Tôi đón xe đến Thiên An Môn, chỉ có nơi này là bất cứ thời gian nào cũng có người qua lại. Mua một tờ báo, tìm ghế đá gần đó, tôi ngồi đó xem những chiếc xe đi qua đi lại tren đường phố Trường An. Sau đó tôi nằm xuống, chắc cho men rượu đã thấm nên tôi đã thiếp đi lúc nào không hay. Khi tiếng quốc ca vang lên, tôi giựt mình tỉnh dậy liền đón xe về công ty.
Tôi dùng nước lạnh rữa mặt để cố chấn tỉnh lại, nhưng cho dù tôi làm thế nào đi chăng nữa mắt tôi cũng chỉ thấy mọi thứ trong mơ hồ. Sau khi vệ sinh xong tôi trở về phòng làm việc. Lưu Giai đã đến từ rất sớm:
"Sao hôm qua anh về sớm vậy? chúng tôi không thể nào liên lạc được anh, gọi điện thì tắt máy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Không có gì! chắc là bị cảm thôi!" Nếu cô ấy mà biết tôi bị bệnh thế nào cũng hốt hoảng lên, tôi vội chuyển đề tài: "Đúng rồi! thiết bị lần này xuất sang Vũ Hán là loại máy gì vậy?" Trong đầu tôi vẫn chỉ nghĩ đến chuyện của tên Trương Nhuệ.
Cô ta cười rồi nói: "Anh vẫn chưa biết sao? là S7380. Tối qua anh không đi chúng tôi cũng cảm thấy e hơi e ngại!" Chắc cô ta đang nói đến chuyện ăn mừng hôm qua. Tôi cũng không quan tâm: "Khi nào giao hàng?" Một lúc sau tôi mới hỏi.
"3 giờ chiều này sẽ đóng thùng và chuyển đi!" cô ta trả lời. Sau đó tôi cũng không hỏi gì thêm, nhưng trong đầu toàn là hình ảnh của hắn. Trưa hôm đó tôi dường như kiệt sức hoàn toàn, cảm giác nhức đầu ập đến, khắp người cảm thấy nóng sôi sùng sục, xem ra bị cảm thiệt rồi. Cơm trưa xong, tôi định ghé qua tìm hắn, nhưng hắn đã ra ngoài. Theo tình hình suy đoán thì bây giờ chắc hắn và Châu Dương đang trên đường đến Vũ Hán. Quả nhiên tôi cũng không thấy Châu Dương, trong lòng trở nên rấ trống vắng.
2 giờ chiều, tôi đi vệ sinh tiện thể hút điếu thuốc, nhưng lại có cảm giác kiệt sức bước không vững. Ngồi bất động trên closestool, lúc đó tôi nghe được cuộc trò chuyện của một nhân viên bên phòng sale 2 và một nhân viên kỹ thuật: "Anh chàng mới vào bên anh cũng được việc đó chứ, nghe nói đơn đặt hàng này giá rất cao?"
"Đúng rồi! S7880, một máy hơn 2 triệu." người kia trả lời. Sau đó tôi không nghe tiếng động nào nữa, chắc họ đã ra ngoài rồi.
Đột nhiên, trong ý thức càng ngày càng mơ hồ, trong đầu tôi lóe lên một tia sáng gì đó. S7880? Tôi nhớ Lưu Giai nói là S7380? Toàn thân tôi toát mồ hôi lạnh, thấy trong người bỗng nhiên tỉnh lại hẳn...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT