Chú Đại lái xe được tầm 10km thì bất chợt nhận ra rằng mình đang bị theo dõi, chiếc oto đằng sau dường như đã đi theo từ lúc bắt đầu rời khỏi chỗ của Long. Vốn cũng rất tinh nhanh nên không khó để chú Đại nhận ra điều đấy.
Lái xe vào khu vực thành phố chú Đại chọn một khách sạn khá lớn, vào gặp lễ tân chú Đại thuê phòng, tất nhiên là thanh toán trước. Chú Đại đưa chứng minh thư cho lễ tân làm thủ tục lấy phòng. Không hiểu chú Đại trao đổi gì với em lễ tân mà em ấy khá ngạc nhiên, nhưng khi chú Đại kẹp 1tr vào tờ quảng cáo khẽ đưa cho cô lễ tân rồi nói:
- - Lát nếu có ai vào hỏi tôi thì cô nói với họ tôi đang ở phòng 505 nhé. Họ là bạn tôi, cô chỉ cần nói như vậy là được.
Em lễ tân gật đầu cười tươi rói đồng ý, chú Đại bấm thang máy đi lên trên. Ngay lập tức có 2 gã nhìn mặt mũi bặm trợn, đeo kính đen, khá cao to đi vào quầy lễ tân ra giọng lớn lối:
- - Hai anh là bạn của anh vừa rồi phải không ạ..?
Một kẻ còn lại nhanh trí nói:
- - Đúng vậy, anh là bạn của nó. Nó hẹn bọn anh đến đây...Thế nó đang ở phòng nào hả em.
Cô lễ tân mỉm cười:
- - Dạ, anh ấy ở phòng 505 ạ.
Không một lời cảm ơn hai tên đó vội vã bấm thang máy lên tầng 5, nhưng khi chúng vừa đi thì chú Đại đi từ thang bộ đi xuống. Đi qua quầy lễ tân chú Đại trả lại cả hai chiếc chìa khóa và nói:
- - Anh có việc phải đi ngay, anh trả lại hai phòng 102 và 505 đây, em cho anh xin lại chứng minh nhé.
Cô lễ tân lúc này mới thấy lạ thật sự, cô hỏi:
- - Sao anh thuê hai phòng chưa kịp ở đã trả rồi, nếu vậy em chỉ có thể thanh toán lại cho anh một nửa tiền phòng thôi ạ...Chứng minh thư của anh đây..? Bạn anh cũng vừa lên đó ạ.
Chú Đại nhận lại chứng minh rồi mỉm cười:
- - Không sao đâu em, chỗ tiền phòng còn lại em cứ giữ lấy….Cảm ơn em đã giúp anh nhé. Công việc bận nên anh chưa kịp ở đâu, thôi chào em…
Cô lễ tân vui sướng vẫy tay chào lại chú Đại, chú Đại rảo bước ra oto rồi lên xe đi mất. Một lúc sau hai gã giang hồ ban nãy chạy xuống sảnh quát:
- - Mày chơi bọn tao à, trên phòng 505 làm gì có ai…? Thằng lùn, đầu trọc đó đâu..?
Cô lễ tân giật mình sợ hãi trả lời:
- - Anh ấy thuê hai phòng nhưng chưa ở đã trả lại cả hai phòng rồi đi một lúc rồi ạ..?
Một gã cao lớn đập tay xuống bàn gắt:
- - Thế sao mày không nói, mà mày lại chỉ bọn tao lên tầng 5.?
- - Đi tìm hiểu về nó ngay, trước giờ tao đã quá chủ quan khi chỉ nghĩ thằng Long với thằng Tuấn là mối họa duy nhất. Nhưng không được, thằng mặt đen đó mới chính là người đưa thằng Tuấn lên cao, tại sao tao có thể quên được nó cơ chứ. Khi nó xuất hiện cũng là lúc thằng Tuấn từng bước, từng bước đứng ngang hàng với tao. Tìm nó, thấy giết luôn không cần hỏi…
Ở một nơi kín đáo khác, Cường đen đang ngồi tự nhiên hắn đứng dậy nép vào phía rèm cửa nhìn ra bên ngoài, ông Tuấn thấy vậy hỏi:
- - Sao đấy, ở đây tuyệt đối an toàn không ai tìm được đâu.
Cường đen trả lời:
- - Tự nhiên em có cảm giác bất an nên xem thử thôi anh. Mà anh định làm gì tiếp theo, chẳng lẽ cứ ngồi đây mãi à..?
Ông Tuấn đáp:
- - Không cần vội, chú mới giết hai mạng người đấy...Anh đang nghe ngóng xem bên công an đã tìm hiểu được gì chưa..Tạm thời im lặng, anh có kế hoạch hết rồi. Lão Phiến chắc hẳn giờ này đang lo sợ lắm…
Cường gật đầu:
- - Nếu chúng nó không mang tảng thịt đó đến công an trình báo thì sẽ không có gì phải lo đâu anh. Mà sao bọn nó dám làm thế, làm thế thì đồng nghĩa với việc chúng nó mua dây buộc mình. Càng làm công an chú tâm đến mà thôi, lũ ấy còn muốn giết anh em mình cơ mà.
Cửa phòng mở ra, Long vội đi vào nói:
- - Anh Tuấn, anh Đại nhắn cho em nói anh ấy bị theo dõi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT