Từ Tuần Nhạc là một người hiền lành, từ trên bậc thang đi xuống tự nhiên, cười đùa nói: "Tốt rồi, nếu bây giờ các vị đều đã đến đông đủ, liền nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cho quay hình sau đó, đât là tiết mục tổ đã quy định, dù thân thể mọi người như thế nào cũng phải đến."

Tâm tình Thôi Tích Duyên tuy rằng vẫn khó chịu, nhưng cũng có thể cảm thấy được bản thân khiến đám người này tức giận, nếu Từ Tuấn Nhạc đã có ý hòa hoãn mối quan hệ lẫn nhau, hắn cũng chỉ có thể gật đầu.

Hắn vốn còn muốn nói tiếp gì đó, nhưng đột nhiên sắc mặt biến đổi.

"Ôi ai vừa thả rắm thối quá…."

Một nhân viên phục vụ vừa vặn đia ngang cạnh hắn, thuận miệng nói một câu.

Sắc mặt Thôi Tích Duyên đỏ chót, cúi đầu mở cửa chạy! Sau lưng mọi người cười đến dậm chân dồn dập!

Mà Tô Hồng bàng quang với tất cả những thứ này,ở cách đó không xa khóe môi nhẹ nhàng cong lên một chút.

Nhìn nhân viên trường quay mệt mỏi kéo kéo vận chuyển nước suối đi kiểm tra đo lường, hắn có điểm c

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play