Diệp Tri Du và Thẩm Tâm ở lại thành phố H thêm hai ngày rồi quay về thành phố A.

Trong vòng hai ngày vụ điều tra về tai nạn xe của Diệp Tri Du có tiến triển rất lớn. Thông qua điều tra nghiêm ngặt, cảnh sát đã bắt được nghi phạm lái xe đụng Diệp Tri Du. Cảnh sát tra hỏi tên đó cả đêm, ban đầu anh ta đều trả lời không biết gì hết nhưng sau một đêm bị tra hỏi cuối cùng cảnh sát cũng đã lấy được lời khai.

“Kẻ đụng anh khai đã nhận tiền của Đào Hạo Nhiên, bây giờ cảnh sát đang mời Đào Hạo Nhiên về đồn.” Trước khi lên máy bay, Diệp Tri Du và Thẩm Tâm nhận được thông tin mới nhất. Biết được hung thủ và Đào Hạo Nhiên đều bị bắt về đồn thì Thẩm Tâm mới thở phào nhẹ nhõm: “Hay quá, đúng là lưới trời tuy thưa mà khó thoát.”

“Ừm.” Diệp Tri Du cất điện thoại. Đào Hạo Nhiên bị bắt tất nhiên nhà họ Đào sẽ tìm cách cứu anh ta, nhưng nhà họ Diệp không phải kẻ yếu thế, sẽ không để chuyện này trở thành chuyện không thể giải quyết.

Tất nhiên những việc này giao cho cha anh làm là ổn thỏa, bây giờ anh là bệnh nhân đấy, chỉ nên an tâm tĩnh dưỡng.

Lần này nhà họ Diệp dùng máy bay tư nhân đến đón Diệp Tri Du về thành phố A. Sau khi máy bay hạ cánh, xe đến đón cũng đã chờ sẵn.  Diệp Tri Du vốn định cùng Thẩm Tâm về nhà họ Diệp luôn, dẫu sau cha mẹ của anh đã gặp mặt cô rồi. Tuy nhiên Thẩm Tâm không đồng ý, cô nghĩ mình đã rời nhà lâu như thế, nên về nhà trước đã.

Diệp Tri Du không ép buộc cô, hẹn ngày mai sẽ cho xe đón cô đến nhà họ Diệp. Thẩm Tâm đồng ý, lên xe của anh về nhà.

Sau khi hay tin Thẩm Tâm về nhà, hai cha con nhà họ Thẩm tranh thủ tan làm sớm để về. Cha Thẩm thấy cô bèn than phiền: “Tâm Tâm à, con mới đi có mấy ngày đã ốm hơn rồi này.”

Thẩm Tâm vui vẻ nói: “Thật không ạ? Nói không chừng con đã có thể mặc vừa cái váy hôm nọ rồi!”

Cha Thẩm: “…”

Cha Thẩm im lặng lên lầu thay quần áo.

“Tâm Tâm, cha đang nói chuyện nghiêm túc với em đấy.” Thẩm Vọng hỏi cô: “Tình hình Diệp Tri Du thế nào rồi?”

Thẩm Tâm bĩu môi, đáp: “Bác sĩ bảo tình hình anh ấy khá ổn, nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng thêm.”

“Ừm, vậy thì tốt.” Mặc dù Thẩm Vọng không có nhiều thiện cảm với Diệp Tri Du nhưng trông dáng vẻ của Thẩm Tâm ngày hôm đó, nếu cậu ta có chuyện gì thật thì em gái mình cũng chẳng vui vẻ gì nữa, “Nghe nói cảnh sát bắt Đào Hạo Nhiên rồi à?”

“Ồ, tin tức của anh nhanh ghê nha.”

Thẩm Vọng rót cốc nước, cười khẽ: “Anh còn biết cả chuyện mọi hoạt động của Lý Mộc Dao đều bị đóng băng, đang căng thẳng với Nhuệ Ý lắm đó.”

Thẩm Tâm chưa nghe chuyện này bao giờ: “Lý Mộc Dao? Cô ta cũng có liên quan trong chuyện này à?”

Cô vốn nghĩ rằng do cô ta thích Diệp Tri Du nên mới nhắm vào mình, không ngờ còn ra tay với anh nữa? Đây gọi là vì yêu sinh hận sao??

Thẩm Vọng nói: “Cô ta không liên quan gì trong vụ tai nạn này, nếu không Nhuệ Ý sẽ không chỉ đơn giản là đóng băng mọi hoạt động của cô ta không thôi đâu.”

“À, đúng nhỉ.” Thẩm Tâm gật gù, hỏi tiếp: “Vậy cô ta định làm gì tiếp theo? Cô ta bây giờ là người nổi tiếng, fan rất đông, có thể thách thức cả công ty luôn.”

Thẩm Vọng nói: “Theo tin hành lang rất có thể Nhuệ Ý sẽ chấm dứt hợp đồng với cô ta, chắc cô ta sẽ tự mở phòng làm việc riêng.”

Thẩm Tâm chớp chớp mắt, ra vẻ tò mò hỏi anh: “Anh ơi, anh mau khai báo thành thật, có phải anh đang qua lại với nữ minh tinh nào trong Nhuệ Ý không?”

Suýt nữa Thẩm Vọng đã phun hết nước trong miệng ra: “Cả ngày em chỉ biết nghĩ lung tung, nếu rãnh thế không bằng nghĩ xem công ty nên đi tuyên truyền thế nào đi.”

Trong khoảng thời gian cô ở thành phố H chăm sóc Diệp Tri Du, Thẩm Vọng đã giúp cô tìm thêm vài bên hợp tác, phương án tuyên truyền được đề xuất ba cái, tất cả đã được gửi vào mail của cô. Hiệu suất làm việc cao khiến Thẩm Tâm xúc động không thôi, không hổ là anh trai mình.

“Lúc em còn làm ở Cát Duyệt, chẳng phải từng làm đại sứ quảng bá sao? Anh nghĩ lần này em tự làm cũng được, quay một đoạn quảng cáo giới thiệu, sau đó nhà mình sẽ đề xuất công ty của em trên tất cả nền tảng.” Nhà họ Thẩm kinh doanh vài trang web nổi tiếng trong nước, khá phổ biến trong nhóm người nổi tiếng trên mạng. Vài năm đổ lại thương mại điện tử rất phát triển, APP của họ cũng dần hoàn thiện hơn, số lượng người dùng tăng nhanh chóng. Nếu để người nổi tiếng nhất đề cử video quảng cáo của Thẩm Tâm là có thể phổ biến rộng rãi giúp cô.

Thẩm Tâm rất mong được APP nhà họ Thẩm làm nơi quảng cáo, nhưng lại lo lắng ảnh hưởng đến công ty của gia đình: “Người dùng có thể tiếp thu mấy thứ này không anh? Em thấy mấy người nổi tiếng trong APP toàn rất nổi, đột nhiên có em xuất hiện thì kỳ lắm ý!”

Thẩm Vọng nói: “Không sao cả, anh đã bàn với cha rồi, dùng chính tài khoản của công ty nhà mình để đăng giúp em.”

“…” Đây là đang dùng việc công làm việc tư, cô quá thích đi ấy, “Cảm ơn anh nha, cảm ơn cha nữa, em nhất định sẽ quay quảng cáo thật hay!”

Thẩm Vọng ngước nhìn cô, như cười như không nói:”Chẳng phải nhà họ Diệp làm về mảng truyền thông sao, để họ quay giúp em.”

“Hả…” Lại phải lấy việc công làm việc tư nữa hả?

Ngày hôm sau lúc gặp Diệp Tri Du, cô bèn nói ý tưởng của Thẩm Vọng với anh, nhưng không nói việc nhờ nhà họ Diệp quay hộ quảng cáo. Sau khi Diệp Tri Du nghe xong cảm thấy phương án này khá hay: “Vậy thì thật sự có cơ hội xuất hiện rất tốt, nhưng chúng ta cần hỗ trợ quay đoạn quảng cáo.”

“Đúng đúng.”

“Về quay quảng cáo để anh liên hệ với đoàn đội bên này em cảm thấy đạo diễn Thôi thế nào?”

Thẩm Tâm kinh ngạc: “Đạo diễn Thôi nào cơ? Đạo diễn hàng đầu Thôi Ngọc của Nhuệ Ý đó hả??”

Diệp Tri Du bất ngờ nhướng mày: “Em biết anh ấy?”

“Ai mà không biết chứ! Mỗi bộ phim được anh ấy quay em đều xem hết ý! Bộ nào cũng thành phim kinh điển cả!”

“À…” Diệp Tri Du đáp lời, trước khi anh quay về Nhuệ Ý thật sự không biết mấy nhân vật này. “Nếu em thấy tốt vậy tìm anh ấy nhé.”

Thẩm Tâm: “…”

Không đúng, đạo diễn Thôi dựa vào đâu phải đồng ý! Chỉ bằng việc anh là CEO của Nhuệ Ý sao!

Một tuần sau cô nhận ra CEO của Nhuệ Ý điều hành rất tốt. 

Sau khi bàn việc quảng cáo  xong với Diệp Tri Du, cô lại không kiềm được hỏi thăm anh về chuyện của Lý Mộc Dao: “À này, nghe nói Nhuệ Ý muốn chấm dứt hợp đồng với Lý Mộc Dao, thật hả anh?”

Sắc mặt Diệp Tri Du hơi lạnh lùng, anh thờ ơ đáp: “Ừ, hai ngày sau sẽ công bố.”

Tuy tin tức hiện tại chưa được chính thức công bố, nhưng cũng có đại fan lấy được tin từ Lý Mộc Dao, đang bàn tán trên weibo. Thẩm Tâm cũng đọc được một vài lời giải thích do đó mới cố tình hỏi Diệp Tri Du về việc này.

Fan của Lý Mộc Dao rất nhiều, thủy quân cũng thế, hiện tại chưa công bố tin chính thức đã bắt đầu thổi phồng lên hình tượng bạch liên hoa của cô ta, đợi đến khi chính thức tuyên bố họ sẽ úp một cái nồi lên đầu Nhuệ Ý, đến khi đó Lý Mộc Dao sẽ tỏ vẻ bản thân trong sạch!

Cô nhắc nhở anh: “Anh phải cẩn thận đấy, sức chiến đấu của fan cô ta rất mạnh, đến khi đó nhất định sẽ mắng chửi công ty trên weibo.”

Diệp Tri Du xem thường hừ mũi: “Em yên tâm, bao năm qua Nhuệ Ý chưa từng trải qua sóng to gió lớn gì à? Chỉ một mình cô ta còn không thèm tốn sức.”

Thẩm Tâm nghĩ ngợi thấy hợp lý, Lý Mộc Dao có cứng cỡ nào cũng không bằng Nhuệ Ý. Cô không lo lắng về Lý Mộc Dao nữa, chợt nhớ ra chuyện khác: “À Đúng rồi, Âu Dương Thiên…”

Cô vừa mới nói ra cái tên này, Diệp Tri Du lập tức thay đổi sắc mặt: “Đừng nói với anh chuyện này, anh không muốn nghe.”

Thẩm Tâm: “…”

Lòng thù địch của đàn ông đôi khi đến thật đột ngột!

Thẩm Tâm hiểu được anh thật sự không thích Âu Dương Thiên, nhưng chuyện về anh ta cô không thể không nói cho anh biết: “Âu Dương Thiên là do em…”

Thẩm Tâm vừa cất lời, Diệp Tri Du lập tức kéo cô vào lòng.

Anh dùng sức rất mạnh, Thẩm Tâm ngã ngồi lên đùi anh, cô bối rối chớp chớp mắt. Không chờ cô suy nghĩ, Diệp Tri Du đã hôn lên môi cô.

Anh hôn khá dùng sức, thậm chí còn khẽ cắn môi cô, dây dưa một lúc, mới tha cho đôi môi đáng thương của cô, rồi quay sang chiếm hữu lấy lưỡi cô.

Dáng người của cả hai có khác biệt to lớn, Diệp Tri Du có thể bao bọc lấy Thẩm Tâm trong lòng mình. Thẩm Tâm bị anh vây trong ngực, bị hơi thở của anh xâm chiếm toàn thân, mọi giác quan được anh khơi gợi, thân thể tựa như không còn là của mình nữa.

Cô và Diệp Tri Du từng hôn nhiều lần, nhưng vừa kịch liệt vừa mang theo tính xâm lược như vầy thì là lần đầu. Trái tim của cô sắp rơi ra ngoài, tay siết chặt lấy áo anh, giống như người sắp chết tìm được cọng rơm cứu mạng.

Cô không biết nụ hôn này kéo dài bao lâu, lúc Diệp Tri Du buông cô ra thì đầu óc cô đã trở nên trống rỗng.

Diệp Tri Du nhìn Thẩm Tâm đang ngây ngốc ngồi trước mặt, trong đầu thầm nghĩ vừa rồi có lẽ mình đã dọa sợ cô. Anh lại cúi xuống lần nữa. Đau lòng hôn lên chóp mũi và môi cô: “Bảo bối, đừng nhắc cái tên đó với anh nữa, anh không muốn nghe tên người đàn ông khác phát ra từ miệng của em.”

Thẩm Tâm: “…”

Bá đạo vậy á?

Cô quen Diệp Tri Du lâu như vậy nhưng lần đầu biết thì ra anh có tính chiếm hữu mạnh như thế.

Diệp Tri Du không cho cô nhắc lại cái tên Âu Dương Thiên, cô đành không nói đến nữa. Sau khi rời khỏi nhà họ Diệp, cô nhín chút thì giờ đến công ty. Bây giờ công ty đã sửa chữa xong, chỉ có vài việc cần làm nốt. Cô gửi tin nhắn hẹn gặp Âu Dương Thiên, báo có chuyện muốn nói với anh ta.

Địa điểm gặp mặt là ở công ty, lúc anh ta tới thì Thẩm Tâm đã chuẩn bị xong quyết định chấm dứt hợp đồng lao động của anh ta. Âu Dương Thiên nhìn văn bản trên bàn, chân mày chợt cau lại: “Thẩm tổng, vì sao lại thế?”

Thẩm Tâm ho khan một tiếng, hơi khó xử. Tuy bây giờ đang là thời gian thử việc, nhưng cũng không thể vô cớ đuổi việc người ta. Âu Dương Thiên không làm sai gì, thậm chí còn có biểu hiện rất tốt, nhưng thái độ của Diệp Tri Du rất kiên quyết, cô cũng chẳng thể để anh ta tiếp tục làm việc.

Cô không tìm được lý do nào hay nên dứt khoát ném cái nồi này cho Diệp Tri Du.

“Đây là ý của Diệp tổng, ngày hôm đó lúc gặp anh, cảm thấy anh không thích hợp với công ty của chúng tôi.”

Thẩm Tâm dùng một câu đơn giản để nói, nhưng đến tai Âu Dương Thiên lại thành nghĩa khác. Anh ta biết Nhuệ Ý sắp chấm dứt hợp đồng với Lý Mộc Dao, Diệp Tri Du cũng đuổi giết mình sát sao chẳng lẽ đã biết được quan hệ giữa anh ta và Lý Mộc Dao?

Âu Dương Thiên càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng này, dù sao người của nhà họ Diệp không dễ lừa đến thế.

Anh ta không nói gì nữa, trực tiếp nhận lấy văn bản chấm dứt hợp đồng: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn Thẩm tổng đã giúp đỡ tôi trong thời gian qua.”

Thẩm Tâm hơi bất ngờ nhìn anh ta, người này dễ nói chuyện thế á? Cô vừa mới nói lý do mà ngay cả cô cũng không thể thuyết phục được mình đấy.

Nhưng Âu Dương Thiên không làm khó thêm, bình tĩnh đón nhận sự thật này, đối với cô lại giảm được chút áp lực: “Không đâu không đâu. Chúng ta làm thêm vài thủ tục nữa, à về tiền lương thì vẫn trả cho anh như trong ký kết.”

“Ừ.”

Bộ phận nhân sự của công ty cố tình ở lại để hoàn tất thủ tục nhanh chóng, Âu Dương Thiên không nói gì nữa, rời khỏi công ty luôn. Sau khi anh ta rời đi, Thẩm Tâm thở phào nhẹ nhõm một hơi, Cô cầm điện thoại lên định báo cáo với Diệp Tri Du nhưng ngẫm lại một chút sau đó cất điện thoại vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play