Vốn dĩ tôi lên kế hoạch rất nhiều việc phải làm, muốn đi siêu thị mua thật nhiều đồ ăn thức uống, muốn mua chút quà cho ba, dì tôn và em trai và mua cái áo cho hắn, nhưng đột nhiên tinh thần bị suy sụp, đầu ốc trống rỗng và có cảm giác dường như cả thế giới chỉ còn lại một mình tôi. Thì ra cảm giác không có Trương Nhuệ bên cạnh là như vậy, khẽ nhếch môi gượng cười, rồi một mình lang thang từ con phố này đến con phố khác, không biết mình nên đi về đâu, nhà lại không muốn về, thật ra con người của tôi rất sợ cô đơn, vừa nghĩ đến cảm giác ở nhà một mình thôi thì đã đủ khiến tôi rùng mình rồi!

Không hiểu tại sao cuối cùng tôi lại lang thang đến quán Bar mà anh Ba hay đến. Đảo mắt một hồi cũng không tìm được người quen, tôi đành phải tìm một chỗ ngồi ở gốc khuất, vừa uống rượu vừa ngắm nhìn người qua kẻ lại trong quán. Dưới ánh đèn mờ ảo trong quán, tôi thấy một chàng trai đứng bên cạnh quầy Bar, tay cầm chai beer, vẻ mặt hơi buồn bã, cơ thể đang khẽ lay động theo tiếng nhạc sập sình. Tuy động tác không mạnh bạo, nhưng nhìn lại rất uyển chuyển và bắt mắt, body nhìn rất hot. Khi quan sát anh chàng đó, khiến tôi hồi tưởng về quá khứ.

Lúc đó tôi cũng như anh ta, trong lòng là nỗi bàng hoàng vô bờ bến, khuôn mặt ảm đảm cộng thêm chút u uất. Tuy rằng không biết uống beer, nhưng vẫn cầm lấy chai beer và tuôn từng ngụm từng ngụm, hơi men khiến tôi không ngừng ho sặc sũa. Trong lúc này, anh chàng ấy chính là bản sao của tôi, từ trong túi móc ra gói thuốc lá, từ từ rút ra một điếu và mô phỏng động tác của người nào đó, dùng 2 ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc và đưa vô miệng, nhưng tìm rất lâu trong túi cũng tìm không ra bật lửa, anh ta bắt đầu đảo mắt nhìn quanh quẩn trong quán. Bỗng nhiên tôi lại có cảm giác hiếu kỳ với anh chàng này, bèn cầm lấy cái bật lửa theo hướng anh ta mà vẫy tay.

Anh ta cười và cầm theo chai beer tiến về phía tôi. Đứng trước mặt tôi là một chàng trai mặt mày sáng sũa, nhìn lướt qua thì lại thoáng đượm nét tiều tụỵ, nhưng vẻ đẹp trai lại nổi trội hơn hẳn. Tuy rằng cố biểu hiện sự chững chạc của mình, nhưng qua lời nói vẫn có thể nhận ra sự rụt rè của anh ta:

"Anh thích tôi à?" Anh ta cố tình hỏi với vẻ rất thản nhiên.

Tôi chỉ nhìn anh ta cười và không trả lời, liền đưa cho anh ta cái zippo mà Trương Nhuệ đã tặng cho tôi. Anh ta hơi bối rối, nhưng đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại, anh ta nhìn tôi, dường như đã nhận ra tôi hoàn toàn không có ác ý (ánh mắt tôi vẫn dịu dàng như ngày nào!). Hắn mồi điếu thuốc, rít một hơi thật sâu rồi nhả ra một vòng khói tuyệt đẹp, sau đó buột miệt nói một câu:

"Cám ơn nhé!"

Tôi nhìn anh ta và cười, khẽ nhún vai: "Mời ngồi!"

Anh ta nghe theo lời đề nghị của tôi và ngồi xuống, tôi cụng với anh ta, rồi uống một hơi cạn hết ly rượu. Anh ta có vẻ do dự, nhưng cũng cầm chai lên và uống một ngụm.

"Lần đầu tiên đến đây à?"

"Không!" câu trả lời này nghe có vẻ không thật lòng.

Tôi cũng không muốn lật tẩy anh ta và nói: "Anh rất giống tôi lúc trước, khi tôi lần đầu tiên đặt chân đến đây!"

Nghe xong anh ta liền cười và tiếp lời: "Cũng có người cho anh mượn bật lửa và uống với anh à?". Tôi gật đầu.

"Sau đó thì sao?"

Dường như anh rất hứng thú với tôi. Tôi nhìn anh ta đắm đuối rất lâu cho đến khi anh ta đỏ mặt, tôi liền cười nói: "Sau đó à? Sau đó thì lên giường với người đó!" Nghe xong mặt anh ta càng đỏ hơn.

"Thôi! Ghẹo anh chút cho vui thôi. Cheer! Chúng ta tiếp tục uống nhé!"

Anh ta cười ngại ngùng, cầm chai beer lên cụng qua loa với tôi rồi uống một ngụm. Sau đó tôi và anh ta uống hết ly này đến ly khác, cả 2 đều không nói gì, cứ như vậy mà uống. Anh ta uống beer, còn tôi uống rượu, tôi nhanh chóng có cảm giác chóng mặt. Ánh đèn trong quán chớp tắt liên tục khiến tôi loé mắt, tiếng nhạc lại càng lớn và dồn dập hơn, tôi có chút buồn nôn, nên ra dấu hiệu với anh ta tôi về trước. Ra khỏi quán Bar, tôi đang đi trên con đường vừa tối vừa vắng vẻ, một cơn gió lạnh tạt vào mặt khiến tôi tỉnh rượu hẳn, lúc đó mới phát hiện anh ta đang theo sau.

"Anh cũng về luôn à?"

"Không phải chúng ta còn lên giường nữa sao?"

Câu nói của anh ta khiến tôi cảm thấy rất buồn cười: "Anh ngốc quá! Không phải tôi đã nói rồi sao, tôi chỉ nói đùa với anh cho vui thôi!"

Anh ta không nói gì, đột nhiên ôm lấy cổ tôi và hôn đấy hôn để. Tên nhóc này cũng khá đặc biệt, không chọn chỗ khác mà hôn, mà lại có hứng thú với cái cổ của tôi. Dường như anh ta đang rất hưng phấn, dừng lại cổ bên trái tôi rất lâu, tôi liền bị hắn lôi vào cuộc và khoái cảm đang dâng trào, tôi nhẹ nhàng đẩy anh ta ra:

"Được rồi! Để tôi nói thật với anh, lần thứ 3, khi lần thứ 3 gặp lại tôi mới lên giường với người đó. Nếu anh thật sự muốn lên giường với tôi, vậy thì phải chờ lần sau nếu có cơ hội gặp nhau vậy!"

Anh ta trầm ngâm, trong bóng tối lộ ra chút uất ức, tôi cũng không nhìn anh ta nữa, thẳng tiến về phía trước. Đi được một quãng rất xa, bỗng nhiên cổ bên trái nhen nhói lên chút cảm giác đau rát, đột nhiên mới nhớ ra anh ta vẫn còn giữ cái zippo của Trương Nhuệ tặng tôi. Tôi liền quay lại tìm, nhưng tìm khắp nơi vẫn không thấy bóng dáng anh ta. Tiếp theo sau là cảm giác lạc lõng đang trội dậy trong lòng, tôi liền đón xe về nhà.

Một mình nằm trên giường, bỗng nhiên tôi khóc, nhưng lại khóc không thành tiếng, nước mắt chảy ra từng dòng. Thật ra tôi cũng không muốn mình có cảm giác đau lòng, tôi cũng không phải là người yếu đuối, tất cả đều do Trương Nhuệ, chính là hắn, và cũng chính là cái gọi là ấm ức đang vây lấy tôi, chỉ cần suy nghĩ đến những gì liên quan đến hắn, nước mắt tôi lại không ngừng mà chảy dài. Khẽ gạt đi nước mắt, tôi lại bắt đầu cay cú với sự yếu đuối của chính mình, thậm chí trong lúc này tôi lại cảm thấy tự khinh thường chính bản thân mình.

Bỗng nhiên tôi nghe thấy có tiếng mở cửa, hắn đã về...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play