Hiệp hội phù thủy Ilov đặt cơ sở giảng dạy ở mỗi một vương thành.
Ví dụ như trong vương thành Rực Rỡ cũng có một cơ sở học viện phù thủy, được gọi tắt là học viện Rực Rỡ.
Hiệp hội phù thủy có 13 vương tọa.
Khởi nguồn của mười ba vương tọa là có mười ba vị phù thủy có sức mạnh đạt đến mức vương tọa, mỗi vị cai quản một nơi.
Một trăm năm trước, Ilov chỉ có 12 phù thủy vương tọa, bởi vậy cũng chỉ có mười hai thế lực vương tọa trong hiệp hội phù thủy. Giống như là một công thức tuần hoàn, mỗi khi có một vị phù thủy vương tọa chết đi thì sẽ có một vị phù thủy vương tọa mới được sinh ra, quy luật này vẫn cứ kéo dài trong trăm ngàn năm qua, tổng số phù thủy vương tọa sẽ không nhiều thêm và cũng sẽ không ít đi. Từ lúc hiệp hội phù thủy được thành lập, trong hiệp hội cũng chỉ có thế lực của mười hai vương tọa, không tăng không giảm.
Nhưng không lâu sau đó, một vị phù thủy thiên tài đột nhiên xuất hiện, phá vỡ cục diện này.
Người đó trở thành phù thủy vương tọa thứ mười ba của Ilov, cũng khiến hiệp hội phù thủy phân chia lãnh địa một lần nữa, chia ra một thế lực mới – vương tọa Đinh Hương.
Từ nay về sau, Ilov mới có mười ba vương tọa.
Mỗi vương tọa đều có sở trường riêng ở các lĩnh vực khác nhau.
Các vương tọa chủ yếu chuyên về hệ pháp thuật các nguyên tố nước, lửa, đất, cây cối, kim loại, gió, sấm là vương tọa Xanh Thẳm, vương tọa Đỏ Thẫm, vương tọa Đá Lửa, vương tọa Ngọc Bích, vương tọa Bạc, vương tọa Xanh Biếc và vương tọa Đinh Hương.
Các vương tọa chủ yếu chuyên về hệ pháp thuật tiên tri, gọi hồn, biến hóa là vương tọa Rực Rỡ, vương tọa Trắng Xám và vương tọa Vô Sắc.
Các vương tọa chủ yếu chuyên về các hệ pháp thuật phụ như thuốc phép, điêu khắc hoa văn pháp thuật, luyện kim là vương tọa Lan Đen, vương tọa Huy Hoàng và vương tọa Đỏ Hồng.
Mười ba vương tọa, mười ba vương thành, cũng có mười ba học viện phù thủy.
Cũng không thể nói rằng trong học viện Rực Rỡ chỉ giảng dạy hệ pháp thuật tiên tri, chỉ có thể nói hệ tiên tri là ngành học trội trong học viện này. Các môn học khác vẫn liên quan đến các loại hình pháp thuật khác, có thể thỏa mãn nhu cầu của các phù thủy có tài năng khác biệt.
Giống như là Elena, môn học chủ yếu của cô trong học viện Rực Rỡ chính là hệ pháp thuật lửa. Evan thì là hệ đất.
Bởi vì tài năng riêng của bọn họ thiên về hệ lửa và hệ đất.
Cũng không thể nói bọn họ chỉ có thể học pháp thuật hệ lửa hoặc hệ đất. Có không ít các loại hình pháp thuật khác, bọn họ cũng có thể học chúng, đương nhiên khi bọn họ sử dụng chúng thì sẽ yếu hơn các phù thủy khác vốn có tài năng ở cùng phương diện.
Vào đêm trước khi Ash đến học viện báo danh, dường như là vì làm dịu sự căng thẳng của Ash... Tuy Ash cũng không hề căng thẳng... Nance cố ý gọi Evan là Elena vốn có quan hệ rất tốt với Ash đến để nói chuyện học viện cho Ash.
Khi Elena nhìn thấy Ash, cô cực kỳ vui vẻ.
"Sắp đi học rồi!" Cô hưng phấn mà nói: "Thật là! Thì ra Sigourney chỉ dọa tôi làm đủ ba tháng ở đại sảnh thôi! Đi học rồi thì đương nhiên là không thể đi làm nữa!" Cô mang vẻ mặt tính toán: "Báo hại tôi uất ức lâu như vậy! Ồ! Hay là ngài ấy muốn nhìn tôi uất ức thật lâu nhỉ?"
Ash kinh ngạc: "Giờ cô mới phát hiện sao?"
"Cái gì?"
"Khai giảng là có thể không đi làm nữa mà." Ash nhìn cô xin lỗi: "Tôi còn tưởng rằng cô sẽ nhận ra sớm thôi, cho nên lúc đó không nói với cô."
Elena: "..."
Nửa ngày sau, cô căm uất, làm bộ muốn bóp mặt Ash: "Oa oa oa, Ash, vậy mà cậu không nói sớm với tôi! Bằng không tôi cũng sẽ không đến mức hôm qua cũng còn buồn! Hơn nữa cái vẻ mặt "Không ngờ chuyện rõ rành rành như thế mà bây giờ cô mới nhận ra được" của cậu quá khinh người! Mau dẹp ngay cho tôi!"
Evan không đồng ý mà vươn tay, chặn cô lại giúp Ash: "Đừng quậy nữa. Là do em quá đần."
Elena trừng Evan, anh là anh ruột của em đấy!
Bây giờ bọn họ đang ngồi nói chuyện cạnh nhau trong phòng Ash.
Bố cục của căn phòng này nhỏ hơn một chút so với căn phòng bên cạnh của Sigourney, nhưng được Nance trang trí cẩn thận ấm áp. Ba người ngồi thành vòng tròn trên tấm thảm mềm mại trước cái bàn nhỏ, trên bàn chất đầy đồ ăn vặt Elena mang tới, kiểu dáng vừa đẹp vừa ngon miệng.
"Gần đây cứ bận làm việc..." Nói đến làm việc, Elena bèn làm động tác như muốn té xỉu: "Nên không dẫn cậu đi ra ngoài chơi. Chờ tới ngày học viện cho nghỉ, tôi sẽ dẫn cậu đi dạo một vòng vương thành."
Ash vui vẻ gật đầu: "Ừ."
"Nói tiếp về học viện đi." Evan kéo đề tài về: "Đây là lần đầu tiên Ash đến trường, tuy ngài Nance nói sau này cậu nhất định sẽ là học sinh hệ tiên tri, nhưng trước khi tập trung học về hệ tiên tri thì phải học lên từ cơ bản nhất đúng không?"
Elena không nhịn được mà bật cười: "Đúng rồi! Phải bắt đầu học từ cơ bản nhất!"
Ash có linh cảm không tốt lắm.
"Tất cả mọi người trên Ilov sẽ tiến hành kiểm tra tài năng vào lúc tròn mười tuổi." Evan nói: "Có tài năng thì vào học viện, không có tài năng thì có thể lựa chọn trở thành một kiếm sĩ, hoặc là làm một người bình thường."
Ash ngây người: "Cho nên..."
"Cho nên sau khi cậu vào học thì phải học lên cùng một đám nhóc con mười tuổi đó!" Elena vui vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
"Elena, vui lắm à?" Một giọng nói dễ nghe vang lên từ cửa, lạnh buốt giống như suối tuyết tan.
Elena theo phản xạ có điều kiện mà giật mình một cái: "Sig... Ngài Trăng Đỏ!"
Ash cũng nghiêng đầu nhìn về phía cửa, giọng của cậu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: "Sigourney!" Mấy ngày rồi không gặp.
Sigourney dựa vào cửa, đôi mắt đỏ sậm nhìn lướt qua Ash, tiếp đó rơi trên người Elena: "Xem ra cô thích làm việc ở đại sảnh lắm đúng không?"
Elena hoảng sợ, không phải không có đừng nói bậy! Chờ một chút, ngài nói vậy là có ý gì?
Cô che tai lại, tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe!
Giọng nói lạnh nhạt của Sigourney vẫn lọt vào tai cô một sót một chữ nào: "Nếu thời hạn ba tháng như đã cam kết bị hủy vì đi học, vậy dời hết số ngày còn thiếu sang kỳ nghỉ sau của cô để làm bù đi."
Ai mà cam kết với ngài chứ 〒▽〒
Elena hối hận mà đấm ngực dậm chân. Cô dám đánh cược, lúc đầu Sigourney không có ý định để cô làm đủ ba tháng! Bây giờ sở dĩ ngài ấy thay đổi ý định, chắc chắn là vì thấy ngứa mắt dáng vẻ đắc ý vênh váo của cô nên mới quyết định tùy ý như thế!
Sao vừa rồi mình lại phải cười vui vẻ như vậy?
Elena không khỏi kiểm điểm bản thân, nếu biết trước Sigourney sẽ tới, chắc chắn cô sẽ biểu hiện bi thảm gấp trăm lần! Để Sigourney nhìn vui vẻ một chút. Sigourney mà vui vẻ thì đâu còn cam kết ba tháng gì nữa đâu!
Evan an ủi mà vỗ vỗ vai em gái, dù em gái ngu nhà mình có ngu đi nữa cũng không thể ghét bỏ, ầy.
"Còn cậu nữa." Sigourney nhìn Ash, đưa tay ném ra một vòng tay cổ màu bạc: "Lúc đi học, cầm nó để chứa đồ." Anh dừng một chút, bổ sung một câu: "Nance bảo tôi chuẩn bị."
Evan và Elena dùng ánh mắt quái dị nhìn anh, gì... Từ lúc nào mà ngài Trăng Đỏ nghe lời ngài Nance như thế?
Ash không hề nghĩ nhiều, cậu đưa tay nhận chiếc vòng tay, yêu thích vô cùng mà nâng nó trong tay để ngắm, đây chính là trang bị không gian mà các phù thủy thường dùng?
Sau đó, cậu ngẩng đầu, mắt sáng ngời, hỏi thẳng: "Anh làm chiếc vòng tay này sao?"
Sigourney bị nghẹn lại một chút: "...Là Nance bảo."
"Nhưng mà là anh làm đúng không?" Ash cười cong mắt, hai lúm đồng tiền xuất hiện trên gương mặt, không đợi Sigourney phản bác, cậu đã gật đầu khẳng định: "Trên vòng tay có mùi của Sigourney."
Sigourney lại bị nghẹn lại một chút, anh mà có mùi gì chứ? Sao vòng tay lại có mùi gì chứ?
Không hổ là nhà chiêm tinh thiên tài tương lai mà Nance khen ngợi, còn chưa bắt đầu học pháp thuật mà đã mở miệng nói nhảm như Nance rồi. Anh không cảm xúc mà nghĩ, từ chối trả lời suy đoán vô căn cứ của Ash.
Anh chỉ lạnh nhạt dặn dò Ash: "Học được cách khống chế sức mạnh tinh thần ở trường rồi thì in dấu ấn tinh thần lên chiếc vòng ngay. Nếu bị người khác trộm mất trước khi in dấu thì không có chiếc thứ hai cho cậu đâu."
Ash nghiêm túc gật đầu: "Đồ mà Sigourney tự làm, tôi chắc chắn sẽ giữ thật kỹ!"
Cho! Nên!
Từ lúc nào trong cuộc đối thoại của bọn họ đã khẳng định là anh làm chiếc vòng tay này?
Sigourney siết chặt nắm tay, lại muốn đập tường lần nữa.
Bực bội.
Cáu kỉnh.
Ash Erwin quả thật là kịch độc!
"Tùy cậu." Anh không kiên nhẫn mà vứt lại câu nói này, rồi xoay người nhanh chân rời đi.
Không thể đập tường nữa.
Dù có bồi thường bao nhiêu điểm của Nance thì anh cũng không đau lòng, nhưng Solvi luôn cực kỳ đau lòng mà khóc hức hức bên tai anh, đó cũng là một chuyện đáng ghét.
Rõ ràng là giọng nam hoa lệ, đáng lẽ phải có tính cách đoan trang tao nhã mới đúng, rốt cuộc là đã sai chỗ nào mà lại biến thành sinh mệnh luyện kim với trái tim thiếu nữ nhạy cảm tinh tế như thế?
Sigourney nhỏ giọng chậc một tiếng... Tuy đúng là do anh làm thật.
Nhưng sao mà phát hiện ra được?
Chẳng lẽ trên vòng tay thật sự có mùi vị kỳ lạ gì đó? Sau khi đi về phòng mình, anh chần chờ giơ cổ tay lên, đặt dưới chóp mũi, nhẹ nhàng hít hà... Chẳng lẽ trên người mình thật sự có mùi hương gì đó mà chính mình cũng không nhận ra ư?
...Không có.
Sigourney lạnh lùng thả tay xuống, rốt cuộc anh đã làm gì từ sau khi về phòng đến bây giờ?
"..." Sau khoảng lặng ngắn ngủi, anh coi như mình hoàn toàn không hề làm chuyện ngu xuẩn này, anh nhanh chân đi đến bên cạnh ghế sô pha và ngồi xuống, cầm quyển tiểu thuyết nằm sấp trên mặt đất, cúi đầu xem.
Tình tiết càng xem càng cuốn hút một cách kỳ lạ, có độc y chang Ash Erwin. Nhưng mà không thể dừng đọc được.
Elena mua đống sách gì đây!
Sigourney nhíu mày lại, thời hạn ba tháng có ngắn quá không? Hay là tăng lên sáu tháng nhỉ?
Elena ở trong phòng Ash chợt rùng mình một cái, nhưng rất nhanh cô đã bỏ qua cảm giác lạnh lẽo sau lưng đó, cô đến bên cạnh Ash, nhìn chiếc vòng tay đeo trên cổ tay cậu.
"Vòng tay không gian kìa." Cô hâm mộ mà nói, "Phải dùng rất nhiều nguyên liệu quý giá mới có thể chế tạo tài thành công. Tôi cũng chỉ có một cái túi không gian thôi."
Ash rũ lông mi thật dài, yêu thích mà sờ lên chiếc vòng tay: "Tôi sẽ quý trọng nó."
Đây là món quà nhập học tốt nhất mà cậu nhận được trước khi nhập học.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT