Khi Huyên Huyên được đưa tới Luyện Sư Đan, trong
tình trạng không mấy tốt đẹp. Sau cuộc hỗn chiến đó có rất nhiều đệ tử
chết, đa số đều là đệ tử ngoại môn có tu vi thấp kém.
Thánh Địa Tiên Giới một mảnh huyết nhục mơ hồ, máu tanh dâng lên nồng đậm.
Nhưng tất cả mọi người nơi đây, một lòng sùng bái nể phục Huyên Huyên.
Nếu không có vị sư thúc tổ này ra tay cứu giúp, thì không biết hậu quả còn ghê gớm tới nhường nào.
Lúc này Huyên Huyên đang nằm trên một chiếc giường từ hàn băng, do kinh
mạnh bị đứt đoạn, đan điền phá hư cô không thể nào hấp thụ linh khí.
Nhị trưởng lão đành phải đặt lên giường hàn băng, có tuổi thọ hơn vạn năm để giúp Huyên Huyên cải thiện tình trạng.
Nguyệt Thần Minh sốt ruột ở bên ngoài chờ, hắn đi lại nhiều vòng đến nổi. Trước cửa Luyện Sư Đan đều lưu lại dấu chân của hắn.
10 năm sau.
Một lần trị thương này của Huyên Huyên phải mất 10 năm, thời gian này trên dưới Chân Nhân Tông đều thay đổi tới chóng mặt.
Hình dáng xinh đẹp của Huyên Huyên được khắc thành tượng bạch ngọc lớn tới
30m, đặt giữa 4 Tông Môn, nhằm ghi nhớ công ơn của cô.
Trên dưới 4 Tông Môn, trăm lời như một gọi Huyên Huyên là sư tổ mẫu . Không còn gọi tiểu sư thúc nữa..
Tháng chạp năm Giáp Ngọ, Nữ nhân xinh đẹp như u lan, nằm trên giường hàn băng lạnh giá. Đôi lông mi cong dày như cánh quạt khẽ run rẫy.
Lúc này mái tóc đỏ như máu, trở thành màu trắng như ban đầu. Ấn kí hoa đào giữa mi tâm đã mất từ khi cô mất đi tu vi.
Ngón tay thon dài khẽ động, cổ họng đau đớn khô khốc cố gắng phát ra tiếng rên rỉ thật nhỏ..
"Ưm --"
Nguyệt Thần Minh ở bên cạnh, nghe được tiếng động hắn giật mình xoay đầu lại . Nhìn nữ nhân nằm trên giường hàn băng.
Chỉ mới mười năm thôi, nam nhân anh tuấn ngũ quan tinh xảo hoàn toàn thay
đổi. Mái tóc đen tuyền vì suy tư nhớ nhung quá nhiều, chuyển thành màu
trắng.
Khắp người hắn tỏa ra hàn khí, không còn vô dục vô cầu ôn nhu như hình tượng ban đầu. Huyên Huyên động tay, hơi khép hờ mắt nhìn xung quanh.
Nhưng ngay lập tức cô nhắm chặt mắt lại, do lâu ngày không thích ứng qua ánh sáng.
" Huyên Nhi, nàng tỉnh rồi... rốt cuộc nàng đã tỉnh... ngoan từ từ hãy mở mắt...
Hắn vội vàng tiến lại gần, nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Huyên Huyên. Một
lúc sau Huyên Huyên mới thực sự mở mắt ra nhìn Nguyệt Thần Mình.
Ánh mắt cô mơ màng, nhìn nam nhân trước mặt mình. Yếu ớt mấp máy môi..
" Thần Minh, chàng hóa thành tiên nhân rồi sao? hay do ta mơ thấy chàng?
Nghe tới đây, Nguyệt Thần Minh ôm ghì lấy Huyên Huyên . Hai mắt đỏ hồng chảy ra lệ quang...
" Nàng, nữ nhân ngốc này. Nàng vẫn còn sống, vẫn còn bên canh ta.
" Ta nguyện làm một người bình thường được ở bên cạnh nàng , còn hơn phi thăng làm tiên..
" Ân ! Người chàng thật thơm :" Huyên Huyên tham lam hít mùi hương thảo mộc trên người Nguyệt Thần Minh.
Tức khắc hắn lấy ra từ nhẫn trữ vật, một viên Thánh Đan. Không phải là cực phẩm đan dược nữa. Đưa tới trước mặt Huyên Huyên.
" Huyên Nhi, ngoan nuốt cái này vào.. :"
Huyên Huyên không hề nghi ngờ mà nuốt Thánh Đan vào trong. Lập tức một cỗ ấm nóng thoải mái chạy dọc thân thể.
Ở bên ngoài cửa Luyện Đan Sư, Nhị trưởng lão âm thầm lắc đầu. Đôi mắt
mông lung nhìn lên bầu trời, miệng lẩm bẩm như chỉ cho chính mình nghe
được.
" Hỏi thế gian, tình ái là chi.
" Nguyệt Thần Minh, ngươi làm vậy có đáng hay không. Từ bỏ tu vi cả đời, chỉ đổi lại 100 năm ở bên cạnh nữ nhân mình yêu.
Nhưng ròi sao? hắn lại thản nhiên, mãn nguyện trả lời ông.
"Đáng, vì nàng từ bỏ đi tất cả đều đáng.
" 1000 năm cô tịch, chỉ đổi lại 100 hạnh phúc đầu bặc răng long.
Tiên Nhân nói đúng, muốn thành tiên. Trước hết phải vô dục vô cầu. Vượt qua
99 kiếp nạn, qua được bể tình mê loạn. Mới thực sự thành tiên.
Nguyệt Thần Minh mĩm cười nhìn Huyên Huyên, hắn nhẹ nhàng xoa lên mái tóc trắng của cô. Chậm rãi lên tiếng..
" Huyên nhi, đi thôi..
" Thần Minh, chàng muốn đưa ta đi đâu? :" Huyên Huyên ngây thơ dò hỏi..
" Chúng ta còn thiếu tam bái, sau đó ta sẽ đưa nàng tiêu dao chân trời góc bể...
" Kiếp này, kiếp sau kiếp sau nữa, ta nguyện ý ở bên cạnh nàng...