" Ba ! Con yêu Huyên Huyên , con yêu cô ấy. :" Lam Mạc hét lên, hắn bất chấp tất cả.
Lam Bình nhíu mày, chậm rãi phun ra từng chữ.
" Mạc Nhi ! Con mới 18 tuổi , chưa có gì trong tay. Nếu lấy Trần tiểu thư con định nuôi cô ấy bằng gì?
" Tiền của Ba sao ? Chuyện này là không thể nào , Thế nên ba cho con và Trần tiểu thư thời gian 8 năm.
" Trong 8 năm này, con và cô ấy không được gặp nhau. Càng không thể liên lạc. Chỉ cần con tạo dựng được sự nghiệp riêng mình.
" Qua thời gian 8 năm này, hai người còn yêu nhau. Ba sẽ chấp nhận mối hôn sự này.
Huyên Huyên mở tròn hai mắt, 8 năm khi đó cô đã 34 tuổi, là gái già lỡ thì rồi. Còn yêu đương cái gì nữa.
Lúc này Lam Mạc cũng suy nghĩ giống cô, hắn không thể để cho cô chờ đợi mình 8 năm được.
Huyên Huyên túm lấy tay Lam Mạc kéo đi, còn không quên bồi thêm một câu.
" Con trai ông còn cần hay không? Nếu không cần thì cho tôi.
" Tôi có thể nuôi A Mạc tới khi anh ấy lập sự nghiệp của riêng mình.
Rứt lời Huyên Huyên kéo Lam Mạc đi mất. Lúc này Lam Mạc vui mừng, hắn còn xoay người lại mở miệng chêu chọc Lam Bình.
" Ba! Con bỏ nhà theo gái, ba đừng tìm con.
Lam Bình hồi thần lại, khóe miệng giật giật. Hắn là bị người ta cướp mất
con trai rồi, không đúng là con trai hắn bỏ nhà theo gái rồi.
Lam Bình thở dài, thôi hai người vẫn còn trẻ, xem như cho thời gian quan sát vậy.
__________5 Năm sau.
" Chồng ơi! Nhanh lại ăn sáng còn tới công ty..
Huyên Huyên gọi Lam Mạc đang ở trong phòng thay đồ, 5 năm này hắn đã cố gắng tốt nghiệp đại học trước tuổi 20
Và bây giờ đã là giám đốc tập đoàn Minh Phát. Hai người thành công sinh ra một hoàng tử nhỏ 4 tuổi.
" Được rồi! Bảo bảo, anh đi làm nhé. Ở nhà chăm sóc con thật tốt. Tối về anh lại chăm sóc em.
Huyên Huyên bĩu môi, hôn Lam Mạc một cái, rồi hắn xoay người đi làm. Rõ ràng
hắn nói sẽ chăm cô, nhưng thật ra là hắn lăn lộn, cắm muốn hỏng cô thì
đúng hơn.
" Lam Trí, con ăn nhanh lên xong rồi mang rác đi đổ cho mẹ. :" Huyên Huyên ra lệnh cho đứa con trai 4 tuổi, đang ngoan ngoãn tự xúc ăn.
" Mami con mới 4 tuổi. Mami như vậy là bóc lột sức lao động của trẻ em.
Lam Trí xụt xịt cánh mũi, hai tay xoa xoa lên đôi mắt to tròn đã nhiễm hồng.
Từ khi 4 tuổi Ba Ba và Mami không thương bé nữa, bắt bé phải ngủ riêng. Còn bắt bé phải đi đổ rác, tự mình vứt bỉm.
" Ồ ' vậy chiều nay cất đùi gà của con. " Huyên Huyên lại tiếp tục mở miệng, chêu ghẹo con trai mình.
" Mami , vì sao mỗi lần cãi nhau với ba . Mami đều không cãi lại ba ba?
Lam Trí nghĩ, mẹ của bé chắc chắn phải rất thương ba ba, nên mới không bao giờ cãi lại ba lần nào hết.
" Vì mẹ không chấp trẻ con "
Lam Trí "....."
Bé ăn xong, lật đật xách bịch rác đi ra hướng cổng nhà. Bịch rác nhìn lớn hơn người bé.
Vừa ì ạch để rác vào đúng bảng chỉ dẫn, liền có một nam nhân giống ba ba bé tới 7 phần, Lam Trí tròn xoe đôi mắt nhìn Lam Bình. Bập bẹ cất giọng
ròn tan nói.
" Ông ơi! Ông đổ rác sao ? Nơi này đầy mất rồi.
Lam Bình nhìn cháu nội mình, dễ thương như cục bánh trôi liền không nhịn được mà xoa đầu. Lên tiếng
" Ta là ông nội của con, Lam Bình.
"Ông nội? Nhưng ba ba nói không có ông nội.
" Mami lại nói, ông nội ra rất nhanh?
" Ông ơi! Ra rất nhanh nghĩa là gì? Lam Trí ngây thơ, nghiêng đầu hỏi Lam Bình.
Lúc này Lam Bình sinh khí, hét lên.
Trần Huyên Huyên / Lam Mạc. Hai anh chị ra đây cho tôi.
Huyên Huyên giật mình vội vàng chạy ra cổng, liền thấy Lam Bình ôm Lam Trí vào trong lòng. Cơ mặt thì gịât giật.
Huyên Huyên gọi cho Lam Mạc về gấp, cô trừng mắt với Lam Trí, chắc chắn lại nói bậy bạ gì rồi.
" Ông Lam, mời ông vào trong nhà, A Mạc rất nhanh liền trở về :" Huyên
Huyên gọi Lam Bình là ông Lam, bởi vì cô và Lam Mạc còn chưa kết hôn.
Lam Bình gật đầu, bế Lam Trí vào trong nhà. Đúng lúc Lam Mạc cũng vừa vặn trở về.
" Ba! Sao ba lại tới đây?
Lam Mạc giật mình, đã 5 năm rồi hắn mới gặp lại ba mình. Từ khi có Lam Trí hắn mới biết nỗi khổ của ba mình trước đây.
Lam Bình ho nhẹ hai tiếng, sau đó tay đưa ra sổ hộ khẩu.
"Khụ ~~ Khụ! Ba tới đưa sổ hộ khẩu. Hai đứa định không làm đám cưới, đăng kí kết hôn sao? Còn cháu đích tôn của ta nữa.
" Ba/ ông Lam " Huyên Huyên và Lam Mạc đồng thanh gọi.
" Còn ông Lam cái gì, gọi ta là Ba.. "
Lam Bình nhìn Huyên Huyên, ông rất khâm phục cô, đã giúp ông dạy dỗ Lam Mạc thành người . Còn giúp Lam Gia có cháu đích tôn.
" Vậy bây giờ là cả nhà mình yêu thương nhau rồi : " Lam Mạc vui mừng , nói tới mức chảy nước mắt.
" A Mạc! Đây là nguyện của anh sao?
Lam Mạc nắm tay Huyên Huyên, nhẹ nhàng gật đầu. Hắn muốn có một gia đình
hoàn hảo, hạnh phúc bên người mình yêu, có con trai và cả ba mình.
" Được! Em đã rõ :
Lam Trí ngước mắt lên hỏi Lam Bình :" Ông nội, có phải người ra rất nhanh?
Huyên Huyên :"....."
Lam Mạc :".."
Lam Mạc / Trần Huyên Huyên, hai anh chị đã dạy hư cháu tôi rồi....
( Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ. Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lại chơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT