Lục Ngưu quân hóa thân ngưu hình thấy đại sát trận đã tới, thân dưới của đại quân đều biến đổi, không còn hai chân mà thay vào là thân dưới của cá, giáp thân trên cùng đầu vẫn còn, vũ khí thay đổi thành đinh ba liên tục di chuyển xung quanh như cá săn mồi.
Thấy đấu pháp mới mẻ của Hải Ngưu bộ tộc này hiện ra, Hải Tu cũng lộ ánh mắt tán thưởng nhưng lập tức cười khinh miệt nhìn qua Hàm Trọng Dật mà đắc ý hất cằm. Thấy Hải Tủ không hề sợ hãi trước đấu pháp như vậy, Hàm Trọng Dật nhìn lại thì thấy đám người này đều sử dụng quy thuẫn rạn nứt thành một quả cầu phòng thủ hoàn hảo, sắc mặt biến đổi liên tục.
Ngay lập tức lấy lại bình tĩnh Hàm Trọng Dật tin tưởng vào đấu pháp này có thể giết được toàn bộ quân của Đại Quy bộ tộc vì quy thuẫn của bọn chúng đều tàn phá khó chịu nổi thêm một kích.
Bất ngờ tiếng ầm ầm vang lên, một loạt chiếc xe kéo chở đầy quy thuẫn tới, Hàm Trọng Dật liền trực tiếp tức muốn thổ huyết, không ngờ bọn chúng còn dư nhiều quy thuẫn như vậy. Tính ra thì từ lúc bắt đầu tới giờ, Lục Ngưu quân đã phá không dưới năm vạn chiếc, mà số lượng bây giờ sơ qua cũng đã vượt quá bảy vạn.
Quy thuẫn được chuyển tới, tộc nhân bên ngoài thấy đấu pháp mới mẻ này cũng có chút ngạc nhiên nhưng bọn họ liền tự tin, vì bọn họ đều là người tập luyện qua với việc ném thuẫn trong môi trường ngoài vào nước nên hiểu rất rõ.
Mỗi người hai tay cầm quy thuẫn liên tục ném vào trong, quy thuẫn đi qua đa số đều được các chiến sĩ Đại Quy bộ tộc bắt được, số nhỏ thì va phải đám hải ngưu bơi lội xung quanh mà chấn nát cả giáp lẫn thuẫn.
Giáp mất đi ngày càng nhiều, quy thuẫn thì vẫn liên tục ném vào, từng thanh trường thương sắc bén lóe sáng như đều muốn xiên cho Lục Ngưu quân này một cái. Bọn hắn không ngờ được chỉ có một con sông nho nhỏ mà Đại Quy bộ tộc có thể nghĩ ra được cách này, như vậy chỉ còn một khả năng là trong hai quân có gian tế.
Mà bên Đại Quy thì đương nhiên là không hề có, kỷ luật cùng tộc quy bên đây vô cùng chặt chẽ, muốn lách qua cũng khó, nên không có chuyện gian tế xâm nhập vào. Về phần mấy người kia cũng chỉ là phản loạn, thân nhân bị địch bắt nên mới bất đắc dĩ làm vậy.
Lục Ngưu quân cả đám liên tục né tránh, thỉnh thoảng còn đâm vào nhau, mà bên ngoài thì cứ như chơi đùa, cả đám đều vui vẻ nhìn đám cá bơi trước mặt mà ném khác gì cầm cung bắn thú.
Lương Việt Hưng thì không thể thở được dưới nước như Hải Ngưu bộ tộc hay Đại Quy bộ tộc mà được Tiểu Hổ đưa đi xa khỏi nơi này, đồng thời cũng dẫn dụ đi hai người Hàm Phượng.
Huynh muội Hàm Phượng một đường đuổi theo Hỏa Hổ, ánh mắt phẫn nộ trừng lớn. Tới một đoạn khá an toàn, Hàm Phượng hai người đều hóa yêu thân một là Phỉ Thúy Điểu hai cánh sau lưng đều là lam sắc, một thân lông vĩ tuyệt đẹp, phối hợp với chiến giáp của nàng liền lộ ra vẻ đẹp của một nữ tướng.
Hàm Phù là Thâm Uyên Hải Ngưu, toàn thân thâm đen như nước biển sâu, trên đầu không tránh khỏi mọc sừng trâu to lớn như binh sĩ khác, nhưng sừng này của hắn lại lớn hơn bọn họ gấp rưỡi.
Một điểu một ngưu, Hàm Phượng hóa Phỉ Thúy Điểu gắp lấy Hàm Phù truy đuổi tới khi Hỏa Hổ chịu dừng thì mới thả ra, phẫn nộ che mắt khiến bọn họ không còn nhớ cái thứ kinh khủng bản thân trải qua mà rơi xuống, lao thẳng về phía hai người Việt Hưng như một khỏa thiên thạch từ trên trời rơi xuống.
Hai chiếc sừng trâu của Thâm Uyên Hải Ngưu sắc bén đi qua đâu tiếng gió rít liên tục xuất hiện, thậm chí là nhiệt độ có chút thay đổi trên đôi sừng. Giờ đôi sừng lao xuống đi qua tới đâu cũng có ánh lửa hiện lên, thực sự giống thiên thạch rồi.
Thấy Hàm Phù lao tới, Hỏa Hổ nhanh chóng né qua một bên để Hàm Phù cắm đầu xuống đất thì bất ngờ Hàm Phù chuyển hướng, ngưu giác lại hướng lên trên, chỉ thẳng vào hai người Việt Hưng tiếp như đã được xác định mục tiêu, thề không đâm trúng là không bỏ qua.
Hàm Phù bám dai không chịu dứt ra, Hỏa Hổ nét mặt có chút khinh bỉ, xì mũi nhẹ một cái, thân thể to lớn rực rỡ hỏa văn mang theo Lương Việt Hưng trên lưng bay lên cao.
Hàm Phù thấy Hỏa Hổ bay lên cao cũng đuổi theo, quyết không bỏ qua cho Hỏa Hổ. Hàm Phượng bên cạnh cũng không hề đứng để trưng, hai cánh sau lưng vỗ mạnh, tay cầm Phỉ Thi Phiến làm từ lông vũ của Phỉ Thúy Điểu xông tới sau lưng Hàm Phù quạt mạnh.
Có sức gió từ Phỉ Thi Phiến, Hàm Phù có thêm động lực lao thẳng về phía Hỏa Hổ với tốc độ nhanh hơn trước hai lần.
Cảm nhận được Hàm Phù lao với tốc độ nhanh hơn, Tiểu Hổ liền bộc phát tu vi lên Hoàng Kim đỉnh phong, tốc độ vượt xa Hàm Phù được Hàm Phượng trợ giúp. Hàm Phượng thấy thế cũng có chút kinh hãi, không ngờ Hỏa Hổ này còn che giấu thực lực, trong đầu tự hỏi liệu Hỏa Hổ này có còn ẩn giấu nữa hay không?
Chỉ nghĩ tới đấy thôi thì da đầu Hàm Phượng đã run lên, một cảm giác lạnh toàn thân bỗng xuất hiện, chỉ cần Hỏa Hổ vượt qua khỏi Hoàng Kim cảnh, đạt đến Ám Kim cảnh dù là nhất tinh cũng không phải yêu thú hai người có thể đối phó.
Nhưng Hàm Phượng là thú tu đã đạt đến cảnh giới Hoàng Kim, não động hơn xa người thường làm sao không biết điểm yếu của Hỏa Hổ chính là thiếu niên trên lưng nó.
Suy nghĩ như vậy, nàng lập tức hành động, hai cánh chấn động nhẹ đã bay xa năm trượng, đuổi theo sát Hàm Phù, một quạt làm động lực giúp Hàm Phù duy trì không rơi xuống, hai cánh của nàng liền rung động thêm vài lần, đuổi theo sát Hỏa Hổ, đuôi Phỉ Thúy Điểu cùng hai cánh kèm theo cây quạt liên tục đánh ra những phong nhận sắc bén.
Chưa dừng lại tại đó, nàng cũng lập tức di động sát theo phía sau Hỏa Hổ bám dai như con đỉa, hai cánh cùng đuôi liên tục phát ra phong nhận bén nhọn, bao phủ tứ phương khiến Tiểu Hổ khó mà thoát thân.
Một loạt phong nhận bao vây lấy Tiểu Hổ, Hàm Phù thấy vậy lập tức phát động Huyền phẩm đỉnh cấp võ kỹ, Phi Thiên Ngưu. Hắn vốn được Hàm Phượng trợ lực đôi chút giờ có thêm Huyền phẩm đỉnh cấp võ kỹ gia trì, tốc độ toàn thân bộc phát nhanh hơn trước, trong chớp mắt đã kéo giãn khoảng cách với Hỏa Hổ.
Trong chớp mắt này, Hỏa Hổ toàn thân bắt đầu bốc cháy, hỏa diệm cháy trên hổ văn giờ đã bộc phát toàn bộ thân thể, thực sự đã biến thành Hỏa Hổ đúng nghĩa. Hỏa diễm bốc cháy, Lương Việt Hưng trên lưng bị hỏa diễm của nó bao bọc lại không hề bị thương chút nào hay nóng bức, mà vẫn là một cái cảm giác thoải mái như lúc bình thường.
Hỏa diễm bốc cháy lập tức phát tán ra xung quanh làm cho phong nhận bao vây thành một quả cầu to lớn mỏng đi không ít, vô số phong nhận bị đốt cháy lập tức lại có một loạt phong nhận được Hàm Phượng tạo ra thay thế.
Kích thước quả cầu dần lớn hơn mà khoảng cách Hàm Phù lao tới cũng bắt đầu tới gần. Hàm Phượng nàng biết điểm yếu của Hỏa Hổ chính là Lương Việt Hưng trên lưng thì đương nhiên Hàm Phù hắn cũng biết.
Tuy bị che chắn mất tầm nhìn, nhưng Hàm Phù vẫn còn võ kỹ chưa sử dụng lập tức được đem ra, Địa phẩm cao giai võ kỹ Thâm Hải Nhãn. Thâm Hải Nhãn là nhãn pháp có thể nhìn xuyên thấu giống như Huyền phẩm pháp nhãn Trùng Đồng hay Địa cấp Tam Nhãn Trùng Đồng mà Độc Thiên Dương sử dụng.
Xuyên thấu qua phong nhận cùng hỏa diệm, Hàm Phù lập tức thấy được Lương Việt Hưng nằm yên, tay chân bám chắt lấy người của Hỏa Hổ liền lao tới.
Hỏa Hổ không thể thoát vây, nó liền tức giận, nộ hỏa trùng thiên, hỏa diệm của nó từ màu đỏ dần chuyển sang màu vàng kim, tu vi cũng ầm ầm bộc phát, đột phá Hoàng Kim đỉnh phong đặt chân tới Ám Kim nhị tinh.
Đạt tới Ám Kim nhị tinh, thân thể Hỏa Hổ từ màu đỏ dần chuyển sang màu ám kim, ánh kim lóe lên sắc bén trông như đám kim châm không hề ảnh hưởng tới Lương Việt Hưng nằm bên trong.
Cảm nhận được tu vi Hỏa Hổ bạo phát, Hàm Phù cùng Hàm Phượng sắc mặt đại biến, vội vàng quay đầu bỏ chạy, không dám đối đầu trực diện. Hỏa Hổ phẫn nộ đốt cháy toàn bộ phong nhận tạo thành Thiên La Địa Võng xung quanh bản thân, ánh mắt rực lửa đuổi theo hai người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT