Editor: Wave Literature

Hiểu lầm Lâm Đông Thành vẫn còn tiếp tục, khi thành chủ Dương Thông Đầu tuyên bố chuyện quan trọng và một chút sự kiện quá khứ, trong mơ hồ, lãnh chúa thế giới lòng đất và các quý tộc, bắt đầu ngoại giao trong vũ hội bọn hắn.

"Ái chà, tên râu ria này thật lợi hại."

"Đúng không, ta đang sửa chữa theo một sinh vật không tên, cũng không tệ lắm phải không?"

"Đổ lỗi cho nhà ngươi gần đây đã may hai cái sừng dê rừng lại? Năng lực tăng mạnh sao?"

"Còn có thể, hiện tại đã có thể nằm trên mặt đất tấn công bằng sừng dê rừng, có bằng với việc gài một tên sát thủ tài giỏi."

"Nghe nói thành dưới đất của ngươi, hôm qua có bê bối à? Yêu tinh hộ vệ của ngươi dụ dỗ lão bà thợ rèn Thạch Đầu Nhân, mang theo Thạch Đầu Nhân bỏ trốn phải không?"

"Ha ha."

Đối thoại những chuyện như thế, khắp nơi đều có thể nghe thấy.

Mà tại đó, người được hoan nghênh nhất, là một vị thượng vị ác ma thân hình cao to, tên hắn là

"Bá tước An Đức Lỗ! Thật sự đã lâu không gặp."

Thành chủ Dương Thông Đầu bưng ly pha lê chứa trà hoa cúc huyết tinh, đầy nhiệt tình đi đến trước mặt thượng vị ác ma tướng mạo anh tuấn, hắn giơ chén rượu lên, kính trọng nói với thượng vị ác ma:

"Kính mời bá tước An Đức Lỗ!"

"Kính mời bá tước An Đức Lỗ!"

Mọi người xung quanh cùng hô theo.

Thượng vị ác ma tên là An Đức Lỗ cũng giơ ly lên, đáp lễ một vòng với mọi người xung quanh, cười nói:

"Viên Bạch Tuộc trước đó bị Cổ Thần hủ hóa, thật sự là sai lầm của Chi hỏa Vĩnh Hằng chúng tôi, ta thân là người thừa kế thuận vị thứ 3 của thành dưới đất Chi hỏa Vĩnh Hằng, dù sao đi nữa cũng không thể trốn tránh trách nhiệm. Đưa cho Lâm Đông Thành vài triệu ma thạch, hẳn là chuyện nên làm."

Mọi người xung quanh nghe An Đức Lỗ, nhao nháo tán dương:

"Bá tước An Đức Lỗ thật sự quá tốt, Chi hỏa Vĩnh Hằng làm sao có thể sai được, tên Viên Bạch Tuộc kia, chúng ta đã khai trừ hắn ra khỏi quê quán Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất, hắn căn bản là không có quan hệ gì với các ngươi, đều là Cổ Thần và Viên Bạch Tuộc sai!"

"Đúng vậy

Đúng vậy, trách nhiệm không lớn như thế đâu, làm sao đại nhân An Đức Lỗ có thể sai chứ! Thượng vị ác ma như An Đức Lỗ, đều là đền bù mấy trăm triệu ma thạch đền bù cho chúng ta đầu tiên, không chỉ như thế, cho đến bây giờ đều không phải là tuyên truyền trắng trợn, thượng vị ác ma như ngài, căn bản sẽ không làm chuyện gì quá đáng với chúng tôi."

Trong lúc nhất thời bầu không khí hòa thuận vui vẻ.

Chỉ có điều An Đức Lỗ rất nhanh liền hỏi:

"Đúng rồi, Hạ Lạc Khắc đại nhân đâu? Ta nhớ là cũng là thượng vị ác ma như ta đúng không? Nghe nói đánh bại Viên Bạch Tuộc, cứu Lâm Đông Thành từ tay Cổ Thần."

"Là cứu toàn bộ thế giới lòng đất."

Một tiểu ác ma đứng ra cải chính, tuy nhiên hắn vừa mới nói xong, người đàn ông bên cạnh xông đến khiến miệng hắn rộng toác:

"Có biết nói chuyện hay không? Không biết thì im lặng được không, bá tước An Đức Lỗ đại nhân nói cứu vớt Lâm Đông Thành thì là cứu vớt Lâm Đông Thành."

Những người bên cạnh cũng nhao nhao phụ họa.

Thành chủ Dương Thông Đầu đứng ra nói:

"Ta vừa mới thấy Hạ Lạc Khắc đại nhân ở đây,...A, ở bên kia, Hạ Lạc Khắc đại nhân!"

Tại sát vòng sân nhảy, Hạ Lạc Khắc cùng 40 người chơi, Y Phù Lâm, Cẩu Đản, Vưu Đạt, Học Bá vẫn còn thương tâm cho dã thú tiền bối, tất cả đang an ủi hắn.

Hơn nữa Hạ Lạc Khắc ngẩng đầu lên, thấy được đám người rầm rầm tiến qua chỗ mình, đứng đầu là một thượng vị ác ma, và thành chủ Dương Thông Đầu.

" Hạ Lạc Khắc đại nhân, thượng vị ác ma kia là bạn học của ngài sao?"

Bố Lỗ lúc này mới hỏi:

"Rất rõ ràng là đang hướng đến chỗ ngài."

"Không, thế giới lòng đất có rất nhiều thượng vị ác ma như thế, làm sao chỉ có mỗi một hắn là bạn học của ta chứ."

Hạ Lạc Khắc vừa nhìn dã thú trùm mũ hốt hoảng rời đi, vừa nói như thế.

Khi hắn quay đầu lại, Dương Thông Đầu và thượng vị ác ma cùng một đám ác ma đã đi tới.

"Tôn kính lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, xin cho phép ta giới thiệu với ngài một chút, đầy là người thừa kế thuận vị thứ 3 của Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất, tiên sinh An Đức Lỗ. Vị này chính là anh hùng, đã cứu chúng ta, lãnh chúa Hạ Lạc Khắc Vương quốc Vĩnh Hằng thành dưới đất, cũng với những người khác."

"Cái gì là những người khác? Chết tiệt, ta chính là Gặt Lúa."

"Xuỵt, ngậm miệng, xem thật kỹ kịch bản, nhập vai nhập vai!"

Giữa các người chơi xuất hiện bạo động nho nhỏ, hơn hết liền im ắng trở lại.

Dạng bạo động này không làm Dương Thông Đầu chú ý, hắn nói tiếp:

" Hạ Lạc Khắc đại nhân, lần này bá tước An Đức Lỗ đại nhân tới đây, không chỉ là tiến hành viếng thăm cấp cao, hơn nữa còn đến để đầu tư, đúng, những yêu cầu đến bù và thù lao của ngài, cũng đa số là do An Đức Lỗ đại nhân đầu tư. Hy vọng Hạ Lạc Khắc đại nhân và An Đức Lỗ đại nhân có thể vui vẻ với nhau."

Hạ Lạc Khắc nghe xong, tỏ vẻ "ta hiểu rồi", đồng thời đưa ra cử chỉ "V" với Dương Thông Đầu.

Dương Thông Đầu sững sờ, thêm chút suy tư, so với một cái "3" ngón tay, sau đó nhẹ gật đầu.

"Bá tước An Đức Lỗ, hoan nghênh đến Lâm Đông Thành."

Hạ Lạc Khắc lập tức nghênh tiếp đầy nhiệt tình, An Đức Lỗ cũng cười nói:

"Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc đại nhân, tại Chi hỏa Vĩnh Hằng thành dưới đất đã nghe qua thanh danh của ngài, bây giờ nhìn thấy ngài thực sự, ta rất vinh hạnh, tuy nhiên trước đó ta đã tìm hiểu ngài, giống như...Chưa từng có bất luận ghi chép nào về thượng vị ác ma của ngài trong trường học của ta, không chỉ là trường cao đẳng cao cấp, thậm chí ngay cả trường học giáo dục bắt buộc cũng không có, ta còn tưởng là ta và ngài là bạn học, tiện thể nhắc đến, ta tốt nghiệp đứng đầu ở năm nhất (Ác ma cuối cùng), tốt nghiệp 2 năm rưỡi, biết hát, nhảy, đánh..."

"Khụ khụ, bá tước An Đức Lỗ đại nhân, ta cảm thấy hay là chúng ta đổi chủ đề nói chuyện được không?"

Dương Thông Đầu lúng túng ngăn An Đức Lỗ lại, dù sao nếu tiếp tục đề tài này, luôn có cảm giác sẽ không tốt lắm.

"Không, không có gì, đối với thượng vị ác ma trẻ tuổi vừa vào xã hội, ta có cảm giác rất thân thiết, dù sao ta cũng vừa vào xã hội không được mấy năm."

Hạ Lạc Khắc mỉm cười nói, nhìn An Đức Lỗ dần nhăn lông mày lại, Hạ Lạc Khắc bổ sung một câu:

"Vừa tốt nghiệp không bao lâu thì ta cứu giúp Lâm Đông Thành, đại khái là may mắn thôi."

Cảm giác ghen tỵ bắt đầu toát ra toàn thân An Đức Lỗ, đồng thời không che giấu chút nào.

"Xem ra lấy sự ghen ghét làm sức mạnh của thượng vị ác ma, ừm ừm, không phải rất phổ biến đâu." Bố Lỗ đột nhiên nói, nhưng Hạ Lạc Khắc không để ý hắn.

"Ta nhìn thấy lãnh chúa Hạ Lạc Khắc mang theo mười mấy bạn nhảy đến tham gia vũ hội, tin chắc rằng kỹ thuật vũ đạo của ngài nhất định không tệ chứ? Bài hát tiếp theo, chúng ta có thể nhảy với bạn nhảy một mình không?"

Sống lưng An Đức Lỗ thẳng tắp, sau đó duỗi một tay ra, vừa lúc đó lập tức có một ác ma nữ sừng dê rừng, toàn thân đơn giản là đánh đầy gạch men, mang theo nhịp bước xinh đẹp, có thể gọi là xinh đẹp tiểu tiện hóa, đi đến bên cạnh An Đức Lỗ, một tay vuốt tay của An Đức Lỗ, đồng thời phát ra để đám ác ma nam tính xung quanh, cũng cảm giác được âm thanh khiến xương cốt xốp giòn rơi:

"Be be~~"

"Hầy, khiêu vũ à..."

Hạ Lạc Khắc nhìn các người chơi sau lưng, trước khi hắn đến cũng không cố ý dạy các người chơi kỹ năng khiêu vũ.

Nhưng lúc này Bố Lỗ nói:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, ngài không cần lo lắng quá, nếu như là khiêu vũ, những người chơi này có một loại vũ đạo, tuyệt đối sẽ nhảy được, vấn đề là cần một chút âm nhạc."

"Âm nhạc? Âm nhạc thế giới khác sao? Không có việc gì, cho ta nghe đi."

Hạ Lạc Khắc còn có thể bình tĩnh nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play