Ngụy Phong Miên và các đồng đội cùng đứng trước sân khấu, mỉm cười nghe MC tổng kết trận đấu vừa rồi, nhưng nội tâm lại vô cùng bực bội.
Cho dù khởi đầu tốt đẹp, nhưng hắn biết rõ vấn đề của đội —— từ sau khi một lão đội viên giải nghệ năm ngoái, đội viên mới phối hợp với bọn họ không được tốt lắm.
Giải đấu xuân năm nay, GBG giống như được nữ thần may mắn ban tặng nụ hôn nên tuy bại bởi mấy chiến đội mạnh, nhưng điểm tổng kết lại kỳ tích xếp hạng nhất. Bọn họ nửa đường lấy được quán quân nên cũng che giấu được tai họa ngầm đang tồn tại trong đội.
Hiện giờ fans GBG đều trông ngóng chiến đội có thể một đường đoạt được quán quân thi đấu giữa mùa giải, sau đó tới giải đấu mùa hè, chung kết thế giới......
Nhưng mà bản thân Ngụy Phong Miên rất rõ ràng, khả năng gần như bằng 0, trừ khi có thêm một năm rèn luyện.
Nhưng mà sang năm, hắn chuẩn bị giải nghệ......
Đang suy nghĩ đến thất thần, MC đột nhiên dừng lại, hiện trường cũng không hiểu làm sao mà im bặt.
Ngụy Phong Miên nghi hoặc quay đầu, liền thấy MC đang dại ra nhìn màn hình lớn một bên sân khấu, khóe miệng chậm rãi lộ ra một nụ cười ngọt ngào......
Chuyện gì thế?
Ngụy Phong Miên cũng nhìn lên, cả người như bị sét đánh!
Mà người bị màn hình may mắn lựa chọn là Thẩm Ương, cũng không bình tĩnh hơn chút nào so với Ngụy Phong Miên.
Anh mất 2 giây mới ngửa mạnh ra sau, trong đầu rỗng tuếch, theo bản năng hỏi: "Cậu làm gì?"
Túc Hàn Anh trầm mặc một lát, "Xin lỗi, không cẩn thận đụng phải, phản ứng lớn như vậy?"
Mặt Thẩm Ương đỏ bừng, trong lòng vừa gấp vừa thẹn vừa quẫn, một lúc lâu vẫn không nghẹn ra nổi một câu. Lúc này người bên cạnh lại mở đường trước: "Tôi chỉ định nhắc anh, hai chúng ta bị thu hình."
Bị thu hình?
Là chỉ quay phim tiểu ca sao?
Đầu óc Thẩm Ương đã không xoay chuyển được gì nữa, thẳng đến lúc hiện trường vang lên tiếng thét đinh tai nhức óc, anh mới ngơ ngác quay đầu, thấy màn hình lớn vẫn chiếu thẳng vào anh và Túc Hàn Anh.
......
..............................
Ong......
Thẩm Ương cũng không biết mình rời khỏi đấu trường như thế nào, anh mơ mơ màng màng theo Túc Hàn Anh lên xe, vừa thắt dây an toàn xong thì giật mình: "Phải xóa! Đoạn này nhất định phải xóa đi!"
Túc Hàn Anh hờ hững nói: "Cái này không thuộc vấn đề riêng tư, đạo diễn sẽ không đồng ý."
Thẩm Ương kiên trì: "Chúng ta cùng đi tìm đạo diễn nói!"
Túc Hàn Anh khởi động xe, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Nếu anh cảm thấy thiệt, tôi cho anh hôn lại."
Thẩm Ương: "......"
Đây là vấn đề thiệt hay không sao?!
Hai người cứ thế ở trên xe tiến hành bàn bạc giải quyết tình huống đột phát, mà Ngụy Phong Miên chạy ra từ đấu trường đuổi theo chỉ còn ngửi được khói xe.
Hứa Vận Dung theo tới cẩn thận đánh giá thần sắc Ngụy Phong Miên, không chắc chắn hỏi: "Vừa rồi là Thẩm Ương sao?"
Ngụy Phong Miên đứng im tại chỗ một lát, khẽ trào phúng: "Bạn trai cô, cô lại không biết sao?"
Sắc mặt Hứa Vận Dung trắng bệch, cũng châm chọc: "Vậy mà cũng coi là bạn trai sao? Tôi và cậu ta cùng lắm được hai tháng, chưa nói được hai câu không phải đã bị anh nẫng đi rồi sao?"
Ngụy Phong Miên quay ngoắt lại, đôi mắt u ám, nhưng mà Hứa Vận Dung không sợ hắn, tiếp tục công kích, "Góc tường bạn thân cũng đào, anh nói xem những fans gọi anh là quân tử khiêm nhường có biết không? Thẩm Ương mà biết anh nẫng ——"
"Được rồi." Ngụy Phong Miên ngăn Hứa Vận Dung tiếp tục ác ý, sương lạnh trong mắt lập tức tan rã, hắn cười khổ nói: "Đừng nháo, vì anh vừa thấy Thẩm Ương nên hơi ngoài ý muốn, không nghĩ tới cậu ấy sẽ đến xem bọn anh thi đấu...... Ngữ khí không tốt, xin lỗi."
Hứa Vận Dung thấy Ngụy Phong Miên trước sau như một lựa chọn lui bước, trong lòng hơi thất vọng, nhưng còn hơn là cãi nhau nên thôi, "Đúng vậy, không nghĩ tới anh ta sẽ đến...... Cũng không biết có người nào nhận ra không?"
Ngụy Phong Miên dừng một chút, "Có lẽ là có, cậu ấy dù sao cũng là Bumblebee......"
"Là Bumblebee!"
Trong đấu trường, nữ sinh tóc đỏ đang chờ kết quả thi đấu đột nhiên hô lên, "Người vừa rồi chính là Bumblebee!"
"Cái gì bang Bobby?" Bạn trai nhỏ vẻ mặt mông lung.
Nữ sinh hồi lâu không nói gì, đang lúc bạn trai nhỏ cho rằng cô lại ghét bỏ mình hỏi chuyện ngớ ngẩn không muốn trả lời thì nữ sinh nhẹ giọng nói: "Anh ấy đã từng, là Thần duy nhất trong lòng bọn em."
Giờ phút này, Thần trong miệng nữ sinh, như thường lệ, mới nói mấy câu đã bị Túc Hàn Anh đánh lạc hướng, đã không còn nói tới vấn đề "Không phát sóng" nữa, mà đang hết sức chuyên chú xem review trên app, tự hỏi cơm chiều nên ăn gì.
"Chúng ta hiện tại cách khoa đại không xa, ở đó có rất nhiều món ngon." Thẩm Ương khóa di động nói: "Bạn gái cũ của bạn cùng phòng tôi trước học ở khoa đại, lúc trước từng đưa chúng tôi đi ăn......"
"Vậy đến khoa đại."
Túc Hàn Anh rẽ trái ở giao lộ phía trước, đi vào một hẻm nhỏ.
Thẩm Ương thấy cậu rẽ bảy tám lối, lại chuyên chọn đường nhỏ, hiếu kỳ hỏi: "Cậu rất quen thuộc nơi này à?"
Túc Hàn Anh: "Ân, lúc trước tôi học ở khoa đại."
"Cậu từng thi đỗ khoa đại á?" Thẩm Ương kinh ngạc, anh còn tưởng Túc Hàn Anh chỉ học đến cao trung, không nghĩ tới người ta đã là sinh viên đại học chính thống, "Vậy hiện tại cậu đang tạm nghỉ học sao?"
Túc Hàn Anh nhàn nhạt nói: "Tôi đã tốt nghiệp."
"A?" Thẩm Ương nghi ngờ lỗ tai của mình, "Cậu mới 19 tuổi mà!"
Túc Hàn Anh kiên nhẫn giải thích: "Tôi thi vượt lớp, hình thức 2+2, đã tốt nghiệp năm ngoái. Sau đó ra nước ngoài học mấy tháng, đầu năm bỏ học trở về."
"......"
Thẩm Ương bị đả kích không chịu được, Túc Hàn Anh thật đúng là "Con nhà người ta" hàng thật giá thật!
Anh chua chua nói: "Vì sao cậu bỏ học? Là vì chơi chuyên nghiệp sao?"
Túc Hàn Anh cười khẽ, nửa thật nửa giả nói: "Đương nhiên là vì trong nhà có gia sản hàng tỉ chờ tôi thừa kế."
Thẩm Ương: "......"
Hoàn toàn không muốn "say"(1) gì nữa.
(1) Say: tác giả dùng tiếng anh, nghĩa là "nói"
"Đùa thôi." Túc Hàn Anh lại một lần nữa đánh dấu thành tựu trêu chọc được Thẩm Ương, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Đúng là bởi vì chơi chuyên nghiệp, nếu sau này muốn thì học lại cũng được...... Tới rồi."
Hai người đỗ xe xong, lại đi bộ thêm mấy phút thì tới phố mỹ thực ở cửa nam khoa đại.
Nói là phố mỹ thực, nhưng phần lớn đều hàng quán vỉa hè hoặc hàng rong, xen lẫn hàng quần áo, đồ uống, tiệm gội đầu, tiệm nail. v.v., đầy sức sống.
Thẩm Ương và Túc Hàn Anh song song đi tới, một tay trà chanh đá một tay xúc xích nướng, quay phim tiểu ca đuổi theo phía sau, khiến không ít học sinh chú ý.
"A a a mau nhìn! Kia không phải Túc Hàn Anh sao?"
"Ai?"
"Em không biết à? À, em năm nay mới nhập học mà, cậu ấy trước đây thi vượt cấp, lớn lên đặc biệt soái, nếu không phải vì tuổi quá nhỏ thì đã tranh vị trí giáo thảo."
"Đúng là rất tuấn tú......"
"Cậu ấy tới chỗ này làm gì nhỉ? Không phải nghe nói đã đi du học nước ngoài sao? Nhiều camera đi theo thế kia, chẳng lẽ đổi nghề gia nhập giới giải trí?"
"Đúng vậy! Lại còn bình dân như vậy, tôi nghe nói cậu ta có thói khiết phích, không chê đồ ăn nơi này không dinh dưỡng không vệ sinh à?"
......
Tiếng nữ sinh nói chuyện truyền tới tai Thẩm Ương, anh nhìn xúc xích trên tay, ngượng ngùng nói: "Không thì xúc xích của cậu để tôi ăn đi......"
"Khụ ——" đang uống trà chanh lạnh, Túc Hàn Anh đột nhiên bị sặc, khó có khi lộ ra một tia chật vật, cậu dừng một chút mới nói: "Thỉnh thoảng ăn cũng không sao."
Thẩm Ương hiểu Túc Hàn Anh muốn bồi mình nên cũng không rối rắm nữa, mở lời trêu chọc: "Hóa ra cậu là giáo thảo a?"
Túc Hàn Anh: "Không phải."
Thẩm Ương: "Vậy là ban thảo(2)?"
(2) giáo thảo là anh đẹp trai nhất trường, vậy ban thảo là anh đẹp trai nhất ban nhể =)
Túc Hàn Anh không đáp mà hỏi lại: "Anh thì sao?" Nói xong cậu còn cố ý "Nga" một tiếng, "Mọi người gọi anh là tiểu sư muội, cho nên hẳn là ban hoa(3)?"
(3) ban hoa: hoa khôi của ban
Thẩm Ương: "......" Đầu gối đau quá, đau đến không nhảy lên đánh người được
Hai người trò chuyện trên trời dưới đất, dọc phố mỹ thực vừa đi vừa ăn, cuối cùng Thẩm Ương đã ăn đến no căng, anh xoa bụng, "Sắp 7 giờ rồi, về đi?"
Lúc đi qua góc đường, Thẩm Ương bắt gặp một chú chó nhỏ bẩn hề hề bên cạnh thùng rác, bước chân chững lại, lấy ra một quả trứng gà trong giấy giữ nhiệt, chỉ lấy lòng đỏ cho chó nhỏ ăn.
Thẩm Ương trong lòng mềm nhũn, đang muốn đi mua thêm trứng gà chín cho chó nhỏ thì nghe thấy Túc Hàn Anh nói: "Động vật đi lạc, chỉ nên nhận nuôi, không nên cho ăn."
...... Cho nên cậu mới nuôi nhiều mèo lạc như vậy sao?
Thẩm Ương thở dài đứng lên, giọng tiếc nuối, "Trong trường không thể nuôi chó...... Đi thôi."
Nhưng mới đi được mấy bước anh lại nhịn không được quay đầu lại, thấy chó nhỏ đuổi theo, mắt đen lúng liếng tràn ngập tín nhiệm cùng ỷ lại.
Trong lòng Thẩm Ương có chút khó chịu, cảm thấy mình thật là giả nhân giả nghĩa, bố thí một chút lòng thương rẻ mạt để làm gì? Cuối cùng còn không phải không nhận nuôi đó sao.
Bởi vì chuyện này mà Thẩm Ương rầu rĩ không vui, Túc Hàn Anh nhìn thấy nhưng cũng không an ủi, chỉ im lặng lái xe.
Lúc trở lại nhà nhỏ tâm tình của Thẩm Ương vẫn rất kém, kết quả vừa vào cửa liền thấy bốn người Dương Thiên Trì động tác nhất trí nhìn qua, ánh mắt cổ quái nói không nên lời.
Ấn đường Thẩm Ương giật giật, kinh nghiệm từng trải nói cho anh biết nhất định có chỗ nào đó không đúng, bất an mà nhìn về phía Túc Hàn Anh.
Lúc này, Dương Thiên Trì bỗng mở miệng, "Hôm nay hai người đi xem thi đấu hả?"
Đoạn Vi Vi: "Còn lên cả màn hình lớn?"
Nghiêm Gia Kỳ: "Còn kiss?"
Thẩm Ương: "......"
Thẩm Ương:!!!
"Sao mọi người lại biết?!" Thẩm Ương hoảng hốt: "Không phải, chúng tôi chỉ là không cẩn thận nên đụng vào nhau! Không cẩn thận thôi!"
Long Nữ giơ điện thoại lên, đồng tình nói: "Bị truyền trên mạng, hai người lại lên hot search......"
Thẩm Ương vừa sợ vừa giận: "Đạo diễn mua sao?"
Đạo diễn đang âm thầm quan sát nhanh chóng đứng ra bảo vệ danh dự của mình: "Chúng ta quay show yêu đương nam nữ, mua hot search gay của các cậu làm gì? Là dân mạng tự đẩy! Ekip còn phải bỏ tiền mới hạ được hot search đấy!"
Thẩm Ương: "......"
Tuyệt vọng.jpg.
Thấy Thẩm Ương uể oải, đạo diễn không đành lòng nói nặng, ông hắng giọng nói: "Thôi, tình huống ngoài ý muốn cũng không có biện pháp khống chế, nhưng nếu mọi người lại gặp chuyện tương tự, nhớ thông báo ngay cho chúng tôi trước, tránh để trở tay không kịp......"
Nói xong, ông vỗ vỗ tay hấp dẫn lực chú ý của mọi người, bắt đầu bố trí nhiệm vụ mới.
Đơn giản là, một nam mời một nữ lập đội, mỗi đội tùy chọn một ngày từ thứ tư đến thứ sáu để trực nhật, cũng trong ngày trực nhật này sẽ chuẩn bị một hoạt động, chủ đề nội dung không giới hạn, địa điểm kết hợp với ekip để sắp xếp.
Nghiêm Gia Kỳ cười hì hì nói: "Nếu tôi muốn tổ chức party ở nhà hát lớn thì sao, ekip cũng có thể sắp xếp chứ?"
Đạo diễn: "Chỉ cần chúng tôi có khả năng đàm phán, hơn nữa có thể di chuyển tới nhà nhỏ trong vòng một ngày, cô muốn lên mặt trăng cũng không vấn đề."
Nghiêm Gia Kỳ nhún nhún vai, "Được, vậy nếu có nhiều nam chọn cùng một nữ thì sao?"
"Nữ là bên có quyền lựa chọn cuối cùng, nam có thể thương lượng trước......" Đạo diễn uy nghiêm bắn ánh mắt hung tợn về phía Túc Hàn Anh, "Tôi nhấn mạnh lại một lần nữa, phải là một nam một nữ cùng trực nhật! Chú ý là một nam một nữ!"
Túc Hàn Anh: "Nga."
Đạo diễn nghiến răng —— nhẫn!
Buổi tối lúc nhóm quay phim tan ca, Thẩm Ương trước tiên trốn vào phòng tắm lấy di động ra.
Tuy rằng đạo diễn nói đã hạ hot search, nhưng Thẩm Ương vẫn không yên tâm, anh phải tự mình xác nhận một lần.
Nhấn mở hot search, kéo từ tag đầu tiên xuống cuối cùng cũng không phát hiện ra điều gì khả nghi, Thẩm Ương an tâm một chút, nghĩ nghĩ lại search "Giải quán quân giữa mùa giải", kết quả đầu tiên chính là một video 8000 share ——
@ToWTK: 【 gửi bài 】 hôm nay trong Chung kết thi đấu giữa mùa giải WTK xuất hiện hai tiểu ca ca đặc biệt đẹp, lúc hai người vào thang máy là tôi đã chú ý rồi, bởi vì tiểu ca ca mặc áo T-shirt xám kia vẫn luôn che chắn cho tiểu ca ca khác ở trong góc, phỏng chừng là sợ hắn bị đè lên, tóm lại là lực bạn trai cấp max! Tôi đi sau bọn họ vào đấu trường, hai tiểu ca ca ngồi hàng đầu tiên, không bao lâu thì có mấy người cầm camera quay bọn họ, không biết có giao dịch py(4) gì không...... Sau đó thi đấu bắt đầu, hai người vẫn tụm lại nói chuyện, tôi ngồi xa nên nghe thấy họ nói gì, nhưng kỳ tích bỗng dưng xuất hiện! Khi kết thúc thi đấu, màn hình lớn đột nhiên quay tới bọn họ, tiểu ca ca áo xám thấy trước, đột nhiên ghé sát vào tiểu ca ca còn lại, hai người cứ thế trước hiện trường phát sóng trực tiếp trao nhau nụ hôn mềm mại ngọt ngào như chocolate dove sữa bò dâu tây(5)! Video ghi lại phía dưới!
(4) giao dịch py: thỏa thuật ngầm, về cụ thể hơn thì các bạn có thể tra py交易, kết quả hơi bị thô 1 tý:D
(5) Chocolate dove: loaidâu tây chỉ có bản hoạt hình
https://www.youtube.com/watch?v=q311Be9I3BQ
https://www.youtube.com/watch?v=nPbLzVxY3uo
"Nói hươu nói vượn! Bịa đặt! Bôi nhọ!"
Thẩm Ương giận đến run tay, những người này giả mù giữa ban ngày sao?
"Làm sao vậy?" Túc Hàn Anh nghe thấy động tĩnh gõ cửa.
Thẩm Ương khẩn trương, anh vốn vì sợ xấu hổ nên mới trốn vào phòng tắm, tất nhiên sẽ không nói thật, "Không, tôi chỉ đang xem tin tức."
Bên ngoài an tĩnh một lát, "Anh đang xem hot search của hai chúng ta sao?"
Thẩm Ương vội hét lên: "Đạo diễn đã nói hạ hot search rồi! Với cả việc kia có chỗ nào hay? Tôi, tôi chỉ đang xem tin xã hội!"
"Nga, video kia đạo diễn cũng muốn cắt bỏ."
"Thật...... Khụ, vậy là tốt rồi, nếu đạo diễn đã xử lý thì tôi càng không cần quan tâm. Cái kia, cậu cũng đừng nhìn a, dân mạng hơn phân nửa đều là nhìn hình bình luận, không có ai nhìn vào chân tướng đâu, tôi có kinh nghiệm đầy mình rồi." Thẩm Ương một bên giả vờ coi chuyện chẳng là gì, một bên báo cáo gỡ video, thấy quả nhiên tin hiển thị đã mất, anh còn chưa kịp cao hứng thì đã thấy số 8000 share chói lọi, lập tức càng buồn bực.
8000 share, không biết bao nhiêu người đã thấy được, lại còn hơn 4000 bình luận......
Thẩm Ương nhìn chằm chằm bình luận, lý trí nói với anh đừng nhìn, nhưng tay lại không chịu khống chế ấn mở ra ——
"A, động tác thực thành thạo, xem ra ngày thường hôn không ít."
"Mẹ ơi con cũng muốn cùng bọn họ hôn môi! Môi tiểu ca ca áo tím nhìn thôi đã thấy vừa đẹp vừa mềm vừa Q!"
"Sách, gay áo tím trong truyền thuyết, thuộc tính công thụ vừa nhìn đã biết."
"Phần vịt da giòn hôm nay(6), chia sẻ cùng các vị!"
(6) vịt da giòn: ngôn ngữ mạng chỉ tình yêu BL lãng mạn
"Nhóm bằng hữu chung chí hướng! Để ý giây thứ 11, tiểu ca ca áo xám liếm môi dưới phải không? Trả lời ta 484!"
......
Có sao? Thẩm Ương ngẩn người, ngay sau đó bừng tỉnh —— phi!
Một đám yêu tinh YY, mắt chẳng tốt gì cả, Thẩm Ương nháy mắt sinh ra cảm giác "Mọi người đều say mình ta tỉnh" —— anh · Thẩm · thẳng nam vũ trụ · Ương · tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị dắt mũi!
Đang định tắt di động, Thẩm Ương đột nhiên lướt qua một bình luận ——
"Tôi thấy hai người bọn họ quen quen, hình như lúc trước từng lên hot search, cái gì mà tốc độ tay độc thân 20 năm? Đây là lăng xê minh tinh 18 tuyến(7) sao?"
(7) minh tinh 18 tuyến: chỉ những ngôi sao không hồng, kiểu như diễn viên đóng vai phụ, những người vụt sáng rồi biến mất chẳng hạn
"Ồn ào muội ngươi a, người áo tím chính là vị Thần viễn cổ Bumblebee!"
"Oanh" một tiếng, trong đầu Thẩm Ương một tiếng nổ vang, chỉ kém chưa khiến anh chia năm xẻ bảy! Thẳng đến lúc này anh mới ý thức được, "Nụ hôn bất ngờ" kia không chỉ khiến anh không ngừng bị coi là gay, anh còn xem nhẹ một việc quan trọng nhất, cũng là việc đáng sợ nhất ——
Anh, thật giống như dự đoán trước, một bước ngã ngựa......
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT