Editor: Waveliterature Vietnam

"Đặc biệt nói đến Laurieni, bạn có biết điều đáng ngại của cô ấy là gì không?" Thấy vẻ mặt bối rối của Hermione vì tiếng cười của Ellen, Ellen nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.

"Bạn có biết lời tiên tri của cô ấy không?" Hermione bị phân tâm.

"Tất nhiên, khi tôi đang ăn trưa ngày hôm nay, tất cả các pháp sư nhỏ của Ravenclaw đang nói chuyện." Ellen dang tay và biểu thị chuyện đó rất khó để biết.

"Cô ấy nói chính là Harry! Cô ấy nghĩ rằng Harry sẽ chết!" Hermione giọng nói không thiện, "Từ đống cặn lá trà, hình bóng hư vô trong quả cầu thủy tinh tiên đoán tương lai, nó trông không đáng tin cậy lắm."

Hai tay của Hermione hoàn trước ngựa, có chút khinh thường. Dừng lại một chút, Hermione hoài nghi nhìn về phía Ellen, "Bạn không tin lời nói của cô ấy?"

"Tất nhiên là không," Ellen nói nhanh thể hiện lập trường của mình. "Trong môi trường ồn ào của lớp học, ngay cả những bậc thầy tiên tri xuất sắc nhất cũng không thể giải thích chính xác ý nghĩa một cách chính xác."

"Bạn nói không sai!" Hermione cười vui vẻ, để lộ ra hai cái răng cửa, và rồi cô nhanh chóng che miệng lại.

Ellen giả vờ như không nhìn thấy, "Đặc biệt khi giáo sư Laurieni có tài năng thực sự, nếu không giáo sư Dumbledore cũng sẽ không tín nhiệm cô. Thế nhưng ta không nghĩ cô ấy ở trên lớp lại dự đoán về cái chết của Harry, đó là một lời tiên tri thật sự."

"Giáo sư Dumbledore không nhất thiết là hoàn toàn đúng, ông ta có thể bị lừa dối! Hãy nghĩ về Lockhart!" Hermione nhíu mày, ngược lại không phải vì sự tiên tri của giáo sư Laurieni có khả năng dự đoán tương lai mà phàn nàn về hiệu trưởng, mà nghĩ tới tình huống năm ngoái.

Điều khiến cho Ellen ngạc nhiên chính là, người luôn là học sinh tốt bụng, người đã xem lời nói của giáo sư làm tiêu chuẩn, Hermione vậy mà cũng nghi ngờ Dumbledore! "Không có gì khó hiểu bạn được giao cho Gryffindor! Hermione, bạn học giỏi như vậy, lại có suy nghĩ độc lập, dám đặt câu hỏi với những người có quyền lực, bạn sẽ nhận được thành tựu lớn."

Đôi mắt của Hermione lấp lánh, cô rất vui khi nhận được sự đánh giá cao của Ellen. Nhưng các tiểu phù thủy của Ravenclaw bước vào lớp học ma chú, nhìn thấy Hermione và Ellen ngồi với nhau ở trong lớp, lộ ra ánh mắt kỳ lạ.

Hermione lúng túng cáo từ Ellen, rời khỏi lớp học ma chú.

Trước sự dò xét của đám tiểu phù thủy, Ellen bình tĩnh chỉ huy giáo trình bay đến từng bàn cho các tiểu phù thủy.

Trong lớp học ma chú và lớp học phòng chống ma thuật đen, không có gì ngạc nhiên, Ellen lại nhận được tổng cộng 10 điểm cho Ravenclaw.

"Cho bạn 100% cũng không có gì quá đáng! Chưa từng có tiểu phù thủy năm thứ ba nào có thể thi triển lời nguyền bảo hộ huống chi là những ma chú cơ bản." Edward ngưỡng mộ tài năng của Ellen trong phép thuật!

"Bạn có thể làm được, miễn là bạn luyện tập chăm chỉ!" Ellen khuyến khích nói.

"Ellen!" Edward sắc mặt có vẻ nghiêm lại, "Tôi biết yêu cầu của tôi có chút thô lỗ, sẽ làm chậm thời gian học tập quý báu của bạn. Thế nhưng tôi vẫn muốn thử một chút."

"Bạn muốn nói điều gì?" Ellen nghi ngờ nói.

"Bạn xem, hiện tại các linh hồn kỳ quái đã chiếm giữ hết sân trường. trên tàu lửa, chúng điều chú ý đến bạn và Penelop để công kích. Chúng ta thật sự không thể chắc chắn rằng nó sẽ tấn công chúng ta, những người vô tội vào một ngày nào đó." Lời nói của Edward đã làm cho tất cả các tiểu phù thủy trong phòng học ma chú phải dừng lại, buông xuống hết tất cả tập sách trên tay và chạy tới.

Edward háo hức mà nhìn Ellen, đôi mắt tràn đầy sự khẩn cầu. "Ta cảm thấy rằng chúng ta thật sự rất cần thiết, mỗi người điều có thể thực hiện lời nguyền bảo hộ. Mà bạn, chính là giáo viên tốt! Ellen, bạn có thể dạy cho chúng tôi được không?"

"Đúng vậy, đúng vậy!"

"Edward nói rất có đạo lý!"

"Ellen, bạn chính là thủ lĩnh của nhóm Ravenclaw của chúng tôi!"

"Ellen, hãy dạy cho chúng tôi!"

Những con đại bàng nhỏ thông minh nắm lấy cơ hội khó có được, nhao nhao khẩn cầu.

Nhìn những ánh mắt nóng bóng xung quanh của các tiểu phù thủy, Ellen không chút do dự gật đầu, những lời nói của Edward rất có ý nghĩa, học tập nhiều một chút không bao giờ có hại.

Ellen thì quá ưu tú, ưu tú đến nỗi không thể không nhìn lại, nhìn lên, và tôn thờ, giao tiếp không quá gần gũi, đối với Ellen như vậy mà nói, đây cũng là một cơ hội tốt để tăng thêm tình cảm với các tiểu phù thủy ở học viện của mình.

"Nếu như mọi người muốn luyện tập lời nguyền bảo hộ, ta sẽ đi xin giáo sư Flitwick một căn phòng học, để thực hành ma chú." Lời nói của Ellen vừa dứt các tiểu phù thủy không ngừng hoan hô, và gần như toàn bộ căn phòng sắp bị lật tung.

Chuyện hôm nay coi như đã xong, Ellen lập tức đến văn phòng của giáo sư Flitwick. Sau khi nghe thấy ý định của Ellen, giáo sư Flitwick cực kỳ ủng hộ. Bản thân ông chính là một giáo sư ma chú, đối với sự phát triển của các tiểu phù thủy, ông cảm thấy thật sự rất vui mừng.

"Tập luyện lần này, ta sẽ đi xin Dumbledore. Buổi tối lớp học ma chú có thể mở cửa đến 10 giờ."

Giáo sư Flitwick cảm thấy lớp học ma chú của mình vẫn có thể làm chủ được.

"Nghe nói giáo sư Lupin đã có một cái Borg đặc biệt, đối với luyện tập ma chú bảo hộ rất có lợi, em có thể đi mượn thử một chút xem sao." Giáo sư Flitwick nhắc nhở.

"Thật quá tốt, cảm ơn giáo sư." Ellen dừng lại, "Giáo sư, nếu có cơ hội phù hợp, em hy vọng thầy có thể đến hướng dẫn."

"Đương nhiên, ta rất sẵn lòng!" Giáo sư Flitwick đánh giá rất cao sinh viên đáng tự hào nhất của mình và đồng ý với yêu cầu của bên kia.

Trong bữa tối, Ellen ngồi vào vị trí của mình trong đôi mắt rực lửa của những phù thủy nhỏ của Ravenclaw.

"Thế nào, Ellen?" Edward không thể chờ đợi để hỏi Ellen.

Toàn bộ Ravenclaw trên bàn dài điều im lặng, tất cả các tiểu phù thủy điều chăm chú mong chờ đáp án từ Ellen, thông tin Ellen muốn mở lớp dạy ma chú bảo hộ không cánh mà bay, không chỉ tiểu phù thủy năm ba mà còn có các tiểu phù thủy khác cấp khác của Ravenclaw cũng muốn xin gia nhập.

Ellen gật đầu, vẻ mặt vui vẻ, trong chớp mắt, tiếng hoan hô vang vọng khắp khán phòng.

Sinh viên của các học viện khác cũng thò đầu ra xem, nhòm ngó, nghe ngóng xem Ravenclaw đã xảy ra chuyện gì.

Nhìn qua vô số tiểu phù thủy, Ellen nhìn thấy, trên bàn giáo viên, giáo sư Flitwick và giáo sư Dumbledore đang ngồi cạnh nhau, báo cáo những gì mà anh muốn làm, giáo sư Dumbledore mỉm cười, sắc mặt vui vẻ và không ngừng gật đầu.

Sau khi phát hiện ra ánh mắt của Ellen, ông ta nâng ly rượu và chào Ellen. Ellen nhanh chóng bưng nước trái cây trước mặt đáp lễ.

"Có lẽ, ta có thể làm trợ lý cho bạn." Penelop bưng một ly nước trái cây, ngồi xuống bên cạnh của Ellen.

"Còn gì bằng." Ellen bưng ly nước trái cây trên bàn của mình, cùng cạn hết với Penelop.

Penelop từng thành công triệu tập thần bảo hộ, cộng thêm uy tín, tất cả điều là sự hoàn hảo cho người trợ lý đào tạo, Ellen nói với giáo sư Flitwick lời đề nghị của Penelop.

"Có lẽ giáo sư Lupin không còn cần Borg đặc biệt nữa, chúng ta có thể mượn anh ta." Penelop nhìn qua giáo sư Lupin, và nghĩ rằng anh ta là một giáo sư dễ dàng nói chuyện.

"Hoặc bạn cũng có thể tự nuôi một tiểu tinh linh trong nhà, để khi chúng dọn dẹp nhà cửa, có thể thấy Borg đặc biệt." Ellen biết giáo sư Lupin cần Borg để dạy bảo Harry, bởi vì vậy, ông phải suy nghĩ những cách khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play