Rào rào......"

"Loạt xoạt......"

Tựa hồ có gì đó chậm rãi di động, từ trong rừng cây đi ra. Từ ánh sáng chiếu qua khe hở lá cây, mơ hồ mọi người có thể thấy là một người đàn ông.

Thương Khâu!

Không đúng, đây là NPC được tạo ra từ số liệu của Thương Khâu. NPC này bởi vì được tạo ra từ số liệu của Thương Khâu, cho nên giống Thương Khâu như đúc.

NPC khoác một cái áo choàng màu xám, cả người thoạt nhìn cao thâm khó đoán, như là thế ngoại cao nhân. Trên tay hắn cầm một quyền trượng, bình tĩnh nhìn bọn họ.

Ở thời điểm Tạ Nhất kinh ngạc, NPC đột nhiên mở miệng, cười dị thường "ngọt ngào", nói:

"Ai nha! Bị các người phát hiện rồi. Tôi là nhân vật NPC che giấu trong trò chơi ABO hấp dẫn trí mạng nha! Các người thế nhưng tìm được tôi. Xuất sắc, xuất sắc nha!"

Tạ Nhất:

"......"

Cái tình huống gì thế này?!NPC giống Thương Khâu này thích nói nhảm, khi nói chuyện còn có điểm... còn có điểm ẻo lả...

Thương Khâu nheo mắt, ánh mắt không lương thiện nhìn về phía Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ vội vàng nhấc tay tỏ vẻ trong sạch, nói:

"Cậu nghe tôi giải thích, là hệ thống tùy cơ phân phối nhân vật NPC, không liên quan tôi."

NPC có khuôn mặt Thương Khâu lại lảm nhảm.

"Nếu các người tìm được tôi rồi, tôi đây cũng có thể hoàn thành một nguyện vọng cho các người nha! Chỉ cần là cùng trò chơi tương quan. Cứ việc nói ra!"

Tạ Nhất lập tức nói:

"Giúp chúng tôi thoát khẩn cấp khỏi trò chơi."

NPC cười tủm tỉm nói:

"Ai nha, không được đâu. Tôi chỉ có thể hoàn thành sự tình trong tương quan trò chơi. Thoát khẩn cấp là không thể nha!"

NPC nói chuyện đệm thêm "nha" khiến Thương Khâu nổi lên gân xanh, sắc mặt không tốt.

Tạ Nhất nghĩ nghĩ.

Nếu không thể offline, vậy cho Thương Khâu tăng cấp đi, nguyện vọng này cùng trò chơi có tương quan chứ. Nếu Thương Khâu có thể tăng cấp vậy cũng không đến mức chật vật!

Tạ Nhất còn chưa có kịp nói chuyện, liền nghe Thương Khâu bình tĩnh nói:

"Tôi muốn mở cửa sau hệ thống như Hàn Trường Thứ."

NPC nói:

"Cửa sau hệ thống gì nha? Có thể nói cụ thể một chút được không nha?"

Thương Khâu vẫn cứ thực bình tĩnh nói:

"Làm tình."

Tạ Nhất lập tức hô to:

"Nói giỡn! Nói giỡn!"

Tạ Nhất lông tơ đều dựng lên, vừa muốn ngăn cản Thương Khâu, kết quả NPC đã phi thường hòa ái nói:

"Tốt nha! Cửa sau hệ thống mở ra, sau này sẽ không có hiện tượng "bíp"! Nguyện vọng đã được chấp nhận. Chúc người chơi vui sướng nha!"

Tạ Nhất:

"......"

Đột nhiên rất muốn khóc. Rõ ràng có thể tăng cấp, vì cái gì muốn mở cửa sau!

NPC cũng không có lập tức rời đi, mà là cười tủm tỉm, thập phần thiện ý nhắc nhở.

"Tuy rằng mở cửa sau hệ thống rồi, nhưng thời gian sắp tới tốt nhất đừng làm tình nha. Bởi vì hắn có thai."

Có thai......

Tạ Nhất vừa mới bị Thương Khâu mở cửa sau hệ thống kích thích, kết quả lại nghe được tin tức kinh người. Kéo ra giao diện đã thấy, quả nhiên xuất hiện phân nhánh giao diện con thứ hai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play