“Vì sao mỗi lần tôi cung cấp manh mối, anh đều hỏi yêu cầu của tôi?” Cố Tử Khung có chút buồn bực hỏi, “Chẳng lẽ ở trong mắt anh tôi là người làm cái gì cũng có mục đích sao?”
Diệp Hoài Tây trầm mặc, ở trong hai mươi năm quá khứ, những người hắn gặp trong lòng đều có mục đích, thật không có vĩ nhân nào vô điều kiện kính dâng. Cho nên hắn cũng nghĩ Cố Tử Khung cũng sẽ là người như vậy, hắn trực tiếp cho rằng, Cố Tử Khung cùng với những người lòng mang mục đích không có gì khác nhau. Cho nên, khi Cố Tử Khung buồn bực hỏi ra vấn đề này, phản ứng đầu tiên của hắn là mình hiểu lầm Cố Tử Khung?
“Lão sư, không phải tâm ai cũng có sở cầu, giống như thế giới này không phải ai cũng là người tốt, đây là chuyện sác xuất. Tôi là người có sác xuất cao trong đó, lần này là cung cấp vô điều kiện.” Vẻ mặt Cố Tử Khung bất đắc dĩ, đối với quy tắc phân chia con người của Diệp Hoài Tây cảm thấy tuyệt vọng. Cảm giác hắn ở trong lòng Diệp Hoài Tây đã được gắn lên một cái mác là loại người rất có hại đối với chính mình, vậy phải làm sao bây giờ?
“Nói manh mối của cậu.” Vấn đề của Cố Tử Khung, Diệp Hoài Tây không có cách trả lời, chỉ có thể nói đến chuyện khác, không muốn để cho Cố Tử Khung đặt tất cả tinh lực lên người hắn.
Cố Tử Khung nghe ra dụng ý của Diệp Hoài Tây, vốn hắn cũng không muốn tính toán đến vấn đề này. Quan niệm dưỡng thành không phải một sớm một chiều, Diệp Hoài Tây đã dưỡng hơn hai mươi năm, hắn tùy tiện muốn thay đổi của người này, cũng giống như là người si nói mộng. Cũng may hắn có kiên nhẫn, thời gian cũng coi như rộng rãi, hắn có thể từ từ cùng Diệp Hoài Tây, tin tưởng những tháng ngày đó sẽ có thể khiến cho Diệp Hoài Tây thay đổi.
“Uy Liêm Francis là omega.” Cố Tử Khung không nói thì thôi, nếu nói sẽ cung cấp cho Diệp Hoài Tây một thông tin lớn.
Vẻ mặt Diệp Hoài Tây từ trước đến này không gợn sóng cũng lộ một tia kinh ngạc, nhíu mày khó hiểu nói: “Như thế nào lại vậy? Theo ta được biết, muốn tiến vào một tổ nghiên cứu khoa học điều kiện rất là khắc nghiệt, cho dù là alpha ưu việt, cũng không thể đảm bảo trăm phần trăm sẽ vào được, hắn làm sao có thể làm được như vậy?”
“Cái này phải hỏi người lập tổ nghiên cứu khoa học, tôi nghĩ lão sư anh hẳn là biết tổ nghiên cứu đặc biệt có tên là ‘làm sao để tăng số lượng omega’, người đứng sau lưng là ai.” Cố Tử Khung mỉm cười nói.
Vẻ mặt Diệp Hoài Tây không thay đổi, ngón tay ở trên vách chén nhẹ nhàng xoa vuốt: “Tạp Nạp Nhĩ gia.”
“Có đúng hay không.” Cố Tử Khung chỉ nói ra những lời này, vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Hoài Tây có vài phần dao động, hình như có nghi hoặc, Cố Tử Khung không hề giữ lại mà nói ra tình hình thực tế: “Người chính thức là Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ.”
Nếu nói khi Cố Tử Khung nói ra Uy Liêm là omega khiến cho Diệp Hoài Tây kinh ngạc, câu này trực tiếp nói ra người đứng phía sau sai sử khiến cho Diệp Hoài Tây kinh hãi. Trên tư liệu thể hiện Cố Tử Khung là thanh niên alpha danh xứng với thực lớn lên ở trấn nhỏ Na Ba Nhĩ, không có thế lực không có tin tức, cũng không có những mối quan hệ cần phải che giấu. Đây đều là những chuyện tuyệt mật, Cố Tử Khung làm sao biết được?
Ngay cả La Thụy dưới tay hắn cũng không tra được, cũng chưa đào ra được những thông tin này, hai người so sánh với nhau nhìn thấy mà giật mình, Cố Tử Khung còn có những mặt nào khiến hắn phải giật mình nữa đây?
“Lão sư anh có thể lựa chọn không tin tưởng tôi, nhưng manh mối tôi cung cấp khẳng định không sai. Tôi biết anh sẽ phái người đi xác minh những tin tức này, kêu bọn họ làm nhất định phải cẩn thận. Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ so với trong tưởng tượng của anh sắc bén hơn rất nhiều.” Cố Tử Khung nhớ lại những thảm bại của đời trước, có chút ngoài cười nhưng trong không cười. Kỳ thật đời trước hắn rơi vào con đường tự bạo thân vong rồi trọng sinh, động lực lớn nhất trong đó chính là Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ. Hắn dương dương tự đắc, coi chính mình có một ca ca cao quý tốt nhất toàn bộ liên bang, nhưng người khác coi hắn hoàn toàn không đáng nhắc tới, chỉ xem hắn là một con rối khoác da người.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Cố Tử Khung liền thu lại, đời trước Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ câu kết với Cố Thiên Lung, hình như là bắt đầu không lâu. Việc này một khi nói ra, sẽ có rất nhiều chuyện trong cuộc đời hắn thay đổi, rất nhiều người sẽ thoát khỏi quỹ tích vốn có của nó, không biết hai người kia có thể giống như đời trước, đã bắt đầu thử cấu kết với nhau chưa.
“Ân, tôi đã biết.” Diệp Hoài Tây gật đầu đáp ứng.
“Còn có một chuyện.” Cố Tử Khung nói. Thấy Diệp Hoài Tây không chút để ý nhìn qua, mắt phượng chăm chú nhìn hắn, thanh âm hắn không tự giác mềm nhẹ xuống, “Bá Ni thực yêu quý lông chim gia tộc Tạp Nạp Nhĩ, không cho phép bất luận kẻ nào tùy ý bôi nhọ, nhất là người trong nhà, càng không cho phép xuất hiện vết nhơ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Jack bị anh dọa dẫm, lại tình nguyện câm điếc ăn hoàng liên.”
Diệp Hoài Tây nghe thấy câu ‘bị anh dọa dẫm’, mi tâm không khống chế được nhảy dựng lên, sờ sờ mũi âm thanh lạnh lùng nói: “Tôi không có dọa dẫm cậu ta, đó là quy định pháp luật của liên bang có văn bản rõ ràng, cậu có thể tự mình trở về lật xem. Lời này đừng để cho tôi nghe thấy lần thứ hai.”
Mèo ba tư có thể để cho người khác vuốt ve, nhưng lúc này vẻ cao lãnh lộ ra có chút không đè được người, Cố Tử Khung, khẽ cười nói: “Được, lão sư, tôi nhớ kỹ.”
Diệp Hoài Tây liếc mắt nhìn Cố nhị hoàng tử: “Ngày mai nhớ rõ đi tìm Áo Nhĩ chủ nhiệm.”
“Ân?” Cố Tử Khung nghi hoặc nói, “Có việc?”
Diệp Hoài Tây quay lại nhìn hắn, trên mặt có chút nghi hoặc còn có chút cảnh giác nhìn lướt qua: “giúp cậu sắp xếp phương pháp học đặc thù, tránh cho cậu không lấy được bằng tốt nghiệp.”
Cố Tử Khung ngoài ý muốn, không nghĩ tới Diệp Hoài Tây thực sự tính toán đem chính mình mang theo bên người lâu dài, càng không nghĩ tới Diệp Hoài Tây lại chu đáo như vậy, ngay cả sắp xếp phương pháp học đặc thù cũng chuẩn bị tốt. Trước khi đến đại học Thánh Tây Nhĩ, Cố Tử Khung đương nhiên có hiểu biết về điều lệnh và chế độ của trường học, bởi vậy càng hiểu được thi vào không phải là dễ dàng, hắn đoán khẳng định Diệp Hoài Tây đã giao dịch gì đó cùng với Áo Nhĩ chủ nhiệm, nếu không chủ nhiệm sẽ không dễ dàng buông tha như vậy? Vài thập niên này cũng không có trường hợp nào như vậy, làm sao đến hắn có thể có vinh quang được hưởng đãi ngộ này?
Cố nhị hoàng tử bổ não đến bù đầu, lập tức khiến chính mình cảm động đến rơi nước mắt, ánh mắt nhìn về phía Diệp Hoài Tây càng ôn nhu hơn, như thế nào cũng không nghĩ tới Diệp thiếu tướng mặt lạnh như băng, sẽ vì hắn lo lắng như vậy, cũng thật làm cho ngươi ta, làm cho người ta không tự chủ được muốn lấy thân báo đáp, bỗng nhiên lúc đó, Cố Tử Khung cảm thấy được Diệp Hoài Tây khẳng định thích mình, tuyệt đối phải.
“Thu hồi đầu óc miên man suy nghĩ của cậu.” Diệp Hoài Tây bình tĩnh nói, “Ngày mai tìm Áo Nhĩ chủ nhiệm hoàn thành việc sắp xếp phương pháp học đặc thù, sau đó chuẩn bị tốt hành lý trực tiếp đến tìm tôi.”
“Đi đâu?” Cố Tử Khung hỏi.
Diệp Hoài Tây nhìn hắn một cái: “Một nơi mà ngươi sẽ không thích.”
Cố Tử Khung: “Chỉ cần nơi đó có lão sư, tôi đều thích.”
Vẻ mặt của Diệp Hoài Tây nháy mắt một lời khó nói hết, hoặc là chua đến đau răng mà phải chịu đựng: “Mau cút đi!”
Cố Tử Khung sờ sờ chóp mũi, rất là thức thời lăn đi, trước khi đi miệng còn đặc biệt tiện hỏi: “Lão sư, dấu hiệu tạm thời có kỳ hạn, cần tôi lại bổ sung thêm một cái nữa không?”
Trả lời Cố Tử Khung chính là một ánh mắt như đao giết người không thấy máu, cả người Cố Tử Khung chợt lạnh, thất tình lục dục trong đầu nháy mắt liền tan đi, khoảnh khoắc đóng cửa lại, Cố Tử Khung sinh ra cảm giác hoài nghi chính mình, Diệp Hoài Tây đối với hắn hung tàn, rốt cuộc có thích mình hay không!
Buổi sáng gần mười giờ, Cố Tử Khung cùng Áo Nhĩ chủ nhiệm tiến hành bàn cãi hết bốn mươi phút về chủ đề ‘lựa chọn Diệp Hoài Tây làm lão sư giảng bài’, cuối cùng Cố Tử Khung phải nói tôi muốn trở thành học trò của Diệp giáo thụ mới đặt dấu chấm hết cho chủ đề này. Ra khỏi văn phòng chủ nhiệm Cố Tử Khung sờ sờ trán, Áo Nhĩ chủ nhiệm không hổ là lão sư của Diệp Hoài Tây, lợi hại.
Cùng lúc đó, Diệp Hoài Tây nhận được một tin tức lớn: ngưng tràng ở nhà trọ giáo sư.
Cố Tử Khung nhếch mi, tăng nhanh tốc độ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT