Tiểu quỷ thực vui vẻ lên đường, lúc cửa đóng lại, chúng còn quay đầu lại toét miệng cười với Tống Triết, tựa hồ đang cám ơn cậu.

Trầm Như Tích cùng Vu Huy Dịch nín thở quan sát, sợ mình thở mạnh sẽ quấy rầy Tống Triết.

Trong mắt hai người, Tống Triết giống như đang quay phim, miệng khẽ động, tay làm ra động tác phức tạp, sau đó từng lá từng lá bùa bay lên, không có dây cũng không có quạt cứ vậy bồng bềnh giữa không trung rồi tự bốc cháy, tạo thành một con đường thật dài.

Ngay sau đó Vu Huy Dịch sợ hãi nhìn thấy vị trí từ giường mình tới vách tường xuất hiện một con đường đá âm trầm, sâu không thấy điểm cuối.

Sau đó Vu Huy Dịch nhìn thấy phần đường bên mép giường xuất hiện hai bóng dáng nho nhỏ, tay nắm tay, tung tăng cười khanh khách. Hai bóng dáng kia quay đầu lại, đó là một gương mặt vô cùng đáng sợ, thế nhưng cố tình chúng lại không hề hay biết, còn mỉm cười thực vui vẻ.

Chân Vu Huy Dịch mềm nhũn, suýt chút nữa đã ngã nhào xuống đất, hai tiểu quỷ càng đi xa, rất nhanh đã biến mất, bùa cũng cháy thành tro, từ trên không trung rơi xuống.

Hết thảy khôi phục nguyên trạng, vách tường không bị xuyên thấu, sàn nhà cũng không có con đường kỳ quái.

Vu Huy Dịch nhũn chân, vừa đỡ Trầm Như Tích vừa yếu ớt nói: “Mẹ, vừa nãy có phải con bị ảo giác không? Hình như con thấy hai tiểu quỷ ở trước mặt con xuyên tường đi ra ngoài.”

Trầm Như Tích run run vỗ tay Vu Huy Dịch: “Con à, không phải ảo giác đâu, mẹ cũng thấy.”

Vu Huy Dịch túa mồ hôi lạnh không ngừng, qua một lúc lâu mới phản ứng được, nhào tới nắm tay Tống Triết, thực hưng phấn nói: “Đại sư, anh chính là nam thần của tôi, sau này có phải làm trâu làm ngựa tôi cũng không chối từ.”

Tống Triết giật giật khóe miệng, rút tay mình lại: “Bớt xem phim truyền hình lại đi, đầu óc vốn đã không bình thường rồi, giờ lại càng ngốc hơn.”

Vu Huy Dịch ủy khuất: “Đại sư, tôi rất nghiêm túc mà. Với lại, tôi không ngốc.”

Tống Triết cười híp mắt: “Đúng vậy, không ngốc, không ngốc nên mới lớn gan nửa đêm nửa hôm chạy tới mộ viên livestream.” Tống Triết giơ ngón cái: “Cậu đúng là rất giỏi a!”

Vu Huy Dịch xấu hổ không thôi, lặng im núp ra sau lưng Trầm Như Tích, chuyện này trở thành vết nhơ cả đời của cậu rồi a!

Trầm Như Tích tức giận trợn mắt trừng đứa con trai ngốc nhà mình, sau khi kích động cám ơn Tống Triết, bà còn nhiệt tình mời cậu ở lại dùng cơm.

Tống Triết từ chối, so với ăn cùng người xa lạ, cậu càng thích ăn một mình hơn.

Trầm Như Tích cũng không cưỡng ép, chờ Tống Triết đi rồi, bà liền chuyển một khoản tiền vào tài khoản của Tống Triết. Sau đó bà nghiêm túc nói với con trai: “Con à, con cũng hơn hai mươi rồi, không còn là con nít nữa. Cái gì có thể làm cái gì không thể làm, con phải suy nghĩ cho kĩ. Con livestream, xem livestream, tiêu tiền khen thưởng hoạt náo viên hay tự mình chơi thì mẹ không có ý kiến. Con vui vẻ là được! Thế nhưng chơi cũng có mức độ, có giới hạn. Nửa đêm nửa hôm chạy tới mộ viên livestream là chuyện người bình thường có thể làm sao?”

“Con may mắn nên chỉ gặp phải hai tiểu quỷ, chúng chỉ làm con mất ngủ mà thôi. Lỡ xui thì sao? Nửa đêm gặp phải ác quỷ rồi lâm vào tình cảnh thảm thiết như nhà dì Uyển Như, hai đứa bé gặp chuyện, ông bà bị tai nạn, cả nhà hỗn loạn không được an bình thì sao đây hả con? Con có biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào không hả?”

Nếu là bình thường, bị Trầm Như Tích la rầy như vậy Vu Huy Dịch nhất định sẽ khịt mũi xem thường, cậu đã lớn rồi, ghét nhất là bị mẹ giảng đạo, cậu có phải con nít đâu. Thế nhưng lần này Vu Huy Dịch chỉ cúi đầu, hệt như học sinh tiểu học ngoan ngoãn nghe Trầm Như Tích la rầy.

Cậu cũng biết mình thực sự đã làm sai, hơn nữa cũng rất sợ hãi. Trên thế giới này thật sự có quỷ, cậu còn từ mộ viên dắt hai con về nhà. Lỡ như ban đầu dắt về là ác quỷ thì chẳng phải sẽ giống như nhà dì Uyển Như, cả nhà bị hại thảm thiết sao?

Nghĩ tới kết quả đó, Vu Huy Dịch nổi đầy da gà, sau này cậu tuyệt đối không làm mấy chuyện ngu xuẩn như vậy nữa. Livestream gì đó, nữ thần gì đó, hết thảy đều không quan trọng bằng cái mạng nhỏ của cậu.

“Mẹ, mẹ đừng nóng giận, con biết lỗi rồi! Con thề, sau này tuyệt đối không bao giờ làm chuyện như vậy nữa. Con cũng không chơi livestream nữa.”

Hiểu con không ai bằng mẹ, Trần Như Tích nhìn vẻ mặt Vu Huy Dịch liền biết con trai thật sự biết lỗi rồi, lòng bà cũng nhẹ nhõm không ít, mượn cơ hội này giáo dục một phen: “Con chơi livestream mẹ không có ý kiến, thế nhưng con không thể vì hiếm lạ, vì hấp dẫn người xem mà làm những chuyện không thể tưởng tượng. Vì được dân mạng chú ý mà làm vậy có đáng không con? Mẹ nói cho con biết, đó là một loại bệnh đại chúng đấy. Mẹ cũng không nói nhiều, mẹ tin tưởng sau chuyện này con sẽ tiến bộ hơn.”

Vu Huy Dịch gật gù như gà mổ thóc: “Tiến bộ, dĩ nhiên là tiến bộ.” Có thể không tiến bộ sao? Nếu không tiến bộ thì bản thân cậu cũng tự khinh bỉ mình.

Thần kinh thả lỏng một chút, cơn buồn ngủ hệt như thủy triều ập tới, Vu Huy Dịch ngáp ngắn ngáp dài, mí mắt cũng sắp không chịu nổi. Trầm Như Tích thấy vậy thì vội nói: “Mau đi ngủ một giấc đi, ba con đi công tác nước ngoài cũng sắp về rồi. Chuyện này mẹ không nói với ba con.”

Vu Huy Dịch vui sướng tiến tới hôn Trầm Như Tích một ngụm: “Mẹ, mẹ đúng là tuyệt vời! Con ngủ đây!” Ba ba cậu không biết là tốt nhất, bằng không nhất định sẽ sưng đít nằm trên giường ba ngày.

Vu Huy Dịch trở về phòng, vừa ngã đầu xuống gối liền ngủ, trong lúc mơ mơ màng màng cậu thầm nghĩ, quả nhiên ngủ là chuyện vô cùng hạnh phúc, ban đầu sao mình lại ngu đần như vậy nhỉ…

Giấc ngủ này của Vu Huy Dịch kéo dài tới tận tám giờ sáng hôm sau, thần thanh khí sảng, sinh lực cũng khôi phục.

Suốt khoảng thời gian này, Trầm Như Tích không ngừng tới kiểm tra, thấy con trai ngủ con thì không dám quấy rầy. Vu Huy Dịch mất ngủ lâu như vậy, cần phải hảo hảo bù đắp lại.

Sau khi khôi phục chế độ nghỉ ngơi bình thường, Vu Huy Dịch rốt cuộc cũng có tâm tình lên mạng post status: “Tôi thề, từ nay về sau nếu tôi còn dám làm chuyện ngu xuẩn nữa thì sẽ tự nã súng vào đầu mình. P/s: cảm giác ngủ một giấc từ giữa trưa tới tám giờ sáng hôm sau thật tuyệt vời!”

Status vừa post lên, rất nhanh đã có bạn mạng bình luận, đại đa số người có quan hệ tốt đều biết chuyện gần đây Vu Huy Dịch bị mất ngủ, vì ngủ một giấc ngon, có thể nói là hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết.

“Chúc mừng, chúc mừng, rốt cuộc cũng ngủ được rồi.”

“Ha ha ha ha ha, không ngờ ông cũng có ngày khổ não vì mất ngủ, ha ha ha ha!”

“Anh em, khi nào mới livestream nữa? Hóng livestream khám phá mộ viên lần hai của cậu a!”



Nhìn thấy dòng bình luận kia, Vu Huy Dịch lập tức trả lời: “Không livestream nữa, tôi không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn nữa.”

Không ít người rối rít hỏi lí do, lần trước livestream có hiệu quả rất tốt a. Vu Huy Dịch có cảm giác vô cùng kiêu ngạo, kiểu tất cả mọi người đều say chỉ có mình cậu tỉnh: “Cái đám ngu si mấy người, chẳng lẽ không biết nửa đêm nửa hôm chạy tới mộ viên sẽ trêu chọc đồ không tốt à?”

Không ít người cười ha hả, nói lá gan Vu Huy Dịch nhỏ như bọn con gái. Cũng có người suy đoán, có lẽ sau lần livestream trước Vu Huy Dịch đã chọc trúng thứ gì đó nên mới bị mất ngủ như vậy.

Vu Huy Dịch liền dùng icon ‘bạn hiểu mà’ đáp lại.

Sau đó không lâu, một người bạn thân hay chơi chung gửi tin nhắn thoại qua: “A Huy, ông có đó không? Chuyện ông nói là thật à? Ông gặp quỷ à?”

Vu Huy Dịch cũng không giấu diếm: “Chứ còn gì nữa? Ông cũng biết tôi bị mất ngủ mà. Từ lúc từ mộ viên quay về liền bị hai tiểu quỷ dây dưa, cứ tới tối là chúng kéo mí mắt không cho tôi ngủ, tôi sắp tuyệt vọng tới nơi rồi. May mà mẹ tôi tìm tới một vị đại sư tiễn tiểu quỷ đi, bằng không hôm nay ông đã thấy xác tôi rồi.”

Lèm bèm một phen, qua mấy phút vẫn không thấy rep. Vu Huy Dịch cũng không để ý, tiếp tục vọc di động.

Lúc này, di động đột nhiên đổ chuông, là người bạn kia gọi tới, Vu Huy Dịch nghe máy, cười nói: “Ây yo, sao lại gọi điện cho tôi?”

Âm thanh Vương Hằng Sơn có chút khàn khàn, lại có chút phát run: “A Huy, điều cậu mới nói là thật à? Thật sự có quỷ?”

Vu Huy Dịch vẫn chưa nhận ra có điều không đúng: “Tôi lừa ông làm gì, tôi tận mắt nhìn thấy đại sư làm phép đưa hai tiểu quỷ kia đi, ông không biết đâu, khi ấy chân tôi muốn nhũn ra luôn. Trước kia tôi không tin trên đời này có quỷ, bây giờ thực sự là không tin không được a! Hằng Sơn, tôi bảo ông này, sau này có livestream đừng ham làm mấy chuyện kinh dị, bằng không tự hại mình ấy.”

Lúc này Vương Hằng Sơn ở đầu dây bên kia hô lớn, âm thanh cũng run rẩy: “A Huy, A Huy, ông tìm đại sư đó tới giúp tôi đi! Tôi gặp quỷ a, A Huy!”

“Cái gì?” Vu Huy Dịch lập tức nhảy cẩng lên: “Đã xảy ra chuyện gì? Xảy ra chuyện gì rồi hả? Ông từ từ nói.”

Vương Hằng Sơn nắm chặt di động, có chút sợ hãi nhìn ra ngoài cửa sổ: “Chính là bắt đầu từ mấy hôm trước, lúc tôi đi thang máy về phòng trọ thì thấy trong thang máy toàn là máu, máu bê bếch khắp nơi. Tôi sợ vỡ cả mật, khó khăn lắm mới chạy về phòng được, buổi tối lúc ngủ thì có người bóp cổ tôi. Tôi cứ tưởng mình đang nằm mơ, kết quả hôm sau soi gương thì trên cổ có dấu đỏ lòm, thực sự đã bị người ta bóp. A Huy, tôi sợ lắm, tôi nói với người khác nhưng bọn họ cứ bảo tôi tự dọa mình mà thôi. Bởi vì tôi thấy máu trong thang máy nhưng bọn họ lại không thấy, còn bảo tôi tăng ca quá mệt mỏi nên mới bị ảo giác.”

“Thế nhưng căn bản không phải ảo giác, tôi thấy status của ông đăng là ông cũng gặp quỷ nên tôi mới tìm ông hỗ trợ. A Huy, ông giúp tôi đi!”

Vu Huy Dịch lập tức nói: “Hằng Sơn, ông đừng sợ, tôi lập tức đi tìm đại sư.”

Sau khi cúp điện thoại, Vu Huy Dịch tìm Trầm Như Tích hỏi số điện thoại đại sư, Trầm Như Tích liền hỏi là có chuyện gì, Vu Huy Dịch liền kể lại chuyện Vương Hằng Sơn. Trầm Như Tích cảm thấy là chuyện lớn nên lập tức gọi điện cho Tống Triết.

Không khéo là Tống Triết đang nói chuyện điện thoại với Tiêu Thiên, không thể liên lạc được. Không còn cách nào, Trầm Như Tích chỉ đành lái xe chở Vu Huy Dịch tới gian hàng trên phố Hòa Bình.

Sau khi tới nơi thì Tống Triết cũng không ở đây, ông bác kế bên nói, Tống Triết bày sạp không có thời gian cố định, có thể hôm nay ở nhưng ngày mai không ở, thậm chí có khi suốt mấy ngày cũng không thấy tới.

Vu Huy Dịch thật sự gấp gáp muốn chết, may mắn lúc Trần Như Tích một lần nữa gọi điện thì rốt cuộc cũng gọi được cho Tống Triết. …*…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play