Hiệp hội Ma Pháp là một cái động không đáy, cần một số tiền trên trời mới có thể lấp đầy được.

Mới ban nãy, Trần Lạc còn đang vì tiền bạc mà phát sầu.

Nhưng khi xem mấy bài toán khó nhằn được dán trên tường, hắn chợt phát hiện dường như mình đã tìm được một con đường làm giàu mới.

Hắn nhìn người trẻ tuổi đằng sau, hỏi: “Anh tên là Gall đúng không?”

Gall đứng sau lưng Trần Lạc, còn đang nghi hoặc, bỗng nhiên bên tai truyền đến một giọng nói quen thuộc, hắn lập tức ngẩng đầu, cung kính nói: “Đúng vậy, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?”

Trần Lạc chỉ về bức tường trước mặt, hỏi: “Những vấn đề này còn bản sao chép thừa nào chăng, tôi muốn mang chúng về nghiên cứu một chút.”

“Có.” Đối với học giả vinh dự mà nói, yêu cầu này cũng không quá quắc gì, Gall tức thì gục gặt đầu, đáp: “Tôi lập tức đi lấy cho ngài.”

...

Rời khỏi hiệp hội Toán Học, Trần Lạc lại đi chợ một chuyến, hắn mua một ít thức ăn, lại mua một ổ khóa cho phòng của mình. Lúc về nhà, cô Britney và Isabella vẫn chưa về.

Chiều nay các nàng khẳng định sẽ về nhà ăn cơm. Hiện tại vẫn còn sớm. Trần Lạc trước tiên hấp mấy cái bánh bao, sau đó lại vo gạo đổ vào nồi nấu cháo.

Mặc dù bánh mì và bánh bao đều làm chủ yếu từ bột mì, đối với rất nhiều người mà nói, bánh mì ăn ngon hơn một chút, nhưng Trần Lạc vẫn thích ăn bánh bao hơn.

Về phần cô Britney và Isabella, nếu như các nàng không quen ăn bánh bao thì vẫn còn bánh mì trong tủ lạnh.

Ngoài trừ bánh bao và cháo, Trần Lạc chỉ làm thêm hai món mặn khác. Dù sao cơm tối tốt nhất vẫn đừng nên ăn quá nhiều, chẳng may sau này cô Britney và Isabella bị hắn nuôi mập, có lẽ ngược lại sẽ trách tội Trần Lạc.

Nữ nhân cực kỳ để ý đến dáng dấp của mình, hơn nữa nhiều khi các nàng còn không nói đạo lý. Nếu như để cho cô Britney có bụng, Trần Lạc không dám chắc chắn đến lúc đó nàng còn nhớ tình cô trò hay không.

Về phần Isabella, khả năng nàng không nói đạo lý còn lớn hơn nữa.

Gần tới giờ cơm, cô Britney và Isabella tức thì xuất hiện ở ngoài cửa.

Đồ vật của Isabella cũng không nhiều, nàng chỉ mang theo hai bọc quần áo, nàng ném chúng lên ghế sô pha, rồi không kịp chờ đợi ngồi vào bàn ăn.

Cô Britney và Isabella tiếp nhận bánh bao còn cao hơn tưởng tượng của Trần Lạc. Mặc dù các nàng trước kia chưa từng ăn thủ bao giờ, nhưng việc này cũng không hề ảnh hưởng đến các nàng học học. Hai người bắt chước Trần Lạc trước tiên xé bánh bao ra, sau đó gắp nhân bánh bên trong ra ăn...

Nhìn cô Britney và Isabella thuần thục dùng đũa gắp thức ăn, Trần Lạc hơi hoài nghi sau một năm các nàng còn sử dụng dao nĩa hay không nữa...

Nhớ đến một việc, Trần Lạc lấy tiền thưởng từ hiệp hội Toán Học ra. “Cô Britney, đây là tiền thưởng của hai đề toán học kia, cô nhận lấy đi...”

Britney lắc đầu, nói: “Tiền này em cần lấy đi, đây vốn chính là cô chuẩn bị đưa em để mua thức ăn.”

Isabella ngẩng đầu, nói: “Không phải nói thức ăn em sẽ mua à...”

Trần Lạc cũng không khuyên cô Britney giống như Isabella. Ở chung lâu như vậy, hắn đã sớm rõ ràng tính tình của nàng, nàng là một người rất chủ kiến, thậm chí hơi bướng bỉnh, nàng sẽ không dễ dàng thay đổi quyết định của mình. Cho nên, Trần Lạc cũng không từ chối nữa.

“Cô Britney ngủ ngon, học tỷ ngủ ngon...” Ăn cơm xong, khi cô Britney và Isabella thu thập bát đũa, Trần Lạc nói với các nàng một tiếng, rồi trở về phòng của mình.

Sau khi vào phòng, đầu tiên hắn lắp ổ khóa mới mua hôm này lên cửa, để tránh cho cô Britney và Isabella chợt xông vào.

Chuyện về mấy bài toán được treo thưởng ở hiệp hội Toán Học, Trần Lạc cũng không định để cho cô Britney và Isabella biết, hắn cũng không định dùng thân phận của Blair đi hoàn thành. Mặc kệ bài toán chín cây cầu, Câu Đố Laus hay số vô tỉ đều có thể lấp liếm bằng tư tưởng xảo diệu của hắn, đổi lại bất luận vị học giả nào cũng có thể làm được.

Nhưng nếu hắn giải tất cả các nan đề treo thưởng của hiệp hội Toán Học, bất kể hắn giải thích như thế nào cũng không giải thích được, một cái toán học cặn bã, bởi vì đọc sách hai tháng liền có năng lực toán học siêu cao so với tất cả học giả...

Hơn nữa, chuyện này cũng không tránh khỏi quá mức khoe mẽ, Trần Lạc chỉ muốn khiêm tốn kiếm tiền, không giống như trước kia gây nên sự chú ý của người khác.

Ngoài ra, trên người của Trần Lạc còn không ít bí mật không thể bị người khác phát hiện. Một không gian riêng tư không bị người khác quấy rầy đặc biệt quan trọng đối với hắn.

Sau khi khóa cửa lại, Trần Lạc cất chìa khóa vào trong ngăn tủ, sau đó hắn lấy mấy tờ giấy ra, trên giấy chép mấy bài toán tạm thời còn chưa giải ra của hiệp hội Toán Học.

Ban ngày, Trần Lạc đã xem hết mấy đề bài này, trước tiên hắn phân loại ra, đề nào biết làm, đề nào tạm thời chưa biết làm. Sau đó, hắn cầm bút lông chim lên, bắt đầu múa bút thành văn.

Trong nhà bếp, Isabella rửa sạch chén đĩa xong, bèn úp vào rổ. Sau đó nàng ngoảnh đầu nhìn thoáng qua cửa phòng Trần Lạc đóng chặt, nghi ngờ nói: “Hôm nay sao Blair đi ngủ sớm vậy chứ...”

Trong mắt nàng, mặc dù Trần Lạc tham tiền, không ga-lăng, nhưng cũng không che giấu được ưu điểm lớn nhất trên người hắn, đó chính là sự cố gắng và chăm chỉ vượt qua người thường.

Từ trước đến nay, Isabella chưa từng gặp qua người nào siêng năng như Blair, hắn gần như không buông tha bất luận thời gian nào học tập ma pháp, ngay cả ngày nghỉ cũng muốn đi hiệp hội Ma Pháp, thậm chí còn quên nấu cơm cho cô Britney, người mà hắn thích.

Người như vậy, làm sao vừa ăn cơm xong liền đi ngủ được chứ, việc này không hợp lẽ thường. Isabella mang theo tò mò, chậm rãi lại gần cửa phòng Trần Lạc.

Nàng đứng trước cửa phòng Trần Lạc, nhẹ nhàng đẩy vào, nhưng cửa phòng cũng không bị đẩy ra khe nhỏ giống trong dự đoán của nàng, hơn nữa còn không nhúc nhích tí nào.

Thần sắc nghi ngờ trên mặt Isabella càng đậm hơn, phòng của Blair vốn không có khoa. Trời vừa chập tối, hắn một mình trốn trong phòng, còn khóa cửa lại, không phải ở bên trong làm chuyện xấu xa gì chứ...

Isabella gõ cửa một cái. Một lát sau, Trần Lạc mở cửa ra, nhìn Isabella đứng ngoài cửa, hỏi: “Có chuyện gì không?”

Isabellla liếc mắt nhìn vào phòng một chút, hỏi: “Blair, một mình cậu làm gì trong phòng?”

Trần Lạc đáp: “Hôm nay phát hiện mấy đề bài ở hiệp hội Toán Học, tớ cảm thấy rất thú vị, nên muốn thử xem có giải ra hay không.”

“Đề toán gì, cho tớ xem một chút...” Isabella thong thả bước vào phòng Trần Lạc. Hiện tại cờn sớm mới tới giờ ngủ, một mình nàng rất nhàm chán, nên muốn tìm một người để tâm sự.

Mà nơi này chỉ có ba người, cô Britney là cô giáo, ở trước mặt nàng, Isabella cũng không thể thả lỏng quá mức. Mặc dù Blair có phần không thú vị, nhưng nếu để cho Isabella chọn một người nói chuyện phiếm, vẫn là Blair tốt hơn một chút.

Duy chỉ có một điều không tốt, đó chính là ở chung với Blair càng lâu, tiền tiêu vặt của nàng luôn luôn đặc biệt nhanh hết...

Nàng thuận tay cầm một đề hình học lên nhìn, nàng ngồi ở đầu giường, hai chân vắt vẻo dưới đất, vừa đung đưa vừa suy nghĩ. Trần Lạc cũng không lên tiếng, ngồi lại vào bàn đọc sách tiếp tục giải đề.

Isabella hoàn toàn chính xác rất thông minh. Trong nhân tài đông đúc của học viện Thánh Donas cũng coi như là học sinh xuất sắc. Dưới sự kèm cặp của cô Britney, bài thi toán học của nàng thường xuyên đạt điểm tối đa.

Nhưng mà, nàng muốn giải bài toán kia, vẫn còn hơi ảo tưởng.

Đề hình học kia nhìn như đơn giản. Mặc dù có mấy cách để chứng minh, nhưng cách làm đơn giản nhất cũng phải kẻ thêm tám đường thẳng nữa. Đồng thời còn muốn áp dụng một định lý hình học mà học giả trên thế giới này còn chưa phát hiện. Do đó, muốn chừng minh bài toán này, đầu tiên cần chứng minh định lý kia trước...

Đề hình học này cũng không khó, chỉ là hơi rườm rà một chút, định lý nằm trong đó mới là chỗ khó của bài toán này.

Trần Lạc bỏ ra 20 phút viết kỹ càng lời giải. Sau khi đặt bút xuống, hắn mới nhận ra sau lưng đã không truyền đến tiếng động gì nữa. Hắn ngoảnh đầu nhìn một chút, phát hiện tờ giấy kia không biết tự lúc nào bị Isabella quẳng sang một bên, mà nàng cũng cởi giày xuống, cuộn lại chăn của Trần Lạc ngủ thiếp đi.

Trần Lạc cũng không để ý đến nàng, hắn sửa sang lại một bài giải một chút, sau đó đặt vào trong ngăn kéo, lại sao chép một bài toán khác, nghiêm túc tự hỏi.

Những bài toán này mặc dù chỉ có thể coi là bài toán cổ điển, nhưng lúc này các nhà toán học, đối với hình học cũng đã nghiên cứu tương đối sâu. Cho dù ở đời sau, những bài toán này cũng có thể làm câu phân loại học sinh giỏi trong đề thi kiểm tra lớp 12, dùng để kiểm tra bản lĩnh chân chính của học sinh, chỉ có một số ít học sinh khá giỏi mới có thể giải những câu này.

So với bài toán chín cây cầu, đối với Trần Lạc mà nói, những bài toán này có tính khiêu chiến hơn rất nhiều. Nhưng cũng may hắn có vốn tri thức phong phú, cùng với kiến thức toán học vượt qua không biết bao nhiêu năm, giải những đề bài này đơn giản là tốn nhiều thời gian hơn một chút mà thôi.

Không biết bao lâu, Britney gõ cửa một cái, đi vào phòng, nàng nhìn thoáng trên giường, kinh ngạc nói: “Làm sao Isabella lại ngủ ở nơi này?”

Trần Lạc bất đắc dĩ đáp: “Mới vừa rồi nàng còn ngồi ở đầu giường.”

Britney lắc đầu, từ trên giường bế Isabella lên. “Em cũng đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải lên lớp đó.”

Xem như cô Britney không nhắc nhở, Trần Lạc cũng chuẩn bị đi ngủ.

Phóng ra ma pháp là chuyện cực kỳ hao tinh lực. Hắn nhất định phải cảm đoan ngủ đủ giấc, huống hồ, Isabella còn giúp hắn làm ấm giường. Trong chăn còn lưu lại nhiệt độ trên cơ thể nàng, không thừa dịp chăn còn nóng đi ngủ, chẳng phải là cô phụ nỗi khổ tâm của nàng sao...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play