Chương 63: Trấn nhỏ Vân Quế

"Không ạ." Lạc Vân Thanh cùng Edward sửa sang lại đồ vật, những thứ dễ bị hỏng thì cậu cho vào tủ lạnh, nhưng thứ khác thì để trong tủ bát. Nói thật, cậu không nghĩ Bulma lại biết lợi dụng không gian như vậy, xem cái túi kia, cậu phát hiện nàng thực sự không buông tha bất cứ một khe hở nào, đem tất cả đồ vật đều nhét đầy, nếu không phải bên này ngăn tủ nhiều, Lạc Vân Thanh cảm thấy phòng bếp chắc chắn không đủ để cất, phải biết rằng hiện tại tất cả các ngăn tủ đều bị cậu nhét đầy sắp không đóng cửa lại được nữa rồi.

 "Tủ lạnh của cháu thực không tồi." Edward nhìn tủ lạnh hai cánh trước mắt thực thích, cái này không chỉ không gian lớn, lại còn phân thành ba loại nhiệt độ khác nhau, rất thực dụng.

"Tủ lạnh này đúng là tốt, dù sao so với cái tủ lạnh ở nhà cháu trước kia tốt hơn nhiều." Nhớ tới cái tủ lạnh nhỏ trong nhà kia Lạc Vân Thanh rất là tán đồng Edward nói.

Kỳ thực cái tủ lạnh này là Leonard mua, cái tủ lạnh nguyên bản của ký túc xá trước kia nhỏ hơn cái này nhiều, dùng không tốt cho lắm, lúc ấy Lạc Vân Thanh vốn dĩ tính toán mua một cái, những không nghĩ tới Leonard đột nhiên liền mua về, hơn nữa không chỉ tủ lạnh, còn có máy chạy bộ cũng là hắn mua về khi đó.

"Không tồi, không tồi, đều rất tốt, xem đồ đạc ở chỗ cháu đầy đủ hết, chúng ta cuối cùng cũng không cần lo lắng cháu ở bên này ở không tốt." Edward đem đồ vật đặt xuống, đi một vòng tham quan biệt thự, vừa đi vừa không ngừng gật đầu.

Khác với ký túc xá trong đầu hắn tưởng tượng, nơi này có hơi thở của nhà, mặc kệ là đồ đạc cá nhân, thiết bị tập thể hình, hay là đồ dùng phòng bếp, công cụ giải trí, đều tràn ngập hơi thở cuộc sống.

"Cháu đã nói hai người không cần lo lắng rồi mà, cháu sống rất tốt, chú thím cứ không tin, hiện tại chú nhìn xem, cháu không lừa chú thím chứ?" Lạc Vân Thanh bất đắc dĩ buông tay, trước kia mặc kệ cậu nói thế nào, vợ chồng Bulma cũng cảm thấy cậu đang lừa bọn họ, hiện tại nhìn thấy hoàn cảnh sinh hoạt của cậu, cũng nên tin tưởng rồi đi.

Edward cũng nhớ tới chính mình đã từng hoài nghi, hàm hậu cười, hỏi tiếp một vấn đề Bulma vẫn luôn muốn hỏi nhưng ngượng ngùng hỏi.

"Bạn cùng phòng của cháu thế nào? Ở cùng người ta có phát sinh qua mâu thuẫn nào không?"

Hồi tưởng lại những ngày hai người ở cùng nhau, Lạc Vân Thanh lắc đầu.

Thấy sắc mặt cậu không miễn cưỡng, phản ứng cũng rất nhanh, Edward liền biết Lạc Vân Thanh không có vì làm cho bọn họ không lo lắng mà nói dối, trong lòng cũng vui vẻ.

Dù sao là hắn nhìn Lạc Vân Thanh lớn lên, từ khi còn trong tã lót mãi cho đến hiện tại trưởng thành, một mình bên ngoài đi học, tất cả những việc cậu trải qua mấy năm nay hắn đều nhìn ở đáy mắt, đặc biệt là khi bố mẹ cậu rời đi, tình cảm của vợ chồng bọn họ đối với Lạc Vân Thanh càng sâu hơn, nói là chú thím hàng xóm, nhưng hắn tự nhận cũng không kém với chú cháu ruột.

"......"

"Cháu đi gặp người nhà kia chưa?" vốn dĩ không muốn hỏi vấn đề này, nhưng trong lúc trò chuyện vấn đề luôn quanh quẩn trong lòng hắn thực tự nhiên liền hỏi ra.

 Lạc Vân Thanh khi nghe thấy vấn đề này, thân thể hơi hơi cứng đờ, có chút mất tự nhiên, không biết là cố ý hay là vô tình, cậu hình như......có lẽ......thật sự đem chuyện này quên mất.

Edward cũng không phải mù, nhìn biểu hiện của Lạc Vân Thanh, liền biết chắc chắn cậu còn chưa có đi, vì thế xoa xoa đầu cậu thật mạnh, cũng không hề nói cái gì.

Nói thật, tuy Edward có chút bất đắc dĩ, nhưng chuyện này nếu đổi thành chính mình, hắn cũng hoàn toàn không cảm thấy mình sẽ làm tốt hơn Vân Thanh, hơn nữa làm người thân của cậu, mặc kệ cậu làm tốt hay không tốt, về mặt tình cảm hắn vẫn đứng ở phía cậu. 

Vì Edward dự định ở lại không lâu, tính toán đâu ra đấy cũng chính là hơn một tháng, có lâu hơn nữa cũng không được, cho nên hắn từ chối Lạc Vân Thanh muốn dẫn hắn đi dạo quanh trường cùng đế đô, trực tiếp bảo cậu dẫn hắn tới Hải thị.

Khoảng cách từ học viện Liên bang đệ nhất tới Hải thị cũngkhông xa, tổng cộng chỉ mất 5 tiếng đồng hồ, nhưng có thể khẳng định là phải đi tới đêm khuya. Thấy Edward kiên trì, Lạc Vân Thanh đặt phỏng ở khách sạn cậu ở trước kia, sau đó hai người phong trần mệt mỏi đi tới Hải thị.

Ba ngày trước, Triệu Đại Trí đã đem bản vẽ thiết kế nông trang gửi cho Lạc Vân Thanh, nhưng trong đó có một vài chỗ cậu vẫn chưa hài lòng, hai người câu thông vài lần,  buổi sáng hôm nay mới đem bản thảo định ra, còn bản vẽ kênh mương, đập chứa nước, hồ nước còn chưa vẽ ra, nhưng xem thái độ hai người đã tốt muốn tốt hơn, Lạc Vân Thanh cũng yên tâm.

Khi hai người đi đến khách sạn đã vào đêm khuya, bọn họ phong trần mệt mỏi sau khi tắm rửa qua  nước ấm mới lên giường thoải mái nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau tinh thần tỉnh táo đi tới nông trang của Lạc Vân Thanh, khi tới nơi đội xây dựng đã bắt đầu thi công.

Lạc Vân Thanh đem Edward giới thiệu cho Triệu Kiến Thiết và Triệu Đại Trí, hai người nghe được Edward tháng này sẽ lưu tại Hải thị trông coi, trong lòng cảm thấy đương nhiên đồng thời lại có như vậy một chút tư vị nói không nên lời.

Dù sao lúc trước Lạc Vân Thanh đã nói với bọn họ có lẽ không có biện pháp tới trông coi, cho nên nhờ bọn họ quan tâm một chút, kết quả không qua mấy ngày lại tìm người tới đây? Loại cách làm này cứ khiến cho người ta một loại cảm giác không được tin tưởng.

Nhưng bỏ tiền chính là lão đại, cho dù Triệu Kiến Thiết có bao nhiêu bất mãn trong lòng cũng không dám biểu hiện ra ngoài, ngược lại để tỏ vẻ hoan nghênh hai người đã đến còn cố ý bỏ tiền mời bọn họ tới trấn Vân Quế bên cạnh ăn sáng.

..................

Đồ ăn sáng ở đây cũng rất có phong cách lịch sử, đây là khi xây dựng trấn nhỏ du lịch này trải qua các nhà sử học chế tạo ra ẩm thực giả cổ Trung Hoa, xem như một loại đặc sắc của trấn Vân Quế.

Uống trà, ngắm cảnh, cuộc sống ở trấn nhỏ Vân Quế này rất là chậm rãi, cái này có chút tương tự như tinh cầu nông nghiệp, mà Edward vốn dĩ có chút không quen khi đi tới Thủ Đô tinh, ở chỗ này hoàn toàn thả lỏng, rất hứng thú cùng người xung quanh học pha trà, chậm rãi giơ tay nhấc chân mang theo một cỗ phong lưu thoải mái, Lạc Vân Thanh cảm thấy còn khá ra dáng.

Đương nhiên trừ Edward ra, Triệu Kiến Thiết cũng đồng dạng nhàn nhã mặc sức tưởng tượng tương lai, chính là người có tiền trong túi không hoảng hốt.

Lạc Vân Thanh giao cho hắn một nửa tài chính trước, nói chờ xây dựng xong một nửa nông trang sẽ chuyển cho hắn nửa còn lại, đây chính là điều kiện tốt khó có được nha, phải biết rằng hạng mục này cùng lắm chỉ mất 2 tháng để hoàn thành , chờ 2 tháng qua đi hạng mục làm xong hắn đã không còn là Triệu Kiến Thiết túi rỗng nữa rồi.

Còn Lạc Vân Thanh thì sao? Lúc trước cậu chưa bao giờ tới trấn Vân Quế, đây là lần đầu tiên cậu tới, tuy trước kia cũng nghe nói qua các loại lời đồn về trấn Vân Quế, nhưng đa số đều là tin tức không tốt. Nhưng hôm nay vừa thấy, lại cảm thấy người trên internet nói quá rồi!

Cậu thấy bên này kỳ thực rất không tồi, không chỉ có phong cảnh đẹp, cảm giác tiết tấu sinh hoạt cũng thực thoải mái, là một địa phương thích hợp cư trú, mới ngây người mấy tiếng, Lạc Vân Thanh liền cảm thấy mình thích nơi này.

Nếu không thì ở đây mua hai cái nhà? Vừa vặn mình ở trên núi chán rồi có thể xuống núi ở cho náo nhiệt, hơn nữa hiếm khi Edward cũng thích cái địa phương này! Bên này mua nhà vừa vặn có thể cho hắn ở, khi giám sát công trình cũng không cần vất vả bôn ba qua lại.

Càng nghĩ càng thấy hợp lý, mua nhà đến nghiện, Lạc Vân Thanh muốn mua liền mua, vì thế lập tức lên Thiên bác tìm người chuyên môn phụ trách môi giới bất động sản, sau đó đem nhu cầu và số liên lạc của mình điền vào.

Không nghĩ tới chỉ qua 10 phút, thiết bị đầu cuối của Lạc Vân Thanh vang lên một tiếng "leng keng" rõ ràng, vừa thấy, phát hiện là bất động sản Vô Ưu gọi tới.

【 Bất Động Sản Vô Ưu: Xin chào Lạc tiên sinh! Căn cứ vào tin tức ngài cung cấp trên trang web, bất động sản Vô Ưu vì ngài chọn lựa 10 căn nhà thích hợp, phía dưới thông tin về các căn nhà: 1.*** 2.***......5*** 10***, nếu nhìn trúng căn nhà nào, có thể liên hệ theo số liên lạc bên dưới: Bất động sản Vô Ưu 52364 xem xét tương quan kỹ càng tỉ mỉ tin tức. Cảm ơn ngài đã ủng hộ bất động sản Vô Ưu, cảm ơn! 】

Đại khái nhìn một lần miêu tả bằng chữ, cảm giác nhà ở cũng thật không tồi, Lạc Vân Thanh nhất nhất click mở xem, sau đó cẩn thận nhìn vị trí bất động sản, còn có hoàn cảnh xung quanh, lúc sau lại tiến hành nhất nhất loại bỏ, cậu phát hiện những bất động sản này cơ bản đều thực phù hợp tâm ý của cậu.

Nhưng đây cũng chỉ là một bộ phận tin tức, không có nhiều thông tin cho lắm, muốn biết kỹ càng tỉ mỉ hơn nên Lạc Vân Thanh ghi nhớ số liên lạc của bất động sản Vô Ưu sau đó nhắn một tin tới.

【 Xin chào, tôi muốn hỏi một chút hiện tại muốn xem nhà luôn được không? Hiện tại tôi đang ở trấn Vân Quế 】

Không đến một phút đồng hồ, bên kia lập tức cho cậu câu trả lời hồi phục.

【 Đương nhiên có thể xem nhà! Nhưng hiện tại tôi đang ở nội thành Hải thị, tới trấn Vân Quế có lẽ cần 1 tiếng đồng hồ, ngài có thể ở trấn Vân Quế chờ tôi một lát được không? Tôi sẽ lập tức tới.】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play