Hạ Lạc Khắc nhìn Lỵ La trước mắt, rất bình tĩnh chỉ Y Phù Lâm, sau đó là một đám người chơi sau lưng:
"Lúc đầu chỉ nghĩ là mời cô, nhưng nhớ là cô không thích vũ hội là mấy. Hơn nữa cô đã tới, cô muốn tham gia vũ hội sao? Có thể tham gia với chúng tôi."
Hạ Lạc Khắc nói xong, quý tộc và lãnh chúa ác ma thế giới lòng đất cũng nhao nhao hạ giọng kinh ngạc:
"Trời ạ, thượng vị ác ma này đáng sợ như thế sao?"
"Thật là đáng sợ, đã có nhiều yêu tinh, Cẩu Đầu Nhân như vậy là còn muốn mời đọa thiên sứ xinh đẹp."
"Thật không hổ là thượng vị ác ma"
"Nhưng lý do là, dáng dấp những yêu tinh, Cẩu Đầu Nhân cũng không tệ."
"Dáng người cũng tốt."
Những quý tộc kia trò chuyện, chủ đề là nơi đang nóng như lửa kia, bầu không khí vũ hội một lần nữa lại nhiệt liệt hẳn lên.
Về phần những người chơi đang mộng mơ, nghe các lời thoại hỏng bét, cảm nhận được ác ý của tổ chế tác trò chơi, mặc dù trò chơi này coi trọng việc nhập vai, nhưng điều này là quá nhiều, mọi người nhao nhao hô:
"Ta là tên mập 200kg làm sao lại thành phi tần của lão Hạ rồi?"
"Dáng vẻ Cổ Thần chết tiệt của ta và các ngươi đã trở thành cái dung mạo không tồi đấy chứ?"
"Không được, trò chơi này có rất nhiều ác ý với chúng ta."
Hơn hết Hạ Lạc Khắc trực tiếp không để ý đến việc các người chơi xì xào bàn tán.
Lỵ La kéo váy hướng về Hạ Lạc Khắc, làm một động tác nhận lời mời, sau khi làm điều đó vì Hạ Lạc Khắc, kết quả là Lỵ La và Y Phù Lâm một người ngồi bên trái một người ngồi bên phải Hạ Lạc Khắc, vốn là muốn lại gần Cẩu Đản chỉ để chen vào bên cạnh.
Chỉ có điều Lỵ La không nói gì, Y Phù Lâm cũng không nói gì, cuối cùng chỉ có Hạ Lạc Khắc cau mày, nhìn Y Phù Lâm, lại nhìn Lỵ La.
" Hạ Lạc Khắc đại nhân, từ không khí căng thẳng xung quanh ngài, ngài hiện tại đang ở trong bầu không khí gọi là (Tu La Tràng), muốn thoát khỏi bầu không khí này, trừ phi dùng đến các sự kiện đặc biệt, hoặc là khí phách của ngài, lựa chọn thật sớm, cho dù làm không tốt lắm với thị trường chứng khoán, có nguy cơ sụp đổ."
Ngữ khí của Bố Lỗ tương đối chăm chú đề nghị trong đầu Hạ Lạc Khắc.
Nhưng Hạ Lạc Khắc không trả lời Bố Lỗ, mà là hết sức chăm chú cúi đầu suy nghĩ gì đó, đối với ánh mắt ghen tỵ của An Đức Lỗ và mọi người xung quanh, dường như là không nhìn thấy.
Y Phù Lâm lại lâm vào trạng thái nhăn nhó, Lỵ La ngược lại là giữ bình tĩnh với Hạ Lạc Khắc.
Bầu không khí của vũ hội cứ kéo dài như thế.
Khi các quý tộc vùng ngoại ô Lâm Đông Thành tổ chức vũ hội, thời khắc này tại Lâm Đông Thành, các người dân bình thường đang vì cuộc sống hằng ngày mà bôn ba, bởi vì không có hạch tâm, cuộc sống trở nên vô cùng bất tiện, nhưng cũng chỉ trong khoảng thời gian này mà thôi, bởi vì hạch tâm mới nhất đang trên đường vận chuyển.
Chiến tranh đau xót đã đi xa, bóng đêm mới, lại bắt đầu nảy sinh trong thành phố không có chút phòng bị nào.
Tát Niệu Ngưu Hoàn là một người sói rắn rỏi phi thường, thể trạng cường tráng của hắn, đầu trọc bị phỏng cân xứng đẹp mắt, và gậy Urani thường ngày, hắn là một cư dân tiêu chuẩn của thế giới lòng đất, có tính cách ác liệt điển hình.
Tát Niệu Ngưu Hoàn, là một người khó tính không giống những người rắn rỏi khác! Hắn vẫn cảm thấy chỉ có mình mới là người thích hợp nhất để sinh tồn tại thế giới lòng đất.
Hôm nay, Tát Niệu Ngưu Hoàn cũng như trước kia, trên đường đi về nhà, hắn nhớ lại hôm nay mình đã làm những chuyện kia.
Giúp đỡ bà cụ băng qua đường, là học sinh tiểu học mua một bộ sách bài tập phụ đạo lớn, nhìn thấy có xe ngựa hỏng thì lại trợ giúp, dạ dày của bọ cánh cứng có vấn đề, hắn tự mình giải quyết, nhìn thấy nóc phòng ngủ bị dột, hắn sửa lại.
Hôm nay cũng là một ngày phong phú!
Tát Niệu Ngưu Hoàn có tâm trạng không tệ, làm rất nhiều những chuyện mà cư dân thế giới lòng đất sẽ làm, tâm trạng vui vẻ vô cùng.
Tuy nhiên khi hắn đi qua một cái ngõ nhỏ, thấy được một yêu tinh nằm trong ngõ nhỏ, áo quần rách rưới.
Trời ạ, tại thời đại mới, tại sao còn xuất hiện thứ năng lượng tiêu cực như vậy?!
Tát Niệu Ngưu Hoàn không cho phép chuyện như vậy xảy ra, hắn đi tới, chính là muốn hỏi thăm yêu tinh kia không thoải mái chỗ nào, chủ yếu nhất là hắn muốn mặc quần áo màu gì, trắng hay đen, hay là ca rô.
Yêu tinh kia bò dậy.
Tát Niệu Ngưu Hoàn cười mừng rỡ, nhưng vẫn không nói gì, sắc mặt hắn trở nên hoảng sợ hơn.
Bởi vì yêu tinh trước mặt có tướng mạo thật sự có vấn đề, hắn thè lưỡi ra, mũi bằng phẳng, nhìn qua như là hắn treo con rắn lên mặt.
"Trời ạ đáng thương quá, ngươi đây cũng không có vấn đề gì về quần áo, để ta dẫn ngươi đi sửa sang lại thân thể."
Tát Niệu Ngưu Hoàn cầm tay yêu tinh này, cảm giác lạnh buốt thấu xương, nhưng đôi mắt to đang hy vọng trong đầu giúp đỡ người khác nên Tát Niệu Ngưu Hoàn cũng không để ý nhiều như vậy, kéo tay yêu tinh, rời khỏi nơi này.
Nhưng yêu tinh phía sau hắn, cổ duỗi dài như rắn, sau đó cắn chặt vào cổ Tát Niệu Ngưu Hoàn, từ trong miệng yêu tinh, thò ra nanh độc sắc bén không thể có, nọc độc bắt đầu không ngừng rót vào thân thể Tát Niệu Ngưu Hoàn.
Tát Niệu Ngưu Hoàn toàn thân run rẩy, sau đó rợn da gà rồi ngã xuống đất bất động, mắt mở to, miệng xùi bọt mép đầy đất.
Biến dị hoàn thành trong thời gian ngắn.
Khi Tát Niệu Ngưu Hoàn, hoặc khi còn sống gọi là người sói Tát Niệu Ngưu Hoàn một lần nữa đứng lên, bộ mặt hắn trở nên giống như xà tinh, bắt đầu đi vào chỗ sâu thẳm của ngõ nhỏ.
Trong miệng hắn lẩm bẩm, nếu như nghe kỹ, có thể nghe được hắn đang lập lại một cái tên:
"Tát Mạch Nhĩ."
- --
Vũ hội Lâm Đông Thành kết thúc trong không khí an lành.
Lỵ La không nói gì, dường như chỉ nghĩ đến việc quan sát vũ hội, đồng thời cả thời gian đó ngồi đợi bên người Hạ Lạc Khắc.
Hạ Lạc Khắc vốn không có ý định khiêu vũ, đương nhiên là không cần khiêu vũ. Y Phù Lâm thử mời Hạ Lạc Khắc khiêu vũ, nhưng sau khi bị Lỵ La chặn lại, dường như không còn có thể tập trung dũng khí như trước đó nữa.
Dã thú vì phát hiện bộ mặt thật của Dương THông Đầu, trở nên đau xót vô cùng.
Vưu Đạt say trà, đau đầu.
Cẩu Đản ăn quá nhiều nên bội thực.
Các người chơi toàn bộ quá trình đã online suốt mất giờ, bàng quang bắt đầu đau.
Về phần Học Bá, dường như rất thoải mái, biểu hiện là mình đang rất khỏe.
Sau khi vũ hội kết thúc, Lỵ La nhắc nhở Hạ Lạc Khắc một chút, cô ta sẽ không ở lâu để đi xem Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, dù sao đầu tư nhiều ma thạch cho Hạ Lạc Khắc như vậy, để Hạ Lạc Khắc có thể tiêu diệt nhân gian, chân đạp Thiên Quốc, nếu như cũng đầu tư vào thành dưới đất, như vậy dù sao cũng phải có chút thành quả thì mới nói được.
Hạ Lạc Khắc nhíu mày, không khỏi đau đầu.
Bởi vì Vưu Đạt say trà, không thể lái xe khi say rượu được, lái xe khi say rượu là chuyện rất nghiêm trọng tại thế giới lòng đất, bị xem là sinh vật xấu xa, tuyệt đối sẽ không lái xe khi say rượu như vậy được.
Chớ đừng nói đến là lái máy bay khi say rượu.
Nhưng ngoài Vưu Đạt ra không ai có thể điều khiển được Phi KHông Đĩnh.
Kết quả là Hạ Lạc Khắc chỉ có thể phải tốn kém tại Lâm Đông Thành, để các người chơi ở lại quán trọ.
Trở về cũng phải mất 10 ngày, hay là chờ đến sáng mai Vưu Đạt tỉnh táo rồi nói sau.
- --
Quán trọ Hắc Điếm.
"Ba phòng phiền phức."
Hạ Lạc Khắc nhìn bốn mươi mấy người chơi, chắc chắn nói với các yêu tinh một cách công khai.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT