Editor: Waveliterature Vietnam

Mặc dù mới chỉ là ngày đầu tiên đến trường, Ellen vẫn duy trì nhịp sống của riêng mình và đến thư viện để làm phong phú chính mình sau bữa tối.

Vừa vào học nên thư viện tương đối hiu quạnh, chỉ có vài người trong một phòng sách rộng lớn.

Lễ phép chào hỏi người nhân viên quản lý thư viện của Hogwarts bà Irma Pince, Ellen đã thấy Hermione Granger, người bị chôn vùi trong một chồng sách cao.

Theo quan điểm của Ellen, Hermione, người có mái tóc xù xì, giống như một con mèo lông xù, đầu đang đập vào đống sách.

Anh không thể không mỉm cười và đi thẳng về phía Hermione.

"Hermione, tôi có thể ngồi xuống không?" Ellen hỏi.

"Đương nhiên, tùy ý của bạn." Hermione ngang đầu lên, nhìn Ellen, rồi nở một nụ cười.

Ellen nhìn Hermione với sự ngạc nhiên, đôi mắt cô đỏ sưng lên, dường như đã khóc. Trong ánh mắt có chút màu đỏ, một vẻ mặt tái nhợt, có vẻ rất tiều tụy.

"Bạn ngày nghỉ cũng không có nghỉ ngơi sao?" Ellen không khỏi buông giọng nói, "Tôi nhớ rằng bài tập về nhà của bạn đã hoàn thành trước khi kỳ nghỉ rồi!"

Ánh mắt của Ellen lướt qua những đống sách vở để chất đống trên mặt bàn.

"Lệnh thí nghiệm nhân giống động vật.", "Các mặt hàng thương mại bị cấm.", "Điều lệ quyền lực của hiến chương…"

Ellen lướt qua những hồ sơ bụi bẩn này, anh lập tức liền hiểu tại sao Hermione bận rộn.

Ellen nhìn Hermione, và thở dài với nội tâm đầy sự khen ngợi. Mặc dù đối mặt với cô gái có chút độc đoán kia, và cùng với tình huống phát sinh khiến cô luống cuống tay chân, đôi khi cô còn có chút tự nguyện và kiêu ngạo, nhưng cô ấy có những suy nghĩ vô cùng logic thông minh lại rất thích nghiên cứu học thuật, so với những Ravenclaw khác có sự bất đồng, cô có sự kiên nhẫn và khả năng hành động rất cao, cô rất tốt bụng và đôi khi khiến mọi người cảm thấy cô có chút thánh mẫu … Chỉ cần cô nhận ra đó là điều đúng đắn, cô sẽ hành động ngay lập tức và làm việc một cách chăm chỉ để hoàn thành nó – Như bây giờ, đối với con thú có cánh đầu đại bàng người ngựa đang cố gắng hoàn thành việc phòng thủ của Hagrid. 

"Bạn có muốn giúp Hagrid giành chiến thắng và đối phó với ủy ban động vật nguy hiểm không?" Ellen hỏi, nhưng giọng điệu thể hiện sự khẳng định.

Đôi mắt của Hermione toát ra một ánh hào quang kính nể: "Ellen bạn đã hiểu nguyên nhân của câu chuyện chỉ trong giây lát. ĐÚng vậy, ta muốn giúp Hagrid, để anh ta thành công bảo vệ Buckbeak."

"Harry và Ron đâu?" Ellen không quên, sở dĩ Hermione từ chối nghỉ phép cùng mình, cũng bởi vì cô muốn đi cùng với Harry.

Hermione mím chặt bờ môi, khóe mắt của cô đỏ ửng lên, cô cảm thấy rằng, Harry và Ron có thể vì Firebolt mà không muốn làm bạn với cô nữa. Những người bạn gái trong phòng ngủ kia không thích tính cô, Ginny trong phòng cũng coi như có thể hòa đồng nhưng lại không cùng khóa với cô…Hiện tại, được gọi là bạn bè, cô chỉ có Ellen!

Cô duy trì sự kiên cường, để chuẩn bị và chống lại ánh mắt quan tâm của Ellen, tất cả điều vô nghĩa.

« Ôi, tất cả là lỗi của tôi, tôi không nên đề cập đến họ. Với sự hiểu biết của tôi về Ron và Harry, hai người này vẫn không đủ kiên nhẫn để nhìn vào tác phẩm vĩ đại nhàm chán như vậy. » Ellen vỗ nhẹ lên đống sách cao vút.

"Hermione, cô là phù thủy nhỏ siêng năng nhất, kiên nhẫn nhất mà tôi từng thấy." Ellen khen ngợi.

"Ellen, ta chỉ có một chút nhỏ thông minh mà thôi, đến bây giờ, ta cũng không lý giải được sự tình." Hermione lau mắt và nói với một chút ngượng ngùng.

"Ừ, Hermione, ta nghĩa, bạn có muốn nghe người bạn này nói không?" Ellen có chút do dự, và sắp xếp ngôn ngữ của mình.

Dường như, Hermione vì chuyện của Hagrid mà bận rộn cả kỳ nghỉ, anh sẽ nói điều gì tiếp theo, liệu có thể làm cho cô ấy buồn không? Thế nhưng, anh không đành lòng khi nhìn Hermione vất vả như thế, nhưng kết quả cuối cùng là không thu được gì hết.

"Đương nhiên, Ellen, ta vô cùng muốn nghe bạn nghĩ gì. Bạn là người thông minh nhất, thông thái nhất mà tôi từng thấy." Hermione thư giãn và nở một nụ cười, để lộ ra hai chiếc răng cửa.

Cô dường như nhận thức được, liền vội vàng dùng tay che miệng lại.

Ellen cảm thấy Hermione như vậy khá dễ thương, vừa mới do dự cũng vừa bay lên chín tầng mây, trêu chọc nói: "Không phải là bởi vì ta là sinh viên năm nhất, cho nên bạn mới nói như vậy."

"Đương nhiên không phải rồi." Hermione cuộc nói chuyện phiếm cùng với Ellen luôn vô cùng nhẹ nhàng vui vẻ, điều này rất khác hẳn với Harry và Ron. Harry và Ron luôn cần giám sát và giúp đỡ của cô - Và hai người đàn ông đặc biệt thiếu kiên nhẫn với cô, nhưng Ellen luôn giúp đỡ cô vô điều kiện.

"Trên thực tế, Hermione, tôi nghĩ rằng việc bạn dành nhiều năng lượng như vậy cho các hồ sơ này thì có chút không sáng suốt lắm." Ellen nói đúng.

Hermione ngẩng đầu lên và lắng nghe một cách chăm chú, cô kiềm chế tham vọng muốn phản bác của bản thân, cô biết, Ellen không phải là một người không có mục tiêu.

"Đầu tiên, bạn cũng không tinh thông về pháp luật và quy định khác nhau; tiếp theo, dù cho bạn có dành bao nhiêu sức lực để hiểu những nguyên tắc điều lệ này, bạn cũng không cần viết ra một lời biện hộ từ tâm của mình…" Ellen nhìn biểu cảm của Hermione, cô rất chăm chú nhìn anh, không có vẻ mặt bi thương.

Vì vậy, Ellen tiếp tục nói: "Thứ ba, cho dù lời biện hộ bạn viết vô cùng tinh tế, bạn có đảm bảo Hagrid có thể nhớ hết những từ ngữ này không, hay trong tình huống kích động, có thể biểu đạt được rõ ràng không?"

Rõ ràng, Ellen biết rằng Hagrid, người có dòng máu Cự nhân, có khả năng kiểm soát cảm xúc yếu

Hermione nghiêm túc nghĩ về lời nói của Ellen, mặc dù điều đó không tốt, nhưng sự thật là không thể bác bỏ.

"Hermione, bạn rất bận rộn, ngoại trừ việc bạn khiến bản thân mình kiệt sức, tôi sợ rằng không có lợi ích gì." Ellen nói.

"Vậy tôi có thể làm gì đây? Tôi làm thế nào mới có thể giúp được Hagrid," Hermione có chút khổ tâm, cô muốn cố gắng hết sức để giúp đỡ bạn bè của mình.

Ellen nhẹ nhàng khuyên nhủ nói:: "Kỳ thật, bạn đã làm rất tốt, ít nhất bạn tốt hơn Harry và Ron rất nhiều."

"thế nhưng, điều này không có tác dụng, không phải sao?" Hermione mím chặt bờ môi của mình, ngoài trừ tra tư liệu, ghi bản thảo lời biện hộ, cô cũng không biết làm gì để giúp đỡ Hagrid.

"Có lẽ, chúng ta có thể thuê một luật sư để biện hộ cho Hagrid." Ellen đề nghị.

"Đó là một ý kiến hay!" Con mắt của Hermione sáng lên, luật sư toàn thời gian không chỉ có thể giúp Hagrid hoàn thành dự thảo bào chữa mà còn đi cùng với Hagrid trong tòa án để đối phó với ủy ban động vật nguy hiểm.

"Tuy nhiên, điều này có thể cần rất nhiều tiền, Hagrid... Hẳn là không có nhiều tiền như vậy." Hermione lo lắng.

"Ta nghĩ, với thân phận là bạn bè, ta có thể giúp đỡ Hagrid, vượt qua cửa ải lần này." Ellen sờ lên cái mũi và nói một cách hào phóng.

"À, Ellen, bạn thật tốt. CHỗ ta cũng có một ít kim Kanon, tuy không nhiều lắm, nhưng … Hermione có chút ngại ngùng, cô biết với số tiền Kanon ít ỏi này, thuê một luật sư trong vài ngày cũng không đủ.

"Đương nhiên có thể, chỉ cần làm hết sức mình là được rồi." Ellen nháy mắt vài cái, không cự tuyệt ý tốt của tiểu phù thủy nữ, để cho đối phương tham gia vào việc này so với tham gia với Draco thì sẽ tốt hơn nhiều. "Tuy nhiên, Harry, Ron, cũng không cần họ nói. Hoàn cảnh của Ron chắc bạn cũng biết. Harry mặc dù có tiền, nhưng tiền cần dùng cho đến khi tốt nghiệp, và Dumbledore có lẽ không đồng ý để cho Harry chi khoản tiền cho chuyện này."

Hermione gật đầu, cô cảm thấy Ellen điều cân nhắc rất chu toàn.

Ngày hôm sau, trược học đã dạy học lại. Vào một buổi sáng lạnh lẽo và ẩm ướt, điều khiến mọi người không nguyện ý nhất là họ phải đợi hai tiếng đồng hồ trong sân.

Điều không nghĩ tới chính là Hagrid đã tạo ra một đống lửa để làm cho họ bất ngờ, và bên trong lửa có những con Tích Dịch.

Lớp họ này đặc biệt khá thú vị, các học sinh gom những lá cây và không ngừng bỏ vào đống lửa để chó nó cháy lên, những Tích Dịch trong lửa kia, đang nhảy ầm lên vì ngọn lửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play