Lễ mừng thành lập công ty của Lâm thị, Giản Vi lấy thân phận vợ chưa cưới của Lâm Cẩn Ngôn tới tham dự.
Chưa từng có một người phụ được công khai sẽ tham gia ngày hôm nay,hiện tại mọi người đều vô cùng tò mò về thiếu phu nhân tương lai của tập đoàn Lâm thị, lén bàn tán sôi nổi.
"Nghe nói gia cảnh bên nhà gái không tốt, nghe đâu cha còn là tay cờ bạc nữa chứ."
"Không thể nào, nghe ai nói? Thân phận như vậy mà Lâm Cẩn Ngôn cũng có thể thích, đúng là mị lực lớn nha."
"Có thể hay không cũng đừng nói bừa, theo tôi được biết thì cô ấy là thiên kim Chu gia, được Chu Lâm Duyên đặt trong lòng bàn tay mà cưng chiều."
"Thật hay giả vậy?" Lời này vừa nói ra, đều khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc.
"Chu Lâm Duyên tới!" Vừa dứt lời, đột nhiên có người kích động nói một câu, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn ra phía cửa.
Chu Lâm Duyên cùng với Lâm Cẩn Ngôn là hai người đàn ông độc thân hoàng kim, ít nhiều cũng có những cô gái trong lòng chủ ý muốn tiếp cận. Hiện giờ Lâm Cẩn Ngôn đã có người nhanh chân đến trước, những người phía trước đang nhìn chằm chằm Lâm Cẩn Ngôn hiện tại lại bắt đầu đem ánh mắt phóng tới trên người Chu Lâm Duyên.
Một đám phụ nữ ngồi cùng nhau, ở giữa có một người mặc váy dạ hội màu trắng vô cùng xinh đẹp, cầm ly rượu vang đỏ ở bên cạnh đứng lên, khóe miệng gợn lên ý cười, chậm rãi hướng tới chỗ Chu Lâm Duyên đi qua.
Tô Tiêu Tiêu cả người không được tự nhiên mà đi bên cạnh Chu Lâm Duyên. Cũng là xui xẻo, lân trước từ Diệp Thành trở về, ngồi bên cạnh cô thiếu chút nữa đem tay cô kéo xuống dưới.
Lần trước nhận lời mời của công ty,chạm mặt mới phát hiện ngồi ở vị trí chính giữa của ông chủ lớn,cư nhiên lại là ở trên máy bay, cô ấy không cẩn thận " chiếm tiện nghi" của anh ta.
Cô ấy còn tưởng rằng mọi chuyện sẽ không mấy suôn sẻ, nhưng không ngờ lại có thể thuận lợi ký hợp đồng. Lại còn nói ông chủ lớn là người tốt, không mang thù.
Nào hiểu được, ha hả, có chỗ nào là không mang tư thù,rõ ràng là đem cô ấy giữ lại, công!Báo!Tư!Thù!
Cô ấy nhận lời mời rõ ràng là muốn làm ở bộ phận thiết kế, kết quả vừa đi làm chưa được mấy ngày đã bị điều đi đảm đương chức trợ lí cho Chu Lâm Duyên. Mọi người lén lút nghị luận, nói cô ấy chó ngáp phải ruồi.
Thời điểm rời đi, cùng nhau nhận lời mới đi vào đồng nghiệp vỗ vỗ bả vai cô ấy, vẻ mặt vô cùng hâm mộ:" Tiêu Tiêu, cô vận khí cũng thật tốt, vừa tới mà có thể là trợ lý cho Chu tổng, cô về sau chính là người của sếp tổng, nghe nói lương được trả gấp hai, thật sự hâm mộ nha."
Một chị gái làm ở công ty đã nhiều năm nói:" Tiền lương có cái gì mà hâm mộ, tôi thật ra lại hâm mộ Tiêu Tiêu ngày ngày có thể đối mặt với Chu tổng soái khí bức người,vận khí lại có chút tốt, nói không chừng còn có thể phát triển thành tình yêu đó, đó mới gọi là người sinh người thắng nha."
Tô Tiêu Tiêu đang uống một ngụm nước có ga liền phun thẳng lên bàn phím, mang theo tâm trạng thấp thỏm bất an mà đi tìm Chu Lâm Duyên.
Làm việc này được hơn một tháng, cô phải thừa nhận Chu Lâm Duyên thật sự rất đẹp trai, nhưng cũng đi liền với sự ác bá, không có việc gì bất cô tăng ca thì không nói, hắn đói bụng còn phải nấu cơm, ăn cơm cô nấu đến nghiện liên tục gọi cô tới, phải làm cơm sáng mang tới công ty, cũng không nói, liền tới chuyện mua quần áo giày cũng ném cho cô, còn nói chính mình không có thời gian đi mua. Cô là trợ lý, còn phải đảm đương làm bảo mẫu nhỏ sao.
Còn nữa, Tết cũng không cho cô về quê ăn Tết, còn bắt cô cùng hắn tới dự cái lễ mừng gì.... Ai thèm đến cái gì lễ mừng chứ! Cô muốn về quê ăn tết!
Tô Tiêu Tiêu theo ở phía sau, đem Chu Lâm Duyên ở trong lòng mắng chửi trăm ngàn lần.
"Chu tổng, đã lâu không gặp, gần đây tốt không?" Một người diện mạo xinh đẹp, dáng người quyến rũ cầm ly rượu đi tới, mặt đầy tươi cười mà chào hỏi Chu Lâm Duyên.
Thừa dịp Chu Lâm Duyên bị quấn lấy, Tô Tiêu Tiêu chạy nhanh như một con mèo nhân cơ hội chuồn mất.
"Muốn đi đâu?" Vừa mới đi được không quá hai bước,phía sau truyền đến một giọng nam trầm thấp.
Tô Tiêu Tiêu tay xách váy, luồn thân mình qua bên cạnh, nghe thấy thanh âm, tức khắc trưng ra bộ dạng thấy chết không sờn, căng da đầu quay lại, lặng lẽ cười cười:" Ông chủ, tôi muốn đi vệ sinh."
Chu Lâm Duyên liếc cô một cái nói:" Nhịn."
Tô Tiêu Tiêu:"......"
"Lại đây." Giống như gọi một chú chó nhỏ, Tô Tiêu Tiêu cắn môi, không mấy tình nguyện mà đi qua.
Chu Lâm Duyên đột nhiên kéo tay cô.
Lòng bàn tay ấm áp bao trọn lấy tay cô, cô sợ tới mức ngực nhảy dựng, theo bản năng muốn lùi lại phía sau, Chu Lâm Duyên nắm tay cô thật chặt, ở bên tai cô thấp giọng nói:" Đừng lộn xộn."
Hơi thở ấm áp phả vào cổ, vừa buồn vừa ngứa, trong lòng cô không ngừng nhảy loạn, thân thể gắt gao căng thẳng, nhỏ giọng nói:" Ông chủ, quy tắc ngầm là phạm pháp."
Cô ngẩng đâu, đôi mắt ướt nước mà nhìn anh ta.
Chu Lâm Duyên cau mày, nhìn chằm chằm cô ấy, biểu tình có chút phức tạp, thật lâu sau mới mở miệng:" Tô Tiêu Tiêu, em lấy đâu ra tự tin vậy, nghĩ Chu Lâm Duyên tôi dời ngày họp bụng đói ăn quàng đến đây chơi quy tắc ngầm với em sao."
Tô Tiêu Tiêu cắn môi:"..... Ông chủ, xâm phạm thân thể cũng là phạm pháp."
Chu Lâm Duyên sửng sốt một lát, sau một lúc lâu, bỗng nhiên cười, nhìn chằm chằm cô ấy, trong mắt có vài phần ý cười ái muội:" Như thế nào? Em thật hy vọng tôi sẽ chơi quy tắc ngầm sao?"
"Tôi không..."
" Nếu em thật sự hy vọng, tôi cũng không phải là không thể xem xét."
Tô Tiêu Tiêu:"Ông chủ, vẫn là xem như tôi nói đùa đi..."
Chu Lâm Duyên:"......"
- ------------------
Tô Tiêu Tiêu bị Chu Lâm Duyên lôi kéo tới hội trường trung gian, xung quanh có không ít người chuyển qua đánh giá cô ấy, từng ánh mắt đều như có dao găm bắn lại đây, Tô Tiêu Tiêu chỉ ước có thể đào một cái động ở đây để bản thân nhảy xuống.
Chu Lâm Duyên lôi kéo cô ấy đi đến một bên nói:"Trong chốc lát tôi nói cái gì, cô chỉ có thể nghe, không được lên tiếng phản bác."
"A?"
Tô Tiêu Tiêu còn chưa kịp tiêu hóa xong, Chu Lâm Duyên đã đưa cô đến chỗ một đám người khí chất cao quý.
Tô Tiêu Tiêu có chút ngốc.
Lâm Cẩn Ngôn nắm tay Giản Vi, đang cùng ông nội, cha mẹ, còn có mẹ của Giản Vi đứng chung một chỗ, cả nhà chính là đang thương lượng thời gian kết hôn.
Đầu xuân năm sau sẽ kết hôn, trước mắt cứ lấy giấy hôn thú đã, đến khi nghi thức kết hôn có thể liền làm, cũng có thể chờ Giản Vi tốt nghiệp xong mới làm.
Ý của Giản Vi đợi sau khi tốt nghiệp xong mới tổ chức, Lâm Cẩn Ngôn căn bản là không có ý kiến.
Cả nhà đang thương lượng, liền thấy Chu Lâm Duyên nắm tay một cô gái đi tới.
Bà Chu ánh mắt sáng lên:" A Duyên, vị này chính là?"
Tô Tiêu Tiêu theo bản năng đang định nói mình là trợ lý của Chu tổng, còn chưa kịp cất lời, Chu Lâm Duyên liền mở miệng trước:" Mẹ không phải vẫn luôn nhắc mãi con dâu sao,hôm nay con mang về cho mẹ."
Tô Tiêu Tiêu sợ tới mức mắt sắp rớt ra ngoài, nghiêng đầu, khó có thể tin mà nhìn chằm chằm bà ấy. Chu Lâm Duyên khẽ nhéo vào tay cô,không phát ra tiếng mà cảnh cáo: không cho phản bác.
Giản Vi cùng Lâm Cẩn Ngôn liếc nhìn nhau, lặng lẽ nói:" Không phải cô gái trên máy bay sao?"
Lâm Cẩn Ngôn khẽ cười, trong mắt mang theo vài ý nghiền ngẫm.
Con trai rốt cuộc đã mang con dâu về cho bà, bà Chu vô cùng vui vẻ, kích động nói:" Cái này tốt!Em gái con tốt nghiệp sẽ tổ chức, vậy con đầu xuân liền tổ chức đi."
Chu Lâm Duyên:"..... Vâng!"
Tô Tiêu Tiêu cả người run lên, ngẩng đầu nhìn Chu Lâm Duyên, nghiến răng, ánh mắt dò hỏi:"Ông chủ lớn, anh đang làm chuyện quái quỷ gì vậy?"
Chu Lâm Duyên nhìn cô một cái, dùng ánh mắt trả lời cô:" Không cho phản bác, phản bác trừ tiền lương!"
Tô Tiêu Tiêu:"....Tôi có thể từ chức không?!!!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT