Thời gian thoáng cái đã 48 ngày trôi qua. Trong
khoảng thời gian này. Trác Dư Nhiên được mọi người trong làng tôn lên
làm trưởng làng.
Chình vì vậy, họ xem Huyên Huyên như bạn đời của Trác Dư Nhiên, đối xử với cô 10 phần cung kính, sùng bái.
Trác Dư Nhiên và Trác A Thiên đã bắt đầu có nhịp thở vào ngày thứ 30 . Vết
thương trên lồng ngực hoàn toàn lành lại. Chỉ còn chờ đợi kết quả vào
ngày mai .
Lúc
này Trác Dư Nhiên ôm chặt Huyên Huyên , hắn chọn cách giữ im lặng không
nói gì. Cánh mũi khẽ hít mùi hương trên cơ thể của Huyên Huyên.
" A Nhiên ~~Chàng có nguyện vọng gì không?
Bị hỏi tới, Trác Dư Nhiên hơi ngẩn ngơ một chút . Vòng tay ôm eo nhỏ của
Huyên Huyên, hơi gia tăng lực đạo, hồi sau hắn âm trầm mở miệng.
" Ta muốn Đại ca và nhị ca tỉnh dậy, cùng nhau chăm sóc yêu thương nàng.
" Còn muốn nàng sinh thật nhiều hài tử xinh đẹp cho ba chúng ta.
Huyên Huyên xoay người lại, vuốt nhẹ lên gương mặt của Trác Dư Nhiên. Cô nở nụ cười sáng lạn. Đầu hơi gật gật.
" Được, ta đồng ý với chàng :"
Hắn si ngốc chìm đắm trong nụ cười kia, không kiềm chế được cắn mạnh lên cánh môi của Huyên Huyên.
Hai người nhanh chóng chìm vào giác ngủ , họ không hề hay biết . Trác A
Thiên và Trác Tư Siêu nghe thấy được những đó, cánh tay họ hơi động. Hai hàng mi run rẫy.
Sáng sớm ngày hôm sau , Huyên Huyên bị sờ loạn tới tỉnh. Trước mặt cô là 3 4 giống cái quá tuổi. Trên tay còn cầm rất nhiều vòng hoa, và trang phục
có gắn lông vũ.
" Trưởng làng có lệnh, nhanh chóng giúp cô nương thay y phục. Chuẩn bị lập khế ước kết bạn đời.
Huyên Huyên vẫn còn ngơ ngác, để mặc họ vầy vò vẽ vời trên gương mặt của
mình. Nữa canh giờ sau, rốt cuộc những giống cái kia mới dừng tay.
Huyên Huyên không cần nhìn, cũng đủ biết bản thân mình ra sao rồi . Chắc chắn giống bộ lạc nào đó.
Cô liếc mắt nhìn xung quanh, không thấy hai thân thể huynh đệ họ Trác
đâu, lẫn Trác Dư Nhiên đều không thấy. Huyên Huyên đành đi theo giống
cái kia ra ngoài.
Hai bên đường đều dãi đầy hoa dại, tất cả thành viên trong làng đều
trong bộ dạng nghiêm trang nhìn Huyên Huyên. Bước đi càng gần, cô đảo
mắt nhìn lên phía trên.
Ba thân ảnh nam nhân cao lớn, hướng cô cười rạng ngời. Trong mắt họ, chỉ có hình ảnh của Huyên Huyên.
Huyên Huyên âm thầm mĩm cười, đưa hai tay ra phía trước, để cho Trác A Thiên và Trác Dư Nhiên đỡ lấy chính mình.
" Cảm ơn nàng, đã cho chúng ta được sống thêm một lần nữa :'
Trác A Thiên ghé sát tai Huyên Huyên thì thầm, Trác Tư Siêu nắm chặt tay Huyên Huyên.
" Tiểu Huyên, có phải nàng tới để cứu vớt chúng ta?
Huyên Huyên lắc đầu, tiến thêm bước nữa sánh vai cùng ba giống đực ưu tú nhất làng. Cô ngọt ngào mở miệng.
" Không :"
" Mà số kiếp đã định sẵn :"
Một trong già làng lên tiếng, xen ngang bốn người.
" Bắt Đầu Khế Ước :"
" Ta lấy tư cách già làng đi trước, tuổi thọ lớn nhất. Nay chứng kiến cho Trưởng Làng, Trác A Thiên, Trác Tư Siêu cùng Huyên Huyên khế ước thành
bạn đời.
" Cùng nhau sống trọn kiếp tới tận tuổi thọ :"
Bốn người nhìn nhau, sau đó gật đầu.
" Đại ca, nhị ca, chúng ta phải thật cố gắng, yêu thương nàng ấy. Bảo vệ làng lẫn ngôi nhà nhỏ của chúng ta.
" Được "
Trác A Thiên / Trác Tư Siêu đồng thanh lên tiếng . Họ nhất định không rời xa Huyên Huyên.
( Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ. Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lại chơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT