Sáng thứ hai, trường THPT Nguyễn Thượng Hòa thi hành lễ chào cờ, các bạn học sinh đến trường sớm, ngồi vào trong hàng ngũ, Hoàng Việt cũng đứng dậy hát Quốc Ca:

“Đoàn quân Việt Nam đi... chung lòng cứu quốc...!”

Tiếng Quốc Ca hào hùng vang lên giữa sân trường, sau đó thầy hiệu trưởng tuyên bố lịch thi học kì I vào tuần này, mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, thầy còn thông báo rằng một số em có thành tích tốt nhất của các lớp thường nếu thi đạt điểm cao có thể được chuyển vào lớp chuyên làm các bạn học sinh cực kỳ phấn khích.

Hoàng Việt cũng khá trông mong tên Hoàng Tuấn có thể vào được lớp mình, như vậy thì lớp học cũng sẽ thú vị hơn, sau đó, hắn cùng các bạn học sinh ra về, hôm nay chỉ thông báo lịch thi thôi, còn lại mọi người sẽ về nhà để ôn tập, sáng mai bắt đầu kì kiếm tra.

Hoàng Việt đang định về thì thằng bạn Hoàng Tuấn chạy tới, nói: “Việt, tao qua nhà mày học chung được không, có một vài vấn đề tao chưa hiểu, mày giải cho tao với!”

“Okê bạn hiền!” Hoàng Việt khoác vai đứa bạn, sau đó cùng ra bãi giữ xe lấy xe về nhà.

Ba Hoàng Việt thấy hắn dẫn tên Hoàng Tuấn về thì rất vui, ông cũng đã quen mặt đứa bạn này, vì trong hai năm lớp 10,11 nó cũng tới chơi nhà ông mấy lần, cũng rất thích ăn phở, ông chỉ thắc mắc là con mình còn một đứa bạn thân nữa mà đã lâu rồi lại không dẫn nó tới chơi.

Vừa vào nhà, Hoàng Tuấn liền bị con Bun hấp dẫn ánh mắt, quả thật hắn chưa từng thấy qua con chó nào đẹp như vậy, xoa xoa đầu nó mấy cái, hắn cùng Hoàng Việt liền lên phòng, bắt đầu ôn tập.

“Bài này, bài này, bài này nữa!” Hoàng Tuấn liên tục chỉ vào các bài khó, hầu hết đều là các bài trong đề thi đại học các năm trước.

“Ừm... bài này áp dụng công thức này, đúng... cứ thế, cứ giải như vậy!” Hoàng Việt rất tận tình chỉ dẫn.

Thời gian thoáng cái thoi đưa, thấm thoát cũng đã đến chiều, Hoàng Việt và Hoàng Tuấn sau khi học hành đã mệt thì cùng xuống nhà ăn phở, đứa bạn này của Hoàng Việt cứ tấm tắc khen ngon mãi, nói rằng mới không ăn không bao lâu mà công thức nấu phở của quán đã biến hóa nhiều như vậy rồi.

Sau khi tiễn bạn mình về, Hoàng Việt cũng không thảnh thơi, hắn nghĩ tới chuyện phải tích lũy điểm tích phân càng nhiều càng tốt, lần này hắn muốn chơi lớn hơn, làm cả thế giới phải chấn động, mà thứ gì có ảnh hưởng nhất trên thế giới ư, không gì khác ngoài Facebook.

Lập tức, Hoàng Việt dành cả buổi tối để hack vào mạng của trang Web có hệ thống phòng ngự phải nói là đỉnh cấp trên thế giới này, đến 10h đêm, cuối cùng cũng đã thành công, giờ đây, người truy cập Facebook sẽ nhận được một dòng thông báo website tạm đóng cửa 7 ngày, phía dưới còn có dòng chữ ghi Hacker: HV.

...

Giờ phút này, không chỉ tổng bộ Facebook rối tùm lum tùm beng lên rồi, mà vô số người dùng facebook, phải nói là khoảng vài trăm triệu người đang sử dụng bị mất kết nối, khi mà Facebook có tổng số người dùng toàn phần lên đến hơn 2 tỷ.

“Mẹ, sao không vào facebook được thế này?”

“Hacker HV là ai, facebook mà cũng bị hack nữa sao?”

“Trời, tôi đang chát cùng thằng con bên Mỹ mà, facebook làm ăn gì kì thế!”

“...”

Khắp nơi trên thế giới, tiếng mắng chửi không ngừng vang lên, các trang web, các tờ báo cũng lập tức đăng tin việc facebook bị Hacker xâm phạm, mà thủ đoạn của tên Hacker này không khác là mấy so với tên Hacker lần trước công kích các trang web đen, tên này là thần thánh phương nào, tại sao kỹ thuật hack lại đỉnh đến vậy, ngay cả Facebook cũng hack được, sợ rằng mạng lưới quân sự của nước Mỹ hắn cũng có thể hack vào chứ, nếu như hắn có ý đồ xấu, hack hệ thống điều khiển ném tên lửa hoặc bom hạt nhân cho tên lửa phóng đạn đạo đi các nước khác thì hậu quả phải nói cực kỳ khó lường à nha, lúc này căn cứ quân sự Mỹ cũng sợ hết hồn rồi, lập tức ngắt kết nối mạng của các máy tính với Internet ngay lập tức, cho các máy tính tiến ngay vào trạng thái offline.

...

Lúc này, tổng bộ của Facebook, một nhóm Hacker mũ trắng đang châu đầu ghé tai, cùng nhau kiểm tra dữ liệu của mạng Facebook, không ngừng suy nghĩ phương án xử lý.

“Tại sao Adam không đến nhỉ, tôi đã yêu cầu tiến hành kết nối mạng online với anh ta rồi, tuy rằng ở xa nhưng anh ta hoàn toàn có thể giúp chúng ta xử lý vấn đề mà?”

“Tôi cũng không biết, nhưng hình như kể từ lần có Hacker tấn công mấy trang web đen kia, tôi thấy anh ta không còn online nữa!”

“Chẳng lẽ anh ta bị đả kích rồi sao, những đoạn code của tên Hacker này quá ranh ma, nếu không có Adam, sợ rằng chúng ta phải bó tay chịu trói!”

“Tôi nghĩ chúng ta phải liên hệ với chính phủ thôi, tiến hành một cuộc điều tra ngay lập tức, hành vi của tên này đã mang tính chất phạm tội nặng nề, có ảnh hưởng rất lớn đến nền kinh tế, nếu không kịp thời ngăn lại, chúng ta hoàn toàn không thể biết hành động tiếp theo của hắn sẽ là gì cả!”

“Được, tôi sẽ gọi ngay cho bên chính phủ!”

Hiện tại, các Hacker mũ trắng cũng bó tay toàn tập rồi, trình độ Hack của Hoàng Việt quá cao, bọn họ hoàn toàn không tìm nổi giải pháp, có lẽ phải liên hệ với FBI, tiến hành truy nã toàn cầu, tra xét những tên Hacker nổi tiếng nhất trên thế giới, những người có đủ năng lực và động cơ gây án, phải biết tội làm thất thoát hàng tỷ USD này nếu bị bắt giam ít nhất cũng phải đi tù hơn 20 năm.

...

Hoàng Việt lúc này hiển nhiên là không hề sợ hãi, hắn làm rất sạch sẽ, còn dùng một địa chỉ IP ảo ở tuốt tận Châu Phi, cho dù bọn người kia có tìm được vị trí của hắn thì cũng chỉ được chỉ đến một vùng hoang mạc hẻo lánh ở Châu Phi mà thôi, đến đó chơi với sư tử thì được chứ muốn tìm được người thì còn kém xa lắm, hắc hắc.

Từ nãy đến giờ, Hoàng Việt cũng nhận được thông báo từ hệ thống rằng điểm tích phân tích lũy được lên đến hàng trăm triệu điểm, làm Hoàng Việt chỉ mong là hệ thống có thể xử lý nhanh nhanh một chút, nếu không thì muốn nhận được tất cả số tích phân này thì ít nhất cũng phải chờ đợi mấy tháng trời đó a!

Lấy điện thoại, Hoàng Việt gọi cho Kiều Linh buôn dưa lê với cô, dạo này hắn có thói quen thường gọi cho Kiều Linh trước khi ngủ, đôi lúc hắn yêu cầu Kiều Linh hát cho hắn nghe, mà hắn cũng hát lại ru cô ngủ, hồi nãy lúc đang chát Facebook thì bị mất kết nối, hẳn là cô cũng đang nhớ hắn, quả thật không sai, vừa gọi không được mấy giây thì Kiều Linh đã nghe máy rồi.

“Anh chưa ngủ sao, cũng hơi muộn rồi á!”

“Anh muốn nghe em hát, hì hì!”

“Anh muốn nghe bài gì nè?”

“Ừm, bài Trái Tim Em Cũng Biết Đau đi!”

“Được rồi... để em hát cho... Trái tim của em rất đau... Chỉ muốn buông tình ta ở đây... Vì cho đến giờ chẳng có ai biết em tồn tại...” Giọng ca buồn da diết của Kiều Linh cất lên, Hoàng Việt nghe mà si mê, sau khi cô hát xong, hắn liền hỏi:

“Em ôn bài tốt chưa, ngày mai thi tốt nhé!”

“Hì hì, em ôn xong rồi, còn anh?”

“Anh cũng vậy, hay là em ngủ sớm đi, để anh hát ru em ngủ nhé!”

“Vâng, anh hát đi!”

“Ừm... Đừng để màn đêm vây quanh...”

Sau khi hát cho cô nghe xong, Hoàng Việt chúc cô ngủ ngon, sau đó hắn cũng dùng một viên thuốc đặc chế, bắt đầu ngả xuống giường ngủ khò khò.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play