Huyên Huyên mặc kệ, cô nhất định làm lơ luôn Tề
Cẩn Phong . Dù sao cô cũng không có nhìn thấy hắn, hơn nữa rời khỏi căn
phỏng này chắc chắn hắn không có đi theo cô được.
Với cái suy nghĩ này, Huyên Huyên không kịp hối hận về sau.
Suy nghĩ thấu đáo, Huyên Huyên mang túi nilông đồng thời bước ra khỏi
phòng. Còn cẩn thận khóa trái cửa lại, sợ rằng Tề Cẩn Phong ra ngoài
được.
Với hành động ngây thơ hay ngu ngốc của Huyên Huyên, hệ thống nhịn không được mà nhắc nhở...
" Ký chủ,cô khóa trái cửa làm gì ? nam chủ ở dạng linh hồn, hắn muốn ra còn ngại cái khóa kia sao?
Huyên Huyên :"...."
Cô xấu hổ phản ứng lại:" Ai bảo bổn cô nương sợ hắn ra, là ta sợ trộm vào thôi. Là sợ trộm..
[...] Ngụy biện.
Lúc này Huyên Huyên đi thẳng xuống dưới lầu, đi học theo ký ức tới chỗ
mình để xe. Huyên Huyên leo lên xe, đi thẳng về nhà của mình.
Đi chừng 30 phút đã tới nhà, thật ra nơi này là chung cư nguyên chủ tích
góp trong 3 năm để mua được. Cô rút chìa khóa, mở cửa ra
Đôi mắt quan sát căn phòng, bài trí đơn giản màu chủ yếu đều là màu trắng
đen. Có vẻ nguyên chủ rất thích hoa hồng, nên trong phòng.
Trên bàn ăn, lẫn toilet đều cắm 1 cành hoa hồng trắng. Đến mùi hương trong phòng, cũng là mùi hoa hồng.
Huyên Huyên quăng túi nilông vào một xó , cởi bỏ bộ quần áo ngủ ra khỏi người. Đi vào toilet tắm rửa qua.
15 phút sau Huyên Huyên bước ra, nước da trắng hơi nhiễm hồng vì mới tắm
xong. Đầu hơi nhiễu ra nước nhỏ giọt xuống xương quai xanh.
Cô mặc một chiếc váy trắng ngắn tới đầu gối, hai dây căng ra vì chịu sức nặng bởi bộ ngực khủng của mình.
" Đinh......Đing... "
Bất ngờ có người ấn chuông cửa, Huyên Huyên lười biếng cầm chiếc khăn lông lau khô tóc. Bước chân lười biếng đi về phía cửa.
Chưa đầy hai phút, cô mở cửa ra .Đập vào mắt cô là hình dáng nam nhân điển
trai, hắn có vẻ đẹp thần bí. Ngũ quan anh tuấn, tóc hơi hoe vàng. Đôi
con ngươi màu lam hệt như chó sói.
Nhưng khí chất lại rất ôn nhu, khác hoàn toàn với vẻ bên ngoài của hắn. Huyên Huyên vội vã lục tìm trong ký ức. Cô nở nụ cười lịch sự.
Người trước mắt là Hurts, hắn là con lai. Mẹ là người việt nam, ba là người pháp. Nên hắn có một vẻ đẹp bí ẩn lôi cuốn.
Hắn cũng là người dạy cho nguyên chủ cách vẽ bùa trừ quỷ. Hiện tại hắn tới
đây, có lẽ là tiếp tục dạy cho nguyên chủ nhiều loại bùa khác.
" Hurts anh tới thật sớm, mau vào bên trong.
Nghe được âm thanh êm dịu, hắn hơi ngẩn ngơ. Hắn cảm thấy hôm nay Huyên
Huyên không đúng chỗ nào đó, dường như xinh đẹp một cách ngọt ngào mụ mị hơn.
" Được --" Tôi Đến muộn 2 phút, không sớm :"
Huyên Huyên :"...."
Hắn đếm từng giây sao??
Hurts thản nhiên đi cởi giầy đi vào trong nhà, giường như hắn tới đây rất
nhiều lần. Còn tỏ ra thân thuộc, tự mình cầm ly tới rớt nước.
Hắn đảo đánh giá Huyên Huyên, sau đó nhìn sắc mặt cô. Mở miệng ,ngữ điệu có chút dò hỏi.
" Trên người cô có âm khí, cô lại đi bắt ma sao?
Động tác lau tóc của Huyên Huyên hơi khựng lại. Rất nhanh cô điều chỉnh lại sắc mặt lên tiếng trả lời.
" Phải, đêm qua tôi có đi xem xét một vài nơi. Nhưng không sao rồi.. mọi chuyện đều ổn...
" Cạch :"
Hắn uống một hơi hết ly nước, đặt xuống bàn. Sau đó bâng quơ nói.
" Tôi cảm thấy cô nên chăm chỉ học hết kiến thức tôi dạy, sau đó hãy đi
bắt ma. Tôi biết tiền rất quan trọng, tôi có thể cho cô mượn...
" Không cần phiền tới anh, tôi tự lo được, hôm nay anh dạy tôi cái gì?
Huyên Huyên hơi cau mày, dù sao cô không vô dụng tới mức dùng tiền của người
không thân quen. Đặc biệt cái gì đều có giá của nó.
Hurts lắc đầu, hắn mang đạo cụ vẽ bùa từ trong túi ra. Gồm có giấy màu vàng, chu sa. Cọ vẽ.
Hai người chăm chú vẽ bùa, Đôi lúc Huyên Huyên vẽ sai Hurts sẽ cầm tay cô chỉnh lại nét vẽ.