"Vậy à, gần đây thị trường cạnh tranh khốc liệt, nội bộ phòng sale lũng củng, sếp cũng lo lắng lắm" tôi đang cố thăm dò trong khi chờ hắn đến, hắn gõ cửa vào, thấy vết thương trên mặt tôi, đôi mắt hắn tỏ vẻ lo lắng, tôi cười nói:"Tài liệu hôm qua tôi đưa anh đã xem chưa?" "Đã xem rồi!" hắn gật đầu, "Nhưng vẫn còn một vài chỗ chưa hiểu, đặc biệt là một số vấn đề liên quan đến thông số kỹ thuật của sản phẩm."

"Đừng vội, đi cùng với chúng ta lần này có giám đốc Châu bên phòng kỹ thuật, có vấn đề gì khúc mắc anh có thể hỏi anh ta!" tôi nói.

"Đúng rồi! giám đốc Châu rất tốt, khi tôi vừa mới vào công ty cũng giống như anh, không biết nhiều về kỹ thuật, cũng là do giám đốc Châu từ từ chỉ bảo tôi!" Tiểu Thôi tiếp lời tôi.

"Thật chứ? không ngờ công ty chúng ta cũng có người tốt, không nói thì quả thật không biết." hắn nói.

"Những điều chưa biết còn nhiều lắm!" Tiểu Thôi đáp lại câu nói hắn, "Đơn cử là giám đốc Âu, anh biết anh ta tốt nghiệp trường nào không? anh nghe rồi chắc phải khiếp sợ."

Nói đến đây thì Lưu Giai đi vào, vừa nhìn thấy Trương Nhuệ và Tiểu Thôi "Oh... hôm nay là ngày gì mà các anh chàng đẹp trai của công ty đều đến đây vậy?" Châu Dương cũng vào theo sau cô ta.

Hắn nghe xong lại dám làm trò khỉ méo mặt méo mày với tôi. "Thôi, bây giờ không phải lúc để đùa giỡn, cô mau đi chữa bệnh mê trai của cô đi!" tôi phá lên cười.

"Xãy ra chuyện gì à?"

Xem ra cô ta vẫn chưa biết chuyện máy móc gặp trục trặc, "Bên Tô Châu có thiết bị gặp trục trặc, và bên đó đã ngưng sản xuất, chúng tôi đang chuẩn bị đến đó giải quyết vấn đề." Tiểu Thôi nói.

Vừa nghe xong nụ cười trên mặt cô ta bị dập tắt, quay qua nhìn Trương Nhuệ "Chuyện này liên can gì đến anh? Anh cũng đến đó để làm gì?"

"Do Sếp sắp xếp anh ta đi chung để anh ta có thể học hỏi kinh nghiệm!" Châu Dương nói.

Tên tiểu tử nhìn Lưu Giai cười nói:"Người đẹp hãy yên tâm, chúng tôi giải quyết xong vấn đề là quay về liền, lúc đó cô phải mời tôi ăn tối nhé!".

"Tại sao lại là tôi mời?" Lưu Giai tỏ vẻ khó hiểu.

Tôi nhìn cô ta và nói: "Tất nhiên là cô mời rồi, nếu 2 người thật sự quen nhau rồi thì cô không cần suốt ngày phải đi nghe ngóng tin tức về Trương Nhuệ, cô nghĩ xem, bữa cơm đó có phải cô phải mời không?"

"Nhớ gọi tôi luôn nhé." Châu Dương cũng xen vào, "Trương Nhuệ, ngươi quả là có bản lĩnh, vừa mới vào công ty thì đã cướp đi người đẹp từ tay của Âu Tiểu Hải, ngày nào tôi cũng mời anh ta ăn trưa mà anh ta vẫn không chịu nhường cho tôi."

Tôi cố tình thở dài ngao ngán: "Người ta nói, phụ nữ rất dễ thay lòng đổi dạ, còn nói đặc biệt là phụ nữ đẹp như cô ta lại càng dễ thay lòng đổi dạ hơn, cho nên tôi cũng hết cách, cho dù có đau khổ hơn nữa cũng chỉ biết "ngậm đắng nuốt cay" mà chịu đựng một mình thôi".

"Thật chứ? có thật là đã nói như vậy không?" hắn quay qua nhìn Lưu Giai, "Xem ra tôi cũng phải thận trọng, cảm giác bị "đá" chắc chắn không dễ chịu chút nào."

Khuôn mặt Lưu Giai đỏ ửng lên, giặm chân vài cái: "Âu Tiểu Hải, tôi đâu có thù oán gì với anh, anh hãy xem đây, tôi không tha cho anh đâu."

"Các người đang nói gì mà vui vẻ quá vậy?" Chị Trương đẩy cửa vào "Vé máy bay đã xong rồi, 12 giờ trưa nay, nên xuất phát rồi, sếp muốn đích thân đưa các anh ra sân bay."

"Còn thứ gì cần mang theo nữa không?" Châu Dương hỏi, mọi người đều im lặng.

"OK! xuất phát thôi!". Quả thật sếp đang đợi chúng tôi trên xe, Châu Dương ngồi phía trước, 3 người chúng tôi ngồi băng ghế sau.

Vừa lên xe sếp liền hỏi: "Châu Dương, anh đã xem kết quả giám định chưa? dự đoán xem vấn đề có nghiêm trọng không?", "Cũng không hẳn nghiêm trọng lắm, về phương diện kỹ thuật thì không cần phải lo lắng, thiết bị sẽ nhanh chóng phục hồi nguyên trạng, nhưng vấn đề đáng lo ngại là việc trì trệ việc sản xuất của đối phương, nếu giải thích thì cũng thật phiền toái." Châu Dương trả lời. "Vậy thì tốt, đến đó thì phải giải thích rõ ràng tình hình thực tế cho đối phương nắm bắt, không cần phải giấu giếm, trách nhiệm thuộc về chúng ta, có gì cần gánh vác thì chúng ta nên gánh vác."

Nghe đến đây, tôi cũng cảm thấy hơi buồn, sếp là một thương nhân rất coi trọng uy tín, gần đây trong ngành cạnh tranh rất khốc liệt, dù vậy công ty cũng không để xảy ra điều gì sơ xuất, không làm mất uy tín sếp, "Sếp yên tâm, chúng tôi sẽ cân nhắc mà giải quyết."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play