"Vì lẽ đó, mau để cho Ngự Miêu Tường Thụy tự mình nói một chút, làm sao có thể khiến Mục Tổng mặt lạnh cười đến hi hi ha ha."
Thôi Tích Duyên ngồi ở một bên khác của chiếc bàn dài, vừa ăn tổ yến đặc sản địa phương, vừa cười nói ha ha.
Bộ Dương Vũ cùng tổ đội của hắn cũng lúng túng nâng trán.
Buồn cười lắm sao?
Nói về chuyện tại trường quay phim ngày ấy, Bộ Dương Vũ cũng cực kỳ không muốn liên quan…Bởi vì kỳ thực chuyện nay cùng hắn có ngàn vạn tia quan hệ, nếu như người ta có ý muốn tra ra, khẳng định sẽ tra được.
Hắn dựa vào khả năng của mình, căn bản không muốn dính líu một chút nào đến đám lửa nhỏ này được không!!! Không bị thiêu chết thì cũng trở thành bia đở của kẻ khác!!!
"Tích Duyên, ngày hôm nay chúng ta chỉ quen biết sơ sài, trước tiên làm quen lẫn nhau một chút, không cần trực tiếp nói chuyện này chứ?"
Từ Tuấn Nhạc nhìn ra vấn đề Thôi Tích Duyên muốn nói không quá thích hợp, cười lái hắn theo hướng khác.
Không ngờ Thôi Tích D
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT