Đội trưởng đội canh gác Trung ương đưa thư cho Hạ Lạc Khắc, mấy bức thư đều lấy từ văn phòng của hiệu trưởng ra, bởi vì trong đó đều đề cập đến giáo sư Bồi Căn, cho nên mới để cho Hạ Lạc Khắc xem qua, nhưng cũng không có nghĩa sẽ giao mấy bức thư này cho Hạ Lạc Khắc, bởi vì đây đều là chứng cứ chính xác về tội trạng của hiệu trưởng Học viện Linh Hồn.
Hạ Lạc Khắc nhìn qua một lần, hình như mấy bức thư này của hiệu trưởng đều là từ tay chân của ông ta gửi đến, chủ yếu là trình bày bọn họ đã tìm được giáo sư Bồi Căn rồi, hơn nữa đã giết chết ông ta, nhưng Học Phách là đệ tử của ông ta lại tìm ra được manh mối về giáo sư Bồi Căn nên đã tiến vào ảo cảnh mà giáo sư Bồi Căn đã để lại trước đó, hơn nữa còn phát hiện bí mật của Học viện Linh Hồn, trong cái rủi có cái may, bọn họ bắt được Học Phách.
Một bức thư cuối cùng có nhắc đến chuyện liên quan đến Hạ Lạc Khắc, người của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đang điều tra tin tức. Hạ Lạc Khắc tìm được ảo cảnh rồi, bọn họ giả trang thành Hắc Long Cẩu Đản, dưới sự bảo hộ chặt chẽ của hai bảo tiêu bên cạnh Hạ Lạc Khắc đã phá hủy ma pháp khắc ấn, nhưng vẫn không thể ngăn cản Hạ Lạc Khắc đi ra khỏi ảo cảnh, Hạ Lạc Khắc là trở ngại trong kế hoạch của bọn họ, bọn họ tính toán bước tiếp theo sẽ xử lý Hạ Lạc Khắc!
Thư đến đây là kết thúc.
Về phần Học Phách đã chết chưa, hay là Học Phách đang ở chỗ nào thì trong thư không nhắc tới. Hạ Lạc Khắc xem xong thư rồi, sau đó giao lại tất cả thư cho đội trưởng đội canh gác trung ương.
"Thật đúng là kế hoạch độc ác a, nhóm này muốn hồi sinh Kê Đản Hoa nên đã làm nhiều chuyện không có thuốc chữa như vậy."
Hạ Lạc Khắc thở dài một hơi, nói như thế.
"Nhưng mà yên tâm đi, lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc, đội canh gác trung ương chúng tôi nhất định sẽ ngăn cản nhóm người tà ác này, chúng tôi sẽ gửi tin tức cho Uỷ ban Ác Ma bên kia, để cho bọn họ sẽ gia cố thêm phong ấn những thiết bị trong ngục giam cổ thần, cho dù thế nào thì cổ thần cũng chưa thế thoát ra được!"
"Về phần ở phía dưới Học viện Linh hồn có thật sự có ma pháp trận phong ấn Kê Đản Hoa hay không thì cần phải chờ chúng tôi tìm chuyên gia tới nghiên cứu thì mới biết được."
Đội trưởng đội canh gác trung ương nói xong, đã cùng hay thành viên trong nhóm áp giải hiệu trưởng Học viện Linh Hồn rời khỏi Học viện Linh Hồn.
"Lạch cạch lạch cạch lạch cạch."
Thú bọ cánh cứng áp giải hiệu trưởng Học viện Linh Hồn đi xa nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu gào tức giận của hiệu trưởng Học viện Linh Hồn:
Nhóm phù thủy đứng ở phía sau Hạ Lạc Khắc cũng bị tình cảnh thắm thiết này làm rung động, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng người hiệu trưởng kia hồ đồ mà còn là người không quan tâm nhiều chuyện lại có một kế hoạch tà ác như vậy, đều cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Có thể không hưng phấn sao, âm mưu cùng nhân vật trong truyền thuyết, khoảng cách lại còn gần bọn họ như vậy, nơi mà mỗi ngày đều đang sinh sống và học tập lại có liên quan đến cổ thần trong lịch sử, thật sự là làm cho người ta rung động.
"Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc, thật sự không nghĩ tới ở học viện của chúng ta có thể xảy ra chuyện như vậy... Giáo sư Bồi Căn, ông ấy..."
Giáo sư Bạch Thái cô đơn cúi đầu.
"Không có gì, quan hệ giữa tôi và giáo sư Bồi Căn cũng không phải là tốt đến mức như vậy."
Hạ Lạc Khắc khoát tay áo, an ủi nói.
"Hả?"
"Nhưng chúng ta tạm thời bỏ chuyện của giáo sư Bồi Căn sang một bên, hiện tại mục tiêu hàng đầu là tìm ra Học Phách, hy vọng anh ta không có việc gì."
Hạ Lạc Khắc thở dài một hơi, giáo sư Bạch Thái thật không ngờ Hạ Lạc Khắc lại không thương tâm đối với cái chết của giáo sư Bồi Căn, nhưng bà ấy cũng nhanh chóng nói: "Tôi biết rồi, Học viện Linh Hồn chúng tôi phối hợp với ngài, Hạ Lạc Khắc đại nhân."
"Làm ơn."
Hạ Lạc Khắc gật gật đầu nói với giáo sư Bạch Thái.
- --
Ngọn đèn mờ nhạt được khảm ở hai sườn hành lang nhỏ hẹp, tiếng bước chân quanh quẩn bên vách tường. Cuối hành lang là một căn phòng rộng lớn ẩm ướt, nơi này là một phòng giam.
Hai phù thủy đầu lâu bị giam giữ ở trong này, một người đã nằm hôn mê bất tỉnh ở trên mặt đất, một người suy yếu tựa vào song sắt, đôi mắt nửa mở nửa ngắm nhìn qua vô cùng suy yếu.
Một người té xỉu trên mặt đất là giáo sư Bồi Căn, còn người suy yếu còn lại là Học Phách. Trên hai người phù thủy đều có gông xiềng giống nhau, loại có thể ngăn cản bất cứ ma lực nào. Mà phù thủy không thể sử dụng ma lực thì không khác gì những bộ xương khô khác.
Lối vào duy nhất của căn phòng có một bóng đen đứng đó.
"Thật sự là ương ngạnh, không hổ là thiên tài ngàn năm có một, nhưng xem ra anh cũng không kiên trì được bao lâu, năng lượng của anh sẽ nhanh chóng bị Kê Đản Hoa hút khô thôi, anh sẽ là đã kê chân trên con đường hồi sinh Kê Đản Hoa."
Bóng đen kia đi tới trước mắt Học Phách, nói với ngữ điệu xót xa.
"Anh sẽ không thực hiện được. Hạ Lạc Khắc đại nhân... sẽ ngăn cản anh..."
Học Phách gằn từng tiếng nói, anh ta nâng một bàn tay bắt lấy song sắt bên cạnh, giãy dụa muốn đứng lên, nhưng cuối cùng vẫn không thể đứng lên được.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân? Hạ Lạc Khắc đại nhân mà anh vô cùng tín nhiệm, rất nhanh cũng sẽ trở thành đá kê chân cho Kê Đản Hoa sống lại!"
Bóng đen kia lại châm chọc nói.
"Cho dù Hạ Lạc Khắc đại nhân có chết, thì còn có Lâm Đông Thành, còn có liên minh thương nhân, còn có uỷ ban ác ma..."
"Tất cả bọn họ cũng đều là đá kê chân!"
"Còn có thất đại ma vương."
"Toàn bộ đều là đá kê chân!"
"Còn có..."
Học Phách còn tính toán tiếp tục tranh luận, nhưng đã bị bóng đen kia rống lớn một tiếng chặn lời: "Đủ rồi! Không có nhiều còn có như vậy! Căn bản không có người nào có thể ngăn cản tôi!"
Nhưng khi bóng đen kia vừa nói ra, một giọng nói từ trên mái nhà đã truyền tới: "Không, còn có tôi, vua hắc ám, đứng đầu ma diễm, chúa tể loài rồng ở Vĩnh Hằng Quốc Độ, Cẩu Đản! Có thể ngăn cản anh!"
Giọng nói cất lên, một cái bóng màu đen phóng nhanh đáp xuống mặt đất, hai bên thân thể đó còn có một đôi cánh nhỏ đang cố gắng vỗ, nhìn ra được đôi cánh đang cố gắng đập, nhưng thân thể đang cố đứng thẳng của anh ta vẫn có chút vô lực mà xoay chuyển theo trời đất, đến lúc anh ta rơi xuống mặt đất thì phát ra một anh thanh "ầm" đáng xấu hổ.
Hắc Long Cẩu Đản ngồi ở trên mặt đất.
"Cái gì?!"
Cái bóng đen có giọng xót thương kia lên tiếng, hiển nhiên không ngờ ở chỗ này lại xuất hiện một hắc long, bóng đen Hắc Long Cẩu Đản sau khi ngã ngồi trên mặt đất đã nhanh chóng lao lại đây, ma lực màu xám tụ lại ở trên người bóng đen.
Tiếp theo, có vô số gai xương sắc nhọn giống thanh giáo dài chui từ dưới đất như đang đâm vào thân thể của Hắc Long Cẩu Đản, nhưng cũng không có máu tươi, mà là từng đám từng đám sương mù màu đen tỏa ra từ người Hắc Long Cẩu Đản.
Đám sương mù kia nhanh chóng tụ lại cùng một chỗ, hình thành một cái vòi nước thật lớn, trợn mắt nhìn bóng đen kia.
Bóng đen kia không muốn sẽ chết trong tình trạng như vậy, lui về phía sau hai bước, từ phía lan can ngục giam bên kia lại truyền đến tiếng nói của một người:
"Ngại quá, trước mặt anh không phải là Cẩu Đản, mà là Ba La không thể ngờ đến, đúng vậy, chính là người vượt ngục theo Ban Tạp Tư A, Ba La một trong bảy mươi hai vị đại ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ, có phải rất ngoài ý muốn hay không."
Người đang nói chuyện đi ra, không phải ai khác, chính là Hạ Lạc Khắc. Mà bên người Hạ Lạc Khắc, còn có là Vẹt Phỉ Ni Khắc Tư cùng với Hắc Long Cẩu Đản.
"Thật có lỗi, đùa giỡn bà một lần, ai bảo lần trước bà cũng đùa giỡn người của tôi ở trong ảo cảnh, tôi chỉ là mang thù một chút, lần này xem như trả lại cho bà."
"Hạ Lạc Khắc..."
Bóng đen kia nhìn Hạ Lạc Khắc ở trước mặt, lộ ra vẻ mặt không thể tin.
"Thật có lỗi, dọa anh nhảy dựng."
Hạ Lạc Khắc nâng tay, ý bảo một chút.
"Giáo sư Bạch Thái đã nói thật, ngay từ đầu tôi đã thật sự không nghĩ tới là bà."
Hạ Lạc Khắc nói chuyện, bóng đen kia đã bước chậm rãi đến dưới ngọn đèn, nhìn qua hình dáng ngoại hình và quần áo ở bên ngoài, thực dễ dàng có thể nhận ra, đây là Giáo sư Bạch Thái!
"Có thể nói cho tôi biết, làm sao anh phát hiện ra tôi không? Rõ ràng tôi đã giữ kín như vậy."
Giáo sư Bạch Thái hơi hơi cúi đầu, làm ra bộ dáng đề phòng, trên hai tay bà ta bị bao trùm bởi làn khói màu xám.
"Thật có lỗi, không được, bởi vì tôi là, không phải giải thích."
Hạ Lạc Khắc vừa nhấc tay, vẹt ở trên vai đã bay đi ra ngoài, trên người con vẹt kia toát ra ngọn lửa màu đỏ, ngọn lửa cháy đến lông của nó, hơn nữa còn đốt nó thành một quả cầu lửa, cơ hồ ngay lúc quả cầu lửa bao vây nó, con vẹt nhỏ đã bay vọt lên thành một con phượng hoàng lửa bay lên trời, mở ra đôi cánh thật lớn, ngay cả độ ấm cũng tăng lên một chút.
Ngọn lửa phượng hoàng biến thành một vòi phun tới chỗ giáo sư Bạch Thái, sau đó Ba La cũng lao lại, ngọn lửa trong nháy mắt đã bao trùm bọn họ.
"Đến tôi, vua hắc ám, đã đến lúc người đứng đầu ma diễm lên sân khấu!"
Hắc Long Cẩu Đản xoa tay chậm rãi đi lên, phát ra tiếng kêu hung ác "ngao ô" một tiếng, sau đó thân hình anh ta thành một đống lớn mập mạp, vỗ đôi cánh muốn cất cánh, nhưng sau khi liên tục cố gắng vài lần đều bị thất bại.
Nhưng trên cơ bản cũng không cần gì đến Cẩu Đản, sau khi phượng hoàng lửa lao xuống, lại quay trở lại biến thành một con vẹt đứng ở trên vai Hạ Lạc Khắc, nơi mà giáo sư Bạch Thái đang đứng ban đầu đã chỉ còn lại một ngọn lửa.
"Thật sự là phù thủy giống như gà yếu, thật sự là không đủ."
Vẹt Phỉ Ni Khắc tư thổi thổi lông của mình, trên đó có một đốm lửa đang sáng, bị nó một hơi thổi tắt.
Làn khói màu đen tràn ra từ đống lửa, sau đó lại biến thành một con mèo đen, về tới bên chân Hạ Lạc Khắc, bộ lông của mèo đen giống như bị cháy, hơi hơi xoăn xoăn, còn có mùi protein bị đốt.
Mèo đen Ba La phẫn nộ quát Vẹt Phỉ Ni Khắc Tư: "Anh làm gì vậy? Ngay cả của bạn cùng đội mà cũng muốn đánh một trận à?"
Hạ Lạc Khắc cũng không để ý tới hai bọn họ khắc khẩu, mà là nhìn dưới chân mình, một ma pháp trận lớn xuất hiện ở dưới chân Hạ Lạc Khắc, hơn nữa lan tràn đến cả phòng, nhưng nói là ma pháp trận cả căn phòng thì không đúng, mà chỉ là một phần nhỏ mà thôi.
Thô sơ giản lược một chút, diện tích của ma pháp trận này tuyệt đối không phải nhỏ.
Mà giáo sư Bạch Thái vừa bị Phỉ Ni Khắc Tư thiêu lúc này đã tắt lửa, chỉ có một mảnh đống tàn tro màu đen.
"Chết cháy?"
Mèo đen Ba La nhìn đống tro đen, nghi hoặc hỏi một câu.
Ngay lúc Ba La vừa mới nói xong, cả phòng đột nhiên giống như bị động đất, mặt đất trong căn phòng giống như biến thành một đầm lầy, chân của Hạ Lạc Khắc bắt đầu bị lún xuống từng chút một.
"Meo!"
Mèo đen Ba La lập tức nhảy dựng lên, bám lấy ống quần Hạ Lạc Khắc, mà ở bên kia, Cẩu Đản đã bị lún xuống một nửa. Tuy rằng anh ta đã rất cố gắng vẫy cánh, nhưng không thể bay lên.
Hạ Lạc Khắc đưa tay nắm lấy cánh của anh ta, lập tức kéo anh ta lên, cánh dơi sau lưng vỗ lên, rất nhanh đã kéo theo mèo đen và Cẩu Đản rời khỏi mặt đất.
Mà trong nhà giam, giáo sư Bồi Căn và Học Phách đều đã bị lún sâu xuống bên trong mặt đất, nước bùn màu đen hoàn toàn đích bao vây bọn họ.
Ngay lúc Hạ Lạc Khắc tính toán xuống cứu giáo sư Bồi Căn và Học Phách, trên trần nhà lại đột nhiên nhỏ ra rất nhiều chất lỏng, nhìn qua giống như là nước miếng, giống như chất dịch dính.
Hạ Lạc Khắc ngẩng đầu, phát hiện trần nhà cũng sắp biến thành bùn giống như mặt đất, hơn nữa còn không ngừng chảy ra chất lỏng. Cái loại cảm giác này thật giống như cả phòng đều biến thành dạ dày của sinh vật nào đó.
Chất lỏng rơi vào đôi cánh của Hạ Lạc Khắc, hơn nữa còn nhanh chóng ăn mòn cánh của anh, đôi cánh toàn vẹn đang bắt đầu bị ăn mòn từng hình tròn một.
Hạ Lạc Khắc không do dự, lấy quyển trục ở trong ngực mình ra, sau đó mở nó ra, ma pháp trận trong quyển trục truyền tống nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Hạ Lạc Khắc, sau đó ba con động vật và Hạ Lạc Khắc đồng loạt biến mất ở tại chỗ.
Cùng với một ánh sáng trắng lóe lên, Hạ Lạc Khắc, Cẩu Đản, Phỉ Ni Khắc Tư còn có Ba La đều lập tức xuất hiện ở đại sảnh lĩnh chủ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Những người chơi ở xung quanh thấy Hạ Lạc Khắc đột nhiên truyền tống trở về làm cho hoảng sợ, lại thấy toàn thân của Hạ Lạc Khắc giống như bị ăn mòn một lần đang tỏa ra khói, còn có đôi cánh bị phá của anh.
Đó là cốt truyện lớn mà!
Các người chơi không ngừng xúm lại đây, giống như là muốn tìm hiểu đã xảy ra cái gì, nhưng Hạ Lạc Khắc còn chưa nói chuyện, mà ở đại sảnh truyền tống môn gần đó, mấy người chơi đang định tiến vào đột nhiên hô lên:
"Oa mẹ nó! Tình huống gì vậy! Vì sao chúng ta không thể đến Học viện Linh Hồn?"
"Là BUG vớ vẩn?"
"Tôi cũng vào không được!"
"Toàn bộ người hiện tại đều không tới học viện Linh Hồn được!"
"Oa mẹ nó, vậy những người đã đi qua đó phải làm sao bây giờ?"
"Không biết a, tôi lên diễn đàn hỏi một chút."
Hạ Lạc Khắc nhìn về phía đại sảnh truyền tống môn bên kia đang xôn xao, sau đó đứng tại chỗ trầm tư một chút, nói với người chơi xung quanh: "Toàn bộ tập hợp! Chuẩn bị một hồi mới! Các con dân của tôi!"
...
Mà giờ khắc này ở trong học viện Linh Hồn, mấy đệ tử phù thủy vẫn đang học tập bình thường, còn chưa phản ứng lại sau chuyện hiệu trưởng bị áp giải đi, một đám còn đang trò chuyện, thảo luận rầm rộ chuyện hiệu trưởng bị bắt đi.
Nhưng đúng lúc bọn họ không chú ý, phía dưới mặt đất của Học viện Linh Hồn, cũng đã bắt đầu lóe ra một ánh sáng và làn khói, rất nhanh làm chấn động toàn bộ Học viện Linh Hồn, có đệ tử vẻ mặt ngơ ngẩn hỏi:
"Động đất?"
"Không biết, có thể là động đất sao?"
"Học viện Linh Hồn từng động đất chưa?"
Mấy người chơi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, ở phía dưới Học Viện Linh Hồn đã truyền đến một tiếng tiếng thét làm cho từ linh hồn mọi người cũng cảm thấy run rẩy: "Là ai, đủ can đảm gọi tôi về... Tôi là, Kê Đản Hoa!"
- --
Lúc người chơi Duy Đa Lợi Á nhận được nhiệm vụ ngoài ý muốn thảo phạt phi long, thì mọi người ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, cũng đã nhận được nhiệm vụ nội dung vở kịch lớn mới.
Lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc cả người mang thương đích trở lại!
Không chỉ có như thế, tất cả truyền tống môn đến Học viện Linh Hồn đều đóng cửa, các người chơi từ trong thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ không thể tới Học viện Linh Hồn.
Mà đây cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là Hạ Lạc Khắc tuyên bố nội dung kế tiếp: "Các dũng sĩ! Quân đoàn Vực Sâu viễn cổ đang rục rịch! Bọn họ chiếm cứ Học viện Linh Hồn, đã tích tụ đủ lực lượng, hơn nữa tính toán tấn công cả thế giới! Nhưng trước đó, tôi cần nói cho các người biết, Bồi • Mã Nặc Lạc Tư • Căn đã xảy ra xung đột nghiêm trọng với chỉ huy Bạch Thái của bọn họ, hơn nữa Bạch Thái giết chết Bồi • Mã Nặc Lạc Tư • Căn! May mắn chính là, tôi đã giữ lại một linh hồn khác của ông ta, nhưng Bạch Thái đang nhốt ông ta, còn chỉ huy phù thủy của mọi người, Học Phách! Mà hiện tại, Bạch Thái sắp phóng thích Kê Đản Hoa, chỉ huy quân đoàn cổ thần trong truyền thuyết..."
"Hiện tại là lúc phản kích! Thời điểm để cho chúng ta và cả Học viện Linh Hồn tiến quân!"
Chính là như vậy.
"Oa mẹ nó, thật đúng là nội dung vở kịch tùy tiện, lúc trước nói chúng tôi đi nơi nơi tìm người xuất phát kỳ ngộ, chẳng lẽ chính là vì nội dung vở kịch này?"
Hung Mao Nhiên Thiêu vẻ mặt hờn giận nói.
"Phỏng chừng là như vậy, lúc trước chúng ta tìm được cái cửa hàng trong nhiệm vụ kỳ ngộ, không phải là bị thiêu hủy rồi sao, phỏng chừng đây là nội dung vở kịch tiếp theo."
Sừ Hòa gật gật đầu, tỏ vẻ cũng nghĩ vậy.
"Thôi đừng nói nữa, mau tập hợp ở truyền tống môn, lão Hạ sắp mở cửa!"
Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nói xong.
Vào lúc này, người chơi thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đang không ngừng đích tập hợp tới trước đại sảnh truyền tống môn gần đó, lĩnh chủ Hạ Lạc Khắc đang ở bên kia mở ra một cái truyền tống môn mới.
Địa chỉ truyền tống là... cửa chính Học viện Linh Hồn.
Đó là thời điểm lúc trước Hạ Lạc Khắc tới Học viện Linh Hồn, cũng đã bố trí một ấn tín ma pháp trận dùng để truyền thống ở bên ngoài học viện Linh Hồn.
Hiện tại là lúc để sử dụng.
Hạ Lạc Khắc đứng ở ấn tín ma pháp trận đích trước mặt, không ngừng đưa ma lực vào, mà đám người chơi bên cạnh cũng xoa tay, còn có người phụ giúp chiến tranh dùng xe từ từ, thực hiển nhiên bọn họ đã chuẩn bị tốt, muốn tới chinh phục cả Học viện Linh Hồn.
Người chơi cũng không chờ đợi lâu lắm, Hạ Lạc Khắc cũng đã mở ra một truyền tống môn mới, anh đứng ở trước truyền tống môn đích trước mặt, nói với người chơi: "Các dũng sĩ của Vĩnh Hằng Quốc Độ! Thế giới ngầm đang trong nguy nan, tuyệt đối không thể để cho quân đoàn Vực Sâu thoát ra khỏi Học viện Linh Hồn, chúng ta phải giam họ ở trong này! Các người có thể mất đi sinh mệnh quý giá, nhưng tất cả điều này đều là vì thế giới ngầm! Đi thôi! Các dũng sĩ!"
Cùng với Hạ Lạc Khắc lên tiếng, các người chơi nhiệt huyết sôi trào:
"Vì Vĩnh Hằng Quốc Độ!"
"Vì lão Hạ!"
"Vì Bồi • Mã Nặc Lạc Tư • Căn!"
"Vì Kê Đản Hoa!"
"Waaaah!"
Á Sắt lao vào trong truyền tống môn với tiếng hét hò ầm ĩ, mà ở sau truyền tống môn, cả học viện Linh Hồn, lần đầu tiên hiện ra ở trước mặt các người chơi.
Cảnh tượng đó giống như một địa ngục.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT