Làm xong thủ tục kiểm tra VISA, gửi hành lý, cả nhà Hoàng Việt lên máy bay, đây là chuyến bay của hãng hàng không Việt Nam Airlines, các chị tiếp viên hàng không đều trông rất xinh đẹp, nhưng dĩ nhiên là không bằng hai người Kiều Linh, Hiểu My.
Đây không phải là lần đầu tiên ba người Kiều Linh, Hiểu My và Thiên Di đi máy bay, nên cả ba cũng không quá bất ngờ, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ ra nước ngoài, trước đây bọn họ đi du lịch đều là ở trong phạm vi lãnh thổ Việt Nam mà thôi a!
“Anh, em nghe nói Luân Đôn vào thời điểm này có tuyết đấy!” Kiều Linh ngồi kế bên Hoàng Việt nói.
“Ừm... Nhưng cũng không phải là tuyết sẽ rơi khắp thành phố đâu, chỉ rơi ở một vài địa điểm thôi!”
“Mình đi trượt tuyết nhé... Em chưa đi trượt tuyết bao giờ!” Thiên Di cũng nói vô.
“Hì hì... Đó là tất nhiên!” Hoàng Việt cười hắc hắc.
Mọi người cùng ở trên máy bay, mở màn hình bật phim hoặc nhạc lên để giải trí, đến giờ ăn thì sẽ có tiếp viên mang thức ăn cùng nước uống ra cho mọi người lựa chọn, đến tầm 3h sáng ngày thứ tư thì cũng đã đến London, mọi người cùng xuống máy bay, sau đó đi đến sảnh của sân bay, nơi này hiện tại có rất nhiều người đến chờ người thân, Hoàng Việt và gia đình thì lập tức lên taxi đi đến một khách sạn 3 sao gần đó.
Trong khách sạn, mọi người dùng bữa sáng, thức ăn dĩ nhiên là sẽ theo phong cách phương Tây, các món bánh ngọt cũng rất ngon miệng, mọi người uống một ly cafe nóng, sau đó chuẩn bị đến điểm đến đầu tiên, Cầu Tháp Luân Đôn.
Vừa ra khỏi khách sạn, Hoàng Việt và gia đình, bạn bè liền thấy được đứng ở ngoài cổng có mấy người dân bản xứ, những người này chuyên môn đề cử chính mình làm hướng dẫn viên du lịch, Hoàng Việt cũng chọn lấy một người, dù gì có người bản địa đi cùng thì cũng tốt, có những điều mà bọn họ biết được có thể giúp đỡ cho chuyến du lịch của bọn hắn trở nên trơn tru hơn.
Sau khi giao tiếp với một người đàn ông tầm 30 tuổi, Hoàng Việt biết ông ta đã có hơn 5 năm kinh nghiệm dẫn khách du lịch đi vòng quanh thành phố, giá tiền cho một ngày dẫn đường là 1000 USD, Hoàng Việt cũng không tiếc chút tiền này, liền chấp thuận.
Những người hướng dẫn viên du lịch khác khi vừa nhìn thấy Hiểu My, Kiều Linh cũng phải hết hồn, trời ơi, sao trên đời này lại có hai người con gái xinh đẹp đến vậy, bọn họ quả thật bị hớp hồn rồi, mà bé Na và Thiên Di tuy nhỏ nhưng cũng rất đáng yêu a!
Mọi người quyết định dùng tàu điện ngầm để đi đến điểm đến đầu tiên, theo như người hướng dẫn viên du lịch này nói, hệ thống tàu điện ngầm của Luân Đôn nổi danh là thông suốt, dường dây bao trùm cả thành phố, có thể đưa khách nhân đi đến tất cả phong cảnh cùng danh lam thắng cảnh trứ danh của Luân Đôn, sau khi đi bộ chốc lát, thì cũng đến trạm tàu điện ngầm, người hướng dẫn viên du lịch giúp cả nhà Hoàng Việt mua vé, sau đó ngồi lên xe.
“Wow, tàu điện ngầm này ở Việt Nam chưa có a!” Em trai Kiều Linh tỏ ra vô cùng thích thú.
“Hẳn đây là lần đầu tiên mọi người đi tàu điện ngầm rồi!” Hiểu My cười hì hì.
Sau khi lên tàu, mọi người ngồi lên tàu một chút thì khoảng 20 phút sau, tàu cũng đã đến đích, mọi người đi lên lại mặt đất, đi một tí thì lúc này đã thấy được sông Thames, đây là con sông mệnh danh là con sông quan trọng nhất nước Anh.
“Luân Đôn thật là phồn hoa a! Các tòa nhà đều rất đẹp và cổ kính!”
“Cầu Tháp thật hùng vĩ a!”
“Không biết bao giờ Việt Nam mới được như này nhỉ!”
“Sông rộng quá a!”
“Chúng ta qua đó chụp hình đi!” Mọi người đều muốn ghi lại những khoảnh khắc đẹp khi đi đến London lần này.
Sau khi mọi người chụp hình xong, liền đi theo người hướng dẫn viên đến tòa tháp London nối liền với cầu Tháp, sau khi thấy được diện mạo của tòa tháp, đây không khác gì một lâu đài a!
“Tháp London có 900 năm lịch sử, từng là lâu đài, vương cung, ngục giam, viện bảo tàng, kho quân sự, nghe đồn trong đó còn có ma quỷ!” Người hướng dẫn viên không ngừng giới thiệu, chỉ có Thiên Di và em trai Kiều Linh là nghe không hiểu, được mọi người phiên dịch lại.
“Wa, còn có quỷ nữa sao?”
“Ha ha, trên đời này làm gì có quỷ chứ!” Kiều Linh nói
Hoàng Việt thì không cho là đúng, ngay cả thứ như hệ thống đều có, có ma quỷ thì có gì lạ đâu chứ!
Mọi người nhanh chóng tới gần tòa tháp London, mà ở đây muốn đi vào là phải mua vé đó a, giá vé là 10.5 bảng Anh, tương đương hơn 300 ngàn Việt Nam đồng, Hoàng Việt đã đổi một số tiền Việt Nam sang bảng Anh nên cũng không gặp phiền phức gì, sau khi đi vào rồi, mọi người mới thấy nơi đây quá rộng luôn a, may là ai nấy đều có thể lực tốt chứ nếu không đi hết một vòng là toàn thân không động đậy nổi luôn à!
Mọi người đi vào trong tháp thì thấy hai bên cổng còn có thủ vệ nữa, mặc quần áo rất kỳ lạ, tay còn cầm lưỡi búa, vị thủ vệ này thấy bọn người Hoàng Việt thì liền chào,hỏi: “Can you speak English?”
“Sure!” Hoàng Việt đáp lời.
Sau đó ông ta liền giới thiệu về tòa tháp Luân Đôn cho cả nhà Hoàng Việt, nói về đủ loại điển cố, thậm chí còn nói đôi khi ông ta đi dạo quanh tòa tháp còn thấy có một chỗ nơi mà nhiệt độ hạ xuống đột ngột nữa a! ha ha!
“Eo ơi, tòa tháp này ghê rợn quá!” Bé Na bắt đầu sợ rồi.
“Ha ha, có anh hai ở đây mà sợ gì!” Hoàng Việt xoa xoa đầu đứa nhỏ.
“Hehe, chị cũng biết chút võ đó!” Hiểu My nói không biết là có thật hay không đây...
“Hứ... Gặp ma thì biết võ làm được gì!” Thiên Di bĩu môi.
“Chúng ta mau đi tham quan đi, còn nhiều nơi phải đi lắm!” Ba Hoàng Việt thúc giục.
“Vâng, chú!”
Mọi người cùng đi tham quan, quả thật kiến trúc ở đây rất cổ xưa, đã được xây dựng gần 1000 năm trước, nhưng không kém phần tinh tế, sau khi đi dạo một hồi, người hướng dẫn viên du lịch dẫn cả nhà Hoàng Việt đi vào phòng châu báu, nói rằng ở trong đây triển lãm những món đồ quý trọng nhất cả nước Anh.
“Wow, quyền trượng nữ Vương!” Mọi người cùng trầm trồ khi nhìn thấy chiếc quyền trượng được khảm đá qúy, sau khi xem xong, người hướng dẫn viên du lịch cười hề hề dẫn mọi người đến một tủ kính được các thủ vệ canh phòng sâm nghiêm, tủ kính này cũng đang có rất nhiều khách du lịch quan sát.
“Wa... Kim cương to quá!” bé Na bật thốt lên.
Người hướng dẫn viên du lịch liền giới thiệu: “Đây là vương miện của Nữ Hoàng Anh, có khảm viên kim cương 317 carat, cùng với viên kim cương ‘Ngôi Sao Châu Phi’ lớn nhất thế giới với kích cỡ 530 carat, có giá đến 400 triệu USD!”
“Trời, 400 triệu USD là hơn 9 ngàn tỷ đó a!” Mẹ Hoàng Việt vô cùng bất ngờ.
“Hì hì, mẹ mà đeo chiếc Vương Miện này hẳn là rất đẹp!” Hoàng Việt cũng rất muốn mua trang sức quý báu cho mẹ mình, sau này nhất định hắn sẽ kiếm viên kim cương nào đắt giá hơn nữa tặng cho mẹ hắn.
“Thôi, mẹ mà đeo cái này ra đường ăn cướp nó bu lại thì chết!” Mẹ Hoàng Việt rất vui tính.
Tiếp đó, mọi người đi đến Bạch Tháp, cũng là một tòa Tháp Nhỏ, một phần của Tháp Luân Đồn, theo hướng dẫn viên du lịch thì đây là tòa tháp triển lãm các binh khí vô cùng nổi tiếng của hoàng thất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT