Thanh Cốt một lần nữa trở lại điện thứ nhất, trở thành Tần Quảng Vương trong mười điện Diên Vương, liền bận rộn công tác.
Bởi vì ở âm tào địa phủ làm việc, cho nên Thanh Cốt buổi tối mới có thể công tác, ban ngày nghỉ ngơi. Cứ như vậy, hắn cùng A Lương phải tách ra.
A Lương buổi tối làm việc ở quán ăn đêm khuya của Tạ Nhất, buổi sáng nghỉ ngơi, buổi chiều đi nhập hàng, hoặc là dọn dẹp quán ăn linh tinh, cũng rất bận rộn. Bởi vậy hai người buổi tối ai bận việc nấy, buổi sáng nghỉ ngơi, trên cơ bản thời gian trao đổi liền ít đi.
Hơn nữa gần cuối năm, quán ăn đêm khuya rất bận rộn, mà thập điện cũng bởi vì cuối năm tổng kiểm kê cũng bận rộn đến bù đầu.
Thanh Cốt một thân quan bào màu đen ngồi ngay ngắn ở vị trí phán quan dùng Nghiệt Kính xử lý một đám oan hồn ma quỷ. Liền có người chạy tới. Thế nhưng là Đầu Trâu cùng Mặt Ngựa.
Mỗi một Diêm Vương đều có thủ hạ đắc lực của mình. Tỷ như Diêm La Vương Bao Chửng thủ hạ chính là Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường. Mà Thanh Cốt thủ hạ chính là Đầu Trâu và Mặt Ngựa.
Một thời gian dài Đầu Trâu và Mặt Ngựa không đi theo Thanh Cốt, nhưng bọn họ trước đó là thủ hạ của hắn. Hiện giờ Thanh Cốt khôi phục nguyên chức tất nhiên bọn họ cũng đi theo Thanh Cốt.
Hai người chạy nhanh tới, sau đó đem mũ trùm đầu lấy xuống, thở hổn hển.
Dân gian đều lưu truyền rằng Đầu Trâu Mặt Ngựa là hung thần ác sát, một có đầu giống con trâu, một có mặt giống con ngựa. Trẻ con thấy bọn họ đều sẽ bị dọa khóc. Người lớn thấy được bọn họ tuyệt đối không dám làm chuyện xấu.
Kỳ thật Đầu Trâu và Mặt Ngựa đều là trai đẹp, cũng không phải hung thần ác sát. Đầu Trâu thân hình cao lớn đúng chuẩn, không có việc gì thích cười nhếch mép. Mặt Ngựa dáng cao gầy, có khuôn mặt như mấy diễn viên thần tượng.
Bởi vì hai người đều đẹp, không thể khiến ai kinh sợ, cho nên Tần Quảng Vương dứt khoát để cho bọn họ giả thành bộ dạng hung ác đáng sợ. Cứ như vậy, Đầu Trâu Mặt Ngựa liền thành Quỷ Soái đáng sợ.
Đầu Trâu chạy vào, nói:
"Đại nhân ơi! Không hay, không hay rồi!"
Thanh Cốt đang mệt, nói:
"Lại làm sao vậy?"
Đầu Trâu vội vàng thở phì phò, nói không ra lời. Thanh Cốt bất đắc dĩ phất phất tay. Mặt Ngựa bên cạnh đã ổn một chút liền nói:
"Đại nhân, là thế này, chúng tôi mới vừa rồi từ dương gian trở về, thấy được Thiên Lang Tinh Quân.
Thiên Lang Tinh Quân kỳ thật chính là Tỉnh Túc Thiên Lang A Lương.
A Lương đã từng là thần chiến tranh, người khác đều thực sợ hãi hắn. Dù sao hắn đến nơi nào đều sẽ đưa tới chiến tranh nơi đó. Bất quá sau này A Lương quen biết Thanh Cốt, lúc ấy Thanh Cốt là Tần Quảng Vương. Thanh Cốt không có ghét bỏ A Lương, ngược lại cùng hắn trở thành bạn tốt. A Lương với Thanh Cốt nảy sinh tình cảm, cũng gây thành đại họa.
Vì Thanh Cốt mà A Lương phát động chiến tranh, sau đó Thanh Cốt cùng A Lương đều bị phạt. Hiện tại Thanh Cốt đã khôi phục nguyên chức, bất quá A Lương đến nay cũng không có trở lại là Thiên Lang Tinh Quân, chỉ là một người bình thường mà thôi.
Đầu Trâu nói:
"Đúng vậy, chúng tôi nhìn thấy Thiên Lang Tinh Quân... cùng... cùng...."
Thanh Cốt có chút nghi hoặc, nói:
"Nhìn thấy A Lương làm sao? Cùng cái gì?"
Đầu Trâu nhìn thoáng qua Mặt Ngựa. Mặt Ngựa thực bình tĩnh nói:
"Cùng một phụ nữ."
Thanh Cốt trong lông mày nhảy dựng, bất quá làm bộ không ghen, nói:
"Có thể là khách hàng của quán ăn đêm khuya ?"
Đầu Trâu vội vàng nói:
"Không không không, không phải khách hàng của quán ăn đêm khuya."
Đầu Trâu cùng Mặt Ngựa đã rất nhiều lần nhìn thấy A Lương và một người phụ đi cùng nhau. Tuy rằng bọn họ không phải thực hiểu biết chuyện dương gian, nhiệm vụ bọn họ đến dương gian chính là câu hồn người chết. Nhưng bọn họ cũng cảm thấy A Lương cùng người phụ nữ kia khá mờ ám. Bởi vì ngày mùa đông, cô ta mặc váy đặc biệt ngắn, mang vớ đen hơi mỏng, vẻ mặt ân cần cùng A Lương nói chuyện.
Thanh Cốt vừa nghe, lúc này không phải lông mày nhảy, mà là gân xanh nhảy, nói:
"A Lương không phải loại người đó."
Đầu Trâu lại nói:
"Đại nhân, rất chính xác đó! Chúng tôi đều thấy được. Bạch đại ca cùng Triển đại ca cũng thấy. Chúng tôi hôm nay cùng nhau đi công tác thấy Thiên Lang Tinh Quân cùng người phụ nữ kia đi vào một tòa nhà, còn lên lầu, hai giờ sau mới đi xuống dưới."
Thanh Cốt vừa nghe, máu ghen sắp từ cổ họng tràn ra. Quả thực tức chết hắn.
Thanh Cốt hôm nay kết thúc công việc sớm, đi đến quán ăn đêm khuya. Quả nhiên A Lương đang ở nơi đó, rất bận rộn, thoạt nhìn không có gì dị thường.
A Lương nhìn thấy Thanh Cốt còn thật vui vẻ, cười chào đón.
"Hôm nay em tan tầm sớm vậy?"
Thanh Cốt quan sát A Lương.
Không có gì không ổn!
Bất quá cái mũi của Thanh Cốt thực nhạy, phát hiện trên người A Lương có mùi nước hoa. Bởi vì không phải mùi hương thoang thoảng, mà là mùi rất nồng, cho nên lưu hương rất dài. A Lương lại là người không câu nệ tiểu tiết, cho nên cũng không có phát hiện chính mình bị bám hương nước hoa.
A Lương cũng không phát hiện Thanh Cốt không thích hợp. Chờ quán ăn đêm khuya đóng cửa, A Lương liền mang theo Thanh Cốt về nhà, chuẩn bị nghỉ ngơi, dù sao đã sắp 5 giờ sáng.
Hai người vào nhà, Thanh Cốt đột nhiên giở trò. Hắn từ phía sau lưng ôm lấy A Lương, còn nhón chân hôn A Lương. A Lương có chút kinh ngạc, vội vàng xoay người lại cũng ôm lấy Thanh Cốt.
Hai người đều bận rộn, thật lâu không thân mật. A Lương hô hấp liền thô nặng lên. Bất quá sau một lúc vuốt ve hôn hít, A Lương đột nhiên dừng lại, còn cười nói:
"Anh đi chuẩn bị nước ấm cho em tắm, bên ngoài quá lạnh, lòng bàn tay của em thật lạnh."
Thanh Cốt:
"......"
Tình huống gì thế này?! Vì sao phanh gấp?!
Thanh Cốt đã phục nguyên chức, bản thân chính là một đại quỷ, lòng bàn tay không lạnh mới có vấn đề nha. Dù ngâm nước nóng cũng sẽ không ấm áp lên.
A Lương gấp đi chuẩn bị nước nóng cho Thanh Cốt. Thanh Cốt tắm rồi, ướt át đi ra, cũng cố ý quyến rũ A Lương. Kết quả không có hiệu quả, A Lương chỉ là nói hắn mau ngủ, sau đó hai người liền đắp chăn bông ngủ.
Liên tiếp hai ngày, đều là tiết tấu này. Thanh Cốt thập phần phiền não. Đầu Trâu liền nói:
"Nhất định là Thiên Lang Tinh Quân ra ngoài...... Ai ui!"
"Ngoại tình" hai chữ này còn chưa nói xong, Đầu Trâu đã bị Mặt Ngựa đấm mạnh vào ngực một cái. Đầu Trâu không biết sao lại thế này, còn nhìn Mặt Ngựa nói:
"Ui da, làm gì đánh tôi?"
Mặt ngựa trợn mắt, không để ý tới hắn, đối với Thanh Cốt nói:
"Đại nhân không cần nghĩ nhiều, chắc là Thiên Lang Tinh Quân có việc gì khó nói thôi."
Đầu Trâu lại là ngay thẳng nói:
"Khẳng định là bên ngoài có tình yêu mới, cho nên về nhà lực bất tòng tâm...... Ai ui! Sao lại đánh tôi!"
Mặt Ngựa trừng Đầu Trâu một cái. Thanh Cốt nghe, trên trán gân xanh nhảy nhảy.
Mấy ngày nay A Lương đều không có chạm vào Thanh Cốt. Thanh Cốt cũng không biết A Lương là cảm thấy Thanh Cốt quá gầy, hơn nữa nghe nói công việc bề bộn, cho nên muốn hắn nghỉ ngơi. Thời gian này không có chạm vào Thanh Cốt, hoàn toàn là xuất phát từ ôn nhu săn sóc.
Chuỗi ngọc trên mũ miện của Thanh Cốt nhẹ nhàng đong đưa. Hắn nghĩ nghĩ, nói:
"Đi, đem Mạnh Bà tới đây cho bổn tọa."
Đầu Trâu Mặt Ngựa chạy nhanh đi ra ngoài tìm Mạnh Bà. Mạnh Bà tới thực mau. Thanh Cốt mặc quan bào màu đen của Diêm Vương, mà Mạnh Bà mặc rất thời trang. Áo khoác mùa đông MiuMiu, giày da cổ cao Chanel, túi xách Hermes, khăn lụa Dior buộc trên quai túi xách, ốp lưng điện thoại Gucci.
Mạnh Bà đi vào, Thanh Cốt liền nói:
"Bổn tọa muốn một ít nước nói thật."
Mạnh Bà kinh ngạc nói:
"Nước nói thật? Là ác quỷ đáng chết nào không nói thật? Cả Nghiệt Kính cũng chiếu không ra sao?"
Thanh Cốt phất tay nói:
"Không phải, không phải, dùng việc riêng. Nghiệt Kính không có tiện dùng."
Mạnh Bà vừa nghe, ngay sau đó nở nụ cười, hướng về phía Thanh Cốt lộ vẻ mặt gian xảo nói:
"Tôi đã biết."
Thanh Cốt cũng không biết Mạnh Bà biết cái gì, tóm lại biểu tình thực khủng bố.
Mạnh Bà thần thần bí bí đem một cái chai đưa cho Thanh Cốt, nói:
"Tăng chất lượng không tăng giá. Nước nói thật phiên bản mới nhất, căn bản không cần uống, chỉ phun và hít là xong. Dùng giống nước hoa. Hơn nữa nổi bật với mùi hương Gucci ВLoom!"
Thanh Cốt nói:
"Tiến bộ như vậy sao?"
Mạnh Bà nói:
"Đương nhiên, tôi có danh hiệu là nhà khoa học phát minh sáng chế giỏi nhất ở âm tào địa phủ, cũng không phải là nói chơi!"
Thanh Cốt nheo mắt, nói:
"Được rồi, lui xuống đi."
Mạnh Bà nói:
"Đại nhân muốn qua cầu rút ván à."
Thanh Cốt mỉm cười nói:
"Vậy kiểm kê sổ sách hàng tồn kho cuối năm xong chưa?"
Mạnh Bà vừa nghe cái này liền đau đầu, liền nhanh đi rồi.
Thanh Cốt cầm chai "nước nói thật", cười cười, chuẩn bị tan ca sớm đi tìm A Lương.
Mạnh Bà từ điện thứ nhất đi ra, liền gặp Đầu Trâu Mặt Ngựa, cùng hai người chào hỏi, trực tiếp đi về phía trước. Đi vài bước, Mạnh Bà sờ sờ túi áo khoác.
"Ôi!"
Mạnh Bà từ trong túi móc ra một chai nước hoa, kinh ngạc nói:
"Quỷ thần ơi, đây mới là chai nước hoa nói thật hương Gucci Вloom. Vừa rồi mình đưa nhầm phải không?"
Thanh Cốt cầm nước nói thật, vô cùng vui vẻ tới quán ăn đêm khuya. Hôm nay quán ăn đêm khuya kết thúc công việc rất sớm, 2 giờ sáng đã dọn quán. Lý do rất đơn giản, món ăn đã bán hết, nguyên liệu cũng không còn......
A Lương thấy được Thanh Cốt cũng thật vui, hai người liền trở về nhà. Thanh Cốt thừa dịp A Lương tắm rửa đem nước nói thật phun vào khe cửa. Thanh Cốt còn ngừng hô hấp khi phun. A Lương ở bên trong tức khắc hắt xì, nói:
"Sao có mùi tiêu nồng như vậy chứ?"
Mùi tiêu?
Thanh Cốt có chút kinh ngạc.
Nước hoa Gucci Вloom làm gì có mùi tiêu, không phải hương hoa tươi mát sao?
Thanh Cốt có chút kỳ quái, liền hít một chút.
Thật đúng là mùi tiêu!
Thanh Cốt lập tức cũng hắt xì, thầm nói.
Mình như thế nào mà tìm Mạnh Bà không đáng tin cậy chứ, phỏng chừng lại phát minh lung tung!
Thanh Cốt bất đắc dĩ mở cửa sổ cho thông gió. Hiển nhiên nước này không phải nước nói thật, cũng không biết có tác dụng gì. Thanh Cốt cùng A Lương đều hít vào, cũng không có biểu hiện gì kỳ quái, giống như chính là một trò đùa.
A Lương cũng không làm gì, hai người đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm một chút rồi ngủ.
Bất quá ngày hôm sau Thanh Cốt cảm giác chính mình rất mệt, ngủ quên. Khi tỉnh lại, hắn tức khắc cả kinh, thiếu chút nữa đã quên hôm nay có cuộc họp. Vừa nhìn đồng hồ trên tường đã hơn 3 giờ chiều, cuộc họp 5 giờ chiều bắt đầu, hắn phải chạy nhanh mới được. Thanh Cốt lao xuống giường, không kịp rửa mặt, bắt lấy quần áo chạy trở về âm tào địa phủ rửa mặt sau.
Thanh Cốt chạy ra đi không bao lâu, A Lương cũng tỉnh. Hắn mở mắt, còn có chút mê mang. Kết quả lúc này, trong phòng đột nhiên phát ra một tiếng vang nhỏ, ngay sau đó là khói đen tràn ngập. Có hai người từ bên trong đám khói đi ra, một có đầu con trâu, một mang khuôn mặt ngựa, diện mạo rất dọa người. A Lương khiếp sợ. Đầu Trâu Mặt Ngựa lại là nói:
"Đại nhân, trong chốc lát thập điện mở cuộc họp, ngài sao còn ở dương gian? Mau trở về đi thôi."
A Lương vẻ mặt mê mang nhìn bọn họ, tựa hồ không phản ứng kịp. Đầu Trâu Mặt Ngựa thực sốt ruột, hiện tại đã hơn 3 giờ chiều, 5 giờ chiều bắt đầu họp, ít nhất 4 giờ 30 phải trình diện. Lần này cuộc họp rất lớn, còn có rất nhiều "khách nước ngoài" tham gia. Nói cách khác không có nhiều thời gian chuẩn bị, mà lúc này sếp của bọn họ còn lười giường.
Đầu Trâu cùng Mặt Ngựa nói chuyện với "Thanh Cốt", nhưng mà "Thanh Cốt" căn bản không có phản ứng.
A Lương nhìn hai người quái dị đột nhiên xuất hiện ở trong nhà, trong lòng rất nghi hoặc.
Đầu Trâu Mặt Ngựa nhìn đại nhân phát ngốc, dứt khoát mỗi người một bên, trực tiếp kẹp đại nhân lên.
"Phụt!"
Cả ba biến mất ở trong phòng.
A Lương bị bắt cóc. Hắn bị một người đầu trâu cùng một người mặt ngựa đem đến một nơi hoang tàn vắng vẻ âm trầm. Cổng chào có tấm bảng viết "âm tào địa phủ", thoạt nhìn không phải chỗ tốt lành.
Không đợi A Lương hiểu chuyện gì xảy ra, Đầu Trâu Mặt Ngựa đã đem hắn vào âm tào địa phủ. Đẩy mạnh A Lương vào phòng, Đầu Trâu Mặt Ngựa nói:
"Đại nhân khẳng định lại muốn chạy trốn họp hành. Lần này cuộc họp rất quan trọng, tuyệt đối không thể trốn. Đại nhân nhanh thay quan phục."
"Rầm!"
Cửa phòng đóng, A Lương nhìn nhìn bốn phía. Thấy có gương, hắn đi qua, vừa thấy, tức khắc da đầu tê dại. Bởi vì ảnh trong gương kia căn bản không phải hắn.
Trong gương rõ ràng là Thanh Cốt!
Thanh Cốt bắt lấy quần áo lao ra ngoài, vừa chạy vừa mặc quần áo. Kết quả hắn phát hiện quần áo.... nhỏ, căn bản mặc không vừa. Thanh Cốt đem quần áo ra nhìn nhìn.
Đúng là quần áo của mình, không sai nha, sao mặc không vừa?
Lúc có một chiếc xe màu đen bóng lưỡng chạy qua, Thanh Cốt lơ đễnh nhìn thoáng qua xe hơi, tức khắc ngây người.
Mình sao có khuôn mặt A Lương? Nhưng không chỉ là mặt, dáng người cũng đổi. Chính là biến thành A Lương! Đã trao đổi thân thể rồi!
Trong nháy mắt Thanh Cốt suy nghĩ đến một thứ. Khẳng định là nước hoa mùi hạt tiêu của Mạnh Bà!
Thanh Cốt chạy nhanh về nhà. Kết quả phát hiện A Lương không thấy đâu, di động đặt ở trên bàn, cũng không biết đi nơi nào, cũng không có mặc áo khoác.
Thanh Cốt vừa định đi tìm A Lương, chuông điện thoại vang lên. Thanh Cốt nhìn thấy màn hình hiển thị là "Lưu tiểu thư".
Lưu tiểu thư?
Một hồi chuông cảnh báo vang lên trong đầu Thanh Cốt. Hắn nhớ trước đó Đầu Trâu Mặt Ngựa nói A Lương cùng một người phụ nữ đi vào một tòa nhà, hai giờ đồng hồ mới ra. Lưu tiểu thư này thực khả nghi. Thanh Cốt nghĩ nghĩ, dứt khoát ấn nghe.
Thực mau giọng Lưu tiểu thư liền vang lên.
"Anh Lương Tỉnh? Tôi đã tới rồi, anh còn chưa có tới sao?"
Thanh Cốt vừa nghe, nghĩ.
Hẹn hò sao? Đến nơi nào?
Thanh Cốt cười gượng nói:
"Ngại quá.... Tôi ngày hôm qua uống nhiều."
Lưu tiểu thư lại nói:
"Không sao, không sao, tôi ở bên này chờ anh."
Thanh Cốt tròng mắt xoay chuyển, nói:
"Hay là cô đến quán cà phê gần đó ngồi chờ được không? Chung quanh có quán cà phê không?"
Lưu tiểu thư nói:
"Ai nha bên này... Để tôi nhìn xem. À thật tốt quá, bên kia có cái quán cà phê. Chỗ góc đường...."
Thanh Cốt thực thuận lợi có địa chỉ, chạy nhanh rửa mặt thay quần áo liền đi gặp Lưu tiểu thư.
Thanh Cốt tới quán cà phê, quả nhiên liền thấy được Lưu tiểu thư. Giống như Đầu Trâu nói, Lưu tiểu thư mặc váy ngắn, vớ màu đen, mang giày cao gót. Ngày mùa đông cũng không sợ lạnh, trang phục giống như nhân viên bán bảo hiểm. Lưu tiểu thư nhìn hắn, lập tức chào đón, nói:
"Chào anh, chúng ta đi thôi."
Thanh Cốt không biết bọn họ muốn đi đâu. Bất quá Lưu tiểu thư thật sự dẫn hắn đến tiểu khu gần đó. Thanh Cốt tức muốn nổ phổi, nhưng lại không tin A Lương sẽ làm loại chuyện này.
Hai người vào tòa nhà, Lưu tiểu thư còn nói:
"Anh Lương, anh khẳng định sẽ thích!"
Lưu tiểu thư mang theo Thanh Cốt đi vào thang máy, ấn nút lên tầng. Thực mau đã tới rồi, Lưu tiểu thư dùng chìa khóa mở cửa, sau đó đẩy cửa ra. Thanh Cốt nhìn thấy bên trong trống rỗng, cái gì cũng không có.
Lưu tiểu thư thái độ thập phần ân cần giới thiệu.
"Anh thấy thế nào? Căn hộ này vừa lòng không? Anh xem, ánh sáng tốt, hơn nữa giao thông thuận tiện, gần chỗ làm của anh. Còn nữa còn nữa, bên này có thể làm thành phòng trẻ con. Đến lúc đó vợ chồng anh có thể đem em bé đặt ở nơi này."
Thanh Cốt tức khắc ngây người.
Thì ra là xem phòng ở?!
Ngày mùa đông, trừ nhân viên bán bảo hiểm ăn mặc đồng phục váy ngắn, còn có nhân viên mua bán nhà đất. Cho nên có thái độ ân cần, vào một cái phòng nói linh tinh hai giờ đồng hồ, tất cả là bởi vì đang xem phòng ở......
A Lương muốn mua căn hộ, dù sao bọn họ hiện tại ở phòng thuê. Hắn tích cóp đã lâu, muốn cho Thanh Cốt một kinh hỉ. Tuy rằng khẳng định không có được căn nhà to đẹp sang trọng như của Thương Khâu, nhưng cũng thực ấm áp.
Thanh Cốt trong nháy mắt có chút cảm động. Bất quá... phòng trẻ con vẫn là thôi đi, hắn cùng A Lương hình như đều không thể sinh.
Bên kia đã 5 giờ, A Lương bị bức bách vào phòng họp. Hắn vẻ mặt bối rối ngồi ở vị trí đầu tiên, trước bàn mặt còn có cái thẻ bài viết : Điện thứ nhất Tần Quảng Vương.
A Lương bởi vì xúc phạm thiên điều, bị biếm thành người phàm, cho nên đã không có ký ức của Tỉnh Túc Thiên Lang. Cứ như vậy, hắn tuy rằng biết Tần Quảng Vương là cái gì, nhưng cảm thấy thực không thể tưởng tượng.
Thực mau, lại có rất nhiều người đi vào, đều mặc quan bào, đội mũ miện có chuỗi ngọc. Trong đó có một người hắn nhận ra, là Tất Bắc, khác quen của quán ăn đêm khuya.
Tất Bắc đi vào, còn cười với A Lương nói:
"Ồ, hôm nay đại ca cũng tới? Lần trước để cho anh chạy thoát, anh không phải hay trốn họp sao? Hôm nay thật là mặt trời mọc từ hướng Tây."
Đầu Trâu lại thực tự hào nói:
"Là chúng tôi đem đại nhân từ nhà tới đây."
A Lương vẫn là vẻ mặt bối rối. Mọi ngườ ngồi xuống, cuộc họp bắt đầu. Trước tiên là báo cáo thành tích. Trên màn hình lớn trình chiếu số liệu thống kê của mười điện.
Trong mắt A Lương tràn ngập "tử vong", nào là "người chết" "tỷ lệ hồn phách" "số lượng câu hồn" "phần trăm đầu thai" vân vân... Hắn càng xem vẻ mặt càng ngốc.
Chẳng lẽ... Đây là công việc của Thanh Cốt? Thấy sao như là tuyên truyền? Hoặc là tà giáo?
Thanh Cốt chạy tới âm tào địa phủ. Hiện tại đã bắt đầu cuộc họp, hắn vọt vào cửa liền gặp Mạnh Bà.
Mạnh Bà đang ở cùng nhóm mỹ nữ ăn bánh ngọt uống trà, trò chuyện về túi xách hàng hiệu mới ra năm nay. Kết quả nhìn thấy một người xa lạ vọt vào, Mạnh Bà kiến thức rộng rãi, nói:
"Đây không phải người đàn ông của Đại nhân chúng ta sao?"
Thanh Cốt vừa nghe, vội vàng tiến lên hùng hổ nói:
"Tôi là đại nhân của các người!"
Mạnh Bà cười nói:
"Người đàn ông của Đại nhân có phải ăn thứ gì hỏng đầu óc không?"
Thanh Cốt hùng hổ lấy nước hoa mùi hạt tiêu đặt ở trên bàn trà. Mạnh Bà lúc này mới bừng tỉnh, nói:
"Quỷ thần ơi, bình này là nước trao đổi thân xác mùi hạt tiêu! Tôi mới nghiên cứu chế tạo ra, dán sai nhãn!"
Thanh Cốt bất đắc dĩ nói:
"Mau đổi trở lại cho bổn tọa!"
Mạnh Bà nói:
"Không không không... Không cần vội! Nước trao đổi thân xác này, phương pháp hóa giải tôi còn chưa có nghiên cứu thành công."
Thanh Cốt:
"......"
Mạnh Bà lập tức nói:
"Nhưng mà! Đại nhân đừng ngại thử một lần. Có lẽ nên dùng hơi thở phá giải nước trao đổi thân thể."
Hơi thở? Kia chẳng phải là hôn môi sao?
Hiện tại A Lương rất có thể ở phòng họp. Nếu chạy tới để trao đổi hơi thở, quả thực chính là đông tây, trên trời dưới đất, dương gian âm phủ toàn bộ đều biết!
Nhưng Thanh Cốt nghĩ nghĩ.
A Lương nếu ở phòng họp, thơm ngào ngạt, hơn nữa cái gì cũng không hiểu, khẳng định càng nguy hiểm!
Thanh Cốt lập tức chạy tới phòng họp. Trong phòng còn đang bàn luận về tỷ lệ đầu thay cả năm nay.
"Rầm!!!"
Cửa đã bị xô ra, Thanh Cốt từ bên ngoài chạy vào. Mọi người sửng sốt, đều kinh ngạc nhìn một người bình thường xông vào. Có người hô to:
"Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông vào! Là người nào dám can đảm xông vào âm tào địa phủ?!"
Thanh Cốt cũng mặc kệ này nọ, lập tức bước lại. Ở trước mặt mọi người, hắn cúi đầu hôn lên môi A Lương còn vẻ mặt ngây ngốc.
Mọi người đều ngây ra, vẫn không nhúc nhích, nhìn hai người hôn môi.
Thanh Cốt ra sức, dù sao cũng muốn đổi hơi thở. A Lương vừa mới bắt đầu có chút bối rối, bất quá sau đó bị Thanh Cốt kích thích, lập tức ôm lấy Thanh Cốt, hung hăng hôn trả.
Hai người hôn ước chừng bốn năm phút. Mọi người xem đã từ chấn kinh đến chết lặng, hai người mới buông ra.
Thanh Cốt bị hôn thở hồng hộc. Đừng nhìn hắn khí thế hung hãn, nhưng thật sự chống đỡ không được, trong ánh mắt đều là hơi nước, mê mang mở to mắt. Rồi hắn cảm giác chính mình ngồi, mà A Lương đứng. Lại nhìn thấy trước mắt là khuôn mặt A Lương, tức khắc hắn mừng như điên.
Thật sự đổi lại rồi, là nhờ bọn họ "đổi hơi thở".
Thanh Cốt rất vui, vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy mọi người yên lặng nhìn bọn họ. Thanh Cốt tuy rằng mặt không đỏ, nhưng A Lương là người thành thật, tức khắc trên mặt có chút chống đỡ không được đỏ lên.
Cuộc họp kết thúc trong không khí quỷ dị.
A Lương thật ngượng ngùng, bất quá Thanh Cốt rất vui. Bởi vì trong thời gian bọn họ trao đổi thân xác này, Thanh Cốt biết A Lương chuẩn bị một kinh hỉ cho hắn. Tuy nhiên phòng dành cho trẻ con không dùng được.
A Lương vẫn là không quá rõ ràng công việc của Thanh Cốt là cái gì. Hơn nữa đồng nghiệp của Thanh Cốt đều rất kỳ quái, dù là ăn mặc, hay là phương thức nói chuyện. Bất quá những cái đó đều không cần để ý, bởi vì Thanh Cốt thật sự rất dính người, nhất định phải quấn lấy A Lương thân mật. A Lương thật lâu không có làm loại chuyện này, dù sao Thanh Cốt rất bận, đương nhiên nhịn không được. HunhHn786
A Lương liền ở lại âm tào địa phủ. Quán ăn đêm khuya bởi vì thiếu một nhân viên đắc lực quả thực bận rộn muốn lật đế hướng lên trời. Do A Lương đã rất lâu cũng chưa nghỉ phép, Tạ Nhất coi như cho hắn được nghỉ ngơi.
Thanh Cốt phải nói nhiệt tình như lửa, A Lương căn bản chống đỡ không được. Ngày hôm sau hai người dậy đã là đêm khuya. Thanh Cốt lười biếng, như là gấu koala ôm A Lương, cũng không cho hắn rời giường.
A Lương ngượng ngùng, nói:
"Anh ôm em đi tắm, rửa sạch một chút......"
Thanh Cốt vẫn là lười biếng nói:
"Không đi, em không chịu đâu."
A Lương thực săn sóc nói:
"Anh lấy chút nước ấm tới lau cho em?"
Thanh Cốt lại là nói:
"Không cần."
A Lương không có cách nào, liền nói:
"Vậy khát không? Giọng nói cũng khàn khàn. Anh rót cho em chút nước ấm?"
Giọng Thanh Cốt xác thực khàn, cũng thực khát, liền miễn cưỡng gật gật đầu, vẫn lười biếng nằm.
A Lương lấy chút nước ấm lại, cho Thanh Cốt uống.
Lúc này có người gõ gõ cửa. Âm thanh thực rất nhỏ, chính là cái loại thăm dò sau đó tiến vào.
Thế nhưng là Mạnh Bà.
Mạnh Bà không có vào, chỉ là ở ngoài cửa, nhỏ giọng nói:
"Đại nhân, tôi có việc rất nhỏ rất nhỏ muốn nói cho các người biết."
Thanh Cốt hồ nghi nói:
"Cái gì?"
Mạnh Bà ậm ừ nói:
"Chuyện là... Chuyện là... Loại nước trao đổi thân xác mùi hạt tiêu có tác dụng phụ, hiệu lực trọng ba ngày."
A Lương vừa nghe, đặc biệt khẩn trương. Bởi vì hôm nay Thanh Cốt thoạt nhìn không phải thực thoải mái, luôn là lười biếng không tinh thần.
Mạnh Bà nói tiếp:
"Là... Là thế này... Thời điểm các người thân mật, tốt nhất cẩn thận... Tác dụng phụ chính là có thể làm... có thai."
"Rầm!"
Mạnh Bà nói xong, lập tức đầu đụng phải cánh cửa, sau đó chuồn mất.
A Lương còn ở trạng thái mất hồn, chưa tiêu hóa được tin tức Mạnh Bà nói.
Thanh Cốt:
"......"
Mỗi ngày đều lọt hố của thuộc hạ! Xem ra phòng dành cho trẻ con hữu dụng rồi.