Quả nhiên khi Kỳ Kỳ trở về thì Âu Dương Chính và Jack đã chuyển ra ngoài sofa ở phòng khách, còn Lý Na đa số làm ca đêm nên thường không ngủ ở nhà. Tiểu Huy thì ngày nào cũng về rất trễ, không nói không rằng nằm bên cạnh tôi, cho nên mỗi tối đi ngủ tôi đều để dành chỗ rất rộng cho anh ta. Nhưng còn hắn thì chỉ co ro ở một gốc, chỉ chiếm khoảng 1/4 chiếc giường, nửa đêm tỉnh dậy thấy hắn đang co ro giống như con sâu, tôi liền nhẹ nhàng đặt đầu hắn lên gối.
Vào một buổi tối, bỗng nhiên tôi cảm thấy cái bụng có vấn đề, liền mò xuống nhà vệ sinh, không dám mở đèn, vì sợ làm phiền giấc ngủ của cặp tình nhân xuyên lục địa kia, không ngờ càng lặng lẽ lại càng xảy ra chuyện, khi còn chưa bước xuống hết cầu thang thì nghe có tiếng động, tiếng động đó nghe rất quen thuộc, không cần suy nghĩ cũng biết họ đang làm gì rồi. Tôi xuống không được, lên cũng không xong, nên chỉ còn biết ngồi ở cầu thang cố gắng cầm cự, lại quên mặc áo ấm, tôi ngồi một chỗ run cằm cặp. Cứ như vậy mà 40 phút đã trôi qua, tôi nghĩ chắc trận mây mưa đã phẳng lặng trở lại nên thấp tha thấp thỏm bước qua phòng khách, vì không bật đèn nên vô tình đụng phải cái ghế, trong bóng tối mập mờ có chút kinh hãi, quả nhiên... tôi đã phạm sai lầm. Tôi tự rủa thầm "Đáng chết!", bèn thấy 2 người đó vẻ ngượng ngùng, cười nói không ra tiếng nhìn tôi, tôi gượng cười đáp lại và một mạch chạy vào restroom.
Từ restroom bước ra, 2 người đó đã ngồi dậy và đang hút thuốc, thấy tôi ra, Jack cười tỏ vẻ thân thiện mời tôi ngồi và rút điếu thuốc ra mời tôi.
"Mời ngồi!" Âu Dương chỉ vào cái ghế gần sofa. Đoán là họ vẫn chưa mặc quần áo, chỉ quấn lấy 2 thân thể trần trụi bằng cái mền, tôi rít vài hơi thuốc:
"Mẹ kiếp! cả nhà toàn mùi tinh khí, các người phóng túng quá!"
Âu Dương nhìn tôi mắt chớp chớp: "Anh ngồi đó nhìn trộm lâu lắm rồi phải không?"
Tôi kêu oan thất thanh, nhìn vẻ mặt nghi ngờ của hắn, tôi bèn nói: "Nhìn thì không nhìn thấy gì hết, nghe thì có nghe một lúc! Mẹ kiếp! tôi xém chút chết vì lạnh rồi!" Nói xong liền hít hà cái mũi, Jack quăng cái áo ấm bên cạnh hắn cho tôi, cái mền để lộ ra một gốc. Mẹ kiếp! quả thật họ đang khoả thân, tôi bèn khoác áo ấm lên người: "Thank you!"
Tiếng Anh của tôi chỉ bập bẽ được vài ba câu đại loại như vậy, Jack cười và gật đầu. Bây giờ tôi mới phát hiện người ngoại quốc này có nụ cười rất thân thiện và dễ thương, rất khác biệt so với những thằng Tây ba lô tôi đã thấy, Jack rất điềm đạm, Tây như vậy quả thật rất hiếm.
"2 người quen nhau trong trường hợp nào vậy?" tôi hỏi Âu Dương
"Chúng tôi quen nhau tại quán Bar!" Nói xong bèn quay qua nhìn Jack, ánh mắt trìu mến ấy rất quen thuộc, giường như tôi đã gặp ở đâu rồi, chắc là ánh mắt mang đầy yêu thương của một người đàn ông dành cho người đàn ông khác! trong ánh mắt ấy chứa đựng rất nhiều hàm ý không thể nói nên lời.
Thực ra, trong giới gay có lẽ cũng có những cặp tình nhân giống họ vậy, tôi không dám phủ nhận phải chăng đó chính là tình yêu đích thực? Nhưng ít ra tôi dám khẳng định một điều, 2 nhân chứng sống hiện tại đang ngay trước mặt tôi, trong khoảnh khắc này tôi biết họ đang sống trong hạnh phúc.
Bỗng nhiên nhớ đến Lưu Khải, tôi và anh không phải đã từng như vậy sao? Tuy rằng hiện nay anh đã kết hôn với người phụ nữ khác, hơn nữa sắp được làm cha rồi, nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng trong quá khứ tôi rất hạnh phúc khi ở bên anh!
"Tương lai 2 người sẽ ra sao?" Tôi hiểu rằng rất nhiều gay không nghĩ và không dám nghĩ đến tương lai, nhưng tôi vẫn rất muốn nghe Âu Dương sẽ nghĩ về tương lai như thế nào với người yêu ngoại quốc này.
"Theo anh biết, chúng tôi đã kết hôn rồi!" Âu Dương tỏ ra vẻ rất tự hào: "Tháng 3 năm nay chúng tôi đã đăng ký kết hôn ở Châu Âu rồi!"
Kết hôn? Tôi nhớ lại giường như Tiểu Huy đã từng đề cập đến vấn đề này. Thật ra mà nói, đối với việc kết hôn giữa 2 người đàn ông tôi hoàn toàn không có cảm giác, giường như không hề liên quan đến tôi và nó xa vời vợi. Cũng giống như 2 người đang trước mặt tôi, đúng là họ đã đang ký kết hôn ở Châu Âu, nhưng tại thành phố cổ Tô Châu này, liệu cuộc hôn nhân của họ có được chấp nhận hay không?
"Ba mẹ anh đâu? họ đã biết chuyện của anh chưa?" tôi hỏi tiếp.
Bỗng nhiên tôi có cảm giác sao mình tàn nhẫn quá, liên tục hỏi 2 câu hỏi mà đối với giới gay mà nói đây là 2 câu hỏi tàn nhẫn nhất. Quả nhiên lúc này Âu Dương trầm lắng hẳn và đang suy tư:
"Vẫn chưa biết! có lẽ sau này sẽ biết thôi!"
Tôi thấy có gì động đẩy bên trong cái mền, tại một khoảng không của cái mền đó, Âu Dương đang nắm chặt lấy tay Jack, họ đang xiết thật chặt, hạnh phúc của họ, tình yêu của họ thật ra cũng chỉ âm thầm lặng lẽ, thoắt ần thoắt hiện, dù rằng họ yêu nhau thật sự, thậm chí đã kết hôn, nhưng rồi cuộc đời họ sẽ bị trôi dạt về đâu. Cảm động trước tình cảm của 2 người đang sờ sờ trước mắt, từ trong thâm tâm tôi chúc phúc cho họ mãi mãi được sống bên nhau!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT