Lại trở lại không gian, Bạch Vi sờ sờ Châu Liên trên cổ tay, phát hiện vẫn đang có bốn viên sáng lên, trong lòng nhất thời có chút hoảng loạn. Giang Mạc, ở thế giới trước cô không gặp được anh, cho nên Châu Liên mới không có biến hoá. Mà Hạ Quân có lẽ không có liên quan gì đến Giang Mạc, cho nên điều cô làm là đúng! Nghĩ như vậy, Bạch Vi lại càng không rõ tâm tình của mình, như có chút may mắn, lại vừa như có chút thương cảm.
Quên đi, không nghĩ nữa. Sửa sang lại tâm tình thật tốt, liền nghe thấy tiếng đếm ngược vang lên, Bạch Vi lại bước lên hành trình mới.
Nhưng là lúc này nàng cũng không may mắn như mấy lần trước. Chỉ vừa xuyên qua, còn chưa nhìn thấy rõ tình huống xung quanh, ngực đã bị người đánh trúng một chưởng, sau đó bay ngược ra ngoài. Máu tươi cùng nội tạng bị đánh nát như không muốn sống trào ra. Một cỗ cảm giác cận kề cái chết khiến cả người Bạch Vi đều phát lạnh, đầu cũng dần trở nên không thanh tỉnh. Trong mê mang sương mù lại nghe thấy tiếng la khóc bén nhọn của một nữ nhân, thiếu chút nữa xé rách màng tai của nàng, khiến nàng không tự chủ từ tận đáy lòng sinh ra cảm giác phiền chán.
"A! Bạch Vi! Các người làm bị thương cô ấy rồi! A Việt, đi mau, Bạch Vi, chúng ta nhất định sẽ trở lại cứu cô! Hức hức!"
Giọng nói càng lúc càng xa, Bạch Vi lại thiếu chút nữa phun ra thêm một ngụm máu. Nàng cứ ngỡ nữ nhân kia sẽ cứu nàng, thì ra là muốn tự mình chạy trốn, nhưng là nàng vẫn còn nằm ở đây đấy, nếu không cứu sẽ thật sự chết, sao có thể nói đi là đi được chứ!
"Vân Tưởng Dung chạy thoát cùng nam nhân kia rồi, nhanh đuổi theo!"
"Nữ nhân hắc y kia cũng đc không cần xía vào, trúng một Thất Tinh chưởng của ta, sống không quá một nén nhang. Đi!"
Một nén nhang! Ý thức của Bạch Vi dần dần mơ hồ, như là muốn rời khỏi khối thân thể này vậy. Thời gian một nén nhang có thể bao lâu chứ, hai kẻ lừa đảo kia là ai, nói đi là đi, ngay cả một chút do dự cũng không có....
Thân thể Bạch Vi ngày càng lạnh, ngay lúc ý thức cuối cùng của Bạch Vi sắp tiêu tán, một bàn tay lạnh lẽo đột nhiên đặt lên cổ tay nàng, tiếp đó nàng hoàn toàn ngất đi, nhưng ý thức lại chủ động nhận đến kịch tình được chuyển tới.
Lần này Bạch Vi xuyên qua một người tên là Tiết Bạch Vi, yêu nữ ma giáo, của một giáo phái tên là Thiên Quý giáo. Nói là ma giáo, thật ra cũng không có làm ra bao nhiêu chuyện không có tình người, chỉ là không cùng ý kiến với nhân sĩ chính phái, không thừa nhận võ lâm minh chủ bọn họ chọn ra mà thôi, liền bị gán mác là ma giáo. Tiết Bạch Vi chính là thánh nữ của Thiên Quý giáo, đương nhiên nhân sĩ chính phái lại quen gọi nàng là yêu nữ hơn. Ngày thường nàng thích hành tẩu giang hồ, thích mang theo một chiếc khăn che mặt, ngoại trừ giáo chủ Diệp Thiên Trọng, chưa từng có ai nhìn thấy gương mặt chân thật của nàng.
Mà thế giới này của Tiết Bạch Vi, cũng không phải thế giới võ hiệp khoái ý ân thù, trường kiếm giang hồ gì đó, mà là một loại truyện MarySue khoác da võ hiệp. Tiết Bạch Vi chính là vật hy sinh lớn nhất trong thế giới này.
Nữ chính của văn MarySue Vân Tưởng Dung là một nữ xuyên không, đây vẫn là lần đầu tiên ở trong kịch tình nhận được thân phận của nữ chính rõ ràng như vậy. Người mà nàng xuyên qua là khí hậu(*) của Tần vương bị biếm vào lãnh cung, cuộc sống cực kỳ không dễ dàng, nhưng trong lúc đó lại ngẫu nhiên chiếm được một quyển bí kíp võ công, tên là ******.
(*) Khí hậu: hoàng hậu bị vua bỏ.
****** nói là một bí tịch võ công chi bằng nói là bí thuật phòng the, bởi vì các loại chiêu thức trong đó đều là dạy làm cách nào ân ái với nam nhân, nhưng có thể tu luyện ra nội lực được. Hơn nữa chỗ bá đạo nhất của loại công pháp này, là một khi ngươi luyện liền không thể ngừng lại, nếu không nhất định sẽ bị kinh mạch đảo ngược mà chết.
Nhưng Vân Tưởng Dung cũng không có cách nào khác, lãnh cung thật sự không thể sống nổi nữa, ăn uống thiếu không nói, ngay cả mùa đông rét lạnh một chiếc chăn cũng không có mà đắp, đây là muốn nàng đông lạnh mà chết a. Vì thế nàng theo phương chân {Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng}, liền bắt đầu tu luyện ******. Ở nàng xem ra, cùng lắm thì làm loại chuyện đó với nam nhân, dù sao nàng ở hiện đại cũng không phải chưa làm, khối thân thể này cũng không phải hoa cúc khuê nữ gì, làm liền làm, bảo trụ tánh mạng mới là trọng yếu nhất.
Sau khi tu tập võ công, nàng nhất thời liền cảm thấy thân thể của mình tốt lên không ít, ngay cả ngũ cảm cũng trở nên sắc bén hơn. Điều này làm cho nàng vui sướng không thôi, nhưng tuỳ theo mà đến chính là thân thể khát vọng. Nàng nhịn không được, cũng không muốn nhịn. Nếu đã tu tập loại công pháp này nàng cũng đã không muốn nói thẹn thùng cái gì đó. Trinh tiết, chờ sống sót đã rồi nói sau.
Đại nội hoàng cung, ngoại trừ nữ nhân thì chính là thái giám, đương nhiên, còn có một người nam nhân duy nhất. Lúc Vân Tưởng Dung phát tác liền chuyển ánh mắt nhắm ngay người nam nhân duy nhất tồn tại trong cung này, Tần đế Quân Vô Kỵ.
Trải qua nhiều lần thăm dò tra xét, phân tích nghiên cứu, Vân Tưởng Dung rốt cuộc tìm ra quy luật hằng ngày của Quân Vô Kỵ, sau đó vào một đêm đen gió lớn của một tháng sau, đẩy ngã hắn. Tiếp đó lại xen lẫn vào gánh hát vào trong cũng biểu diễn mà trốn ra ngoài cung. Trằn trọc rồi lại vào kỹ lâu lớn nhất kinh thành, Hoa Nguyệt các, đổi một nghệ danh gọi là Hải Đường.
Sau một điệu múa động kinh thành, liền nhảy lên thành hoa khôi Hoa Nguyệt các, vô số vương công tử đệ đều mộ danh mà đến, dùng hơn một ngàn lượng vàng chỉ đổi lấy nụ cười của nàng. Vốn Vân Tưởng Dung vào kỹ viện là vì tìm nam nhân, cho nên mới tận lực ngồi vào vị trí hoa khôi, chỉ vì có thể chọn lựa ra nam nhân tốt, để nàng tu luyện ******. Dù sao nàng cũng không phải người bụng đói ăn quàng, dù sao cũng đều phải ngủ, đương nhiên phải chọn người nhìn thỏa mãn, dùng thư thái.
Chọn đến chọn đi, rốt cuộc chọn đến một người nam nhân tên là Lục Hành. Dung mạo tuyệt đỉnh không nói, xuất khẩu thành thơ, cầm kỳ thi họa không gì không biết. Vân Tưởng Dung liếc mắt một cái liền coi trọng hắn, cùng hắn mấy lần ******. Lại không ngờ Lục Hành lại có lại lịch rất lớn, Vân Tưởng Dung sau khi theo hắn, liền gần như không tiếp xúc với người nam nhân nào khác. Điều này làm cho Vân Tưởng Dung bắt đầu không kiên nhẫn, nàng hiện tại là một kỹ nữ, người nam nhân này không có khả năng đàng hoàng cưới hỏi nàng về nhà, huống chi nàng còn có một thân phận khí hậu kia, cho nên hai người càng không có khả năng quang minh chính đại, vậy hắn còn cấm mình như vậy, không khỏi quá phận!
Vân Tương Dung chuẩn bị đi tìm Lục Hành nói chuyện, lại không ngờ ngoài ý muốn biết được thân phận của Lục Hành. Thì ra hắn là Vương gia dương triều, hoàng đệ của Tần đế Quân Vô Kỵ, Vĩnh An vương Quân Vô Hành. Điều này làm cho Vân Tưởng Dung cảm thấy sâu sắc bị lừa gạt. Mà lúc này, Quân Vô Kỵ cũng phát hiện nàng, đã biết nàng là nữ nhân mấy tháng trước cùng mình một đêm phong lưu, làm cho mình nhớ thương, đồng thời cũng là Hoàng hậu bị hắn bỏ Vân Tưởng Dung.
Tuy rằng Tần đế chỉ phong lưu với Vân Tưởng Dung một đêm đó, nhưng lại nhớ mãi không quên, từng phái người tìm kiếm khắp bốn phía ở trong cung, lại vẫn không thể nào tìm được Vân Tưởng Dung. Sau đó biết được đệ đệ của mình lưu luyến nơi yên hoa, sau khi điều tra mới phát hiện nữ nhân đêm đó rất có khả năng chính là cá lọt lưới trong cung, khí hậu bị nhốt trong lãnh cung, Vân Tưởng Dung.
Mà lúc này, đệ đệ của hắn cùng nữ nhân của hắn đã muốn đội một chiếc mũ xanh mượt lên đầu hắn. Trong cơn tức giận, liền giam lỏng đệ đệ của mình lại, cũng phái ra cao thủ đại nội, lệnh cưỡng chế bình họ nhất định phải mang Vân Tưởng Dung trở về, yêu cầu lông tóc vô thương. Nếu là một câu chuyện ngược luyến tình thâm, nữ chính khẳng định bị mang về, cùng Quân Vô Kỵ ngươi ngược ta, ta ngược ngươi, cuối cùng HE. Nhưng đây lại là MarySue văn, Vân Tưởng Dung dưới tầng tầng vây quanh lại chạy thoát, đơn giản là vì nàng ngủ với nam nhân chưa đủ nhiều, cho nên nàng chuyển hướng về phía giang hồ đao quang kiếm ảnh.
Đúng lúc này, Tiết Bạch Vi bởi vì thuốc tiên trong giáo bị trộm đi, liền rời khỏi Thiên Quý giáo, cũng tiến vào giang hồ, hy vọng mang thuốc tiên cùng đạo tặc bắt về Thiên Quý giáo. Tiết Bạch Vi cùng Vân Tưởng Dung liền như vậy mà gặp nhau.
Thật ra hai người vốn không có khả năng cùng xuất hiện, nhưng là Tiết Bạch Vi lại là một kẻ tham ăn. Cũng không biết vì sao nàng một thân cao quý lãnh diễm như vậy, vừa nhìn thấy thức ăn lại nhấc chân không nổi. Khi đó Vân Tưởng Dung đang ở bên ngoài nướng gà, Tiết Bạch Vi ngửi thấy mùi liền chạy tới, cái gì thuốc tiên, tặc nhân đều bị nàng ném phía sau đầu.
Bởi vì một miếng gà nướng, Vân Tưởng Dung chiếm được một bảo tiêu trung thành miễn phí. Tiết Bạch Vi lớn lên từ nhỏ ở Thiên Quý giáo, gần như không quá tiếp xúc với người ở bên ngoài, tính tình lạnh lùng chuyện trong giáo cũng không để trong lòng, cho nên làm việc có vẻ tuỳ tâm sở dục, muốn gì làm nấy. Bởi vì tay nghề của Vân Tưởng Dung tốt, nàng vẫn đi theo nàng ta, rất nhiều lần giúp nàng ta cản cao thủ đại nội tập kích, thậm chưa còn bởi vậy rất nhiều lần bị thương, làm cho võ công cũng không thể tiến thêm.
Vậy còn chưa tính, gần như mỗi lần nàng cứu một nam nhân, Vân Tưởng Dung sẽ giả mạo nàng nhận ân tình đến ngủ với những người đó. Ví như sát thủ lãnh huyết Cảnh Việt đi cùng hai nàng lúc nãy, trước khi chưa gặp được Vân Tưởng Dung, Tiết Bạch Vi đã gặp qua nam nhân kia, đương nhiên hắn lúc đó bị người đánh một thân đầy máu, nằm trong bụi cỏ. Tiết Bạch Vi vốn cũng không muốn cứu hắn, lại không ngờ nam nhân kia một phen nắm lấy góc áo nàng, trong mắt một mảnh kiên nghị, kêu Tiết Bạch Vi cứu hắn. Tiết Bạch Vi nhìn vẻ mặt không khuất phục của hắn, hơn nữa bản thân lại chỉ dùng độc, đúng lúc nghiên cứu ra một loại độc mới, liền lấy độc trị độc giúp hắn. Quá trình vô cùng thê thảm, nhưng mạng Cảnh Việt vốn không nên tận, như vậy cũng có thể gắng gượng mà chữa lành. Tiết Bạch Vi cảm thấy hết việc liền đi, nhưng thực ra làm cho Vân Tưởng Dung đến phía sau lượm được tiện nghi, thấy dung mạo của Cảnh Việt không tệ, sau một lần xxoo với Cảnh Việt còn chưa lành hẳn vết thương, liền thu hoạch thêm một trung khuyển.
Mà sau đó khi Tiết Bạch Vi bị Vân Tưởng Dung dùng một con gà lừa chạy, đúng lúc Cảnh Việt có việc phải trở về tổ chức sát thủ cho nên rời đi. Sau đó gặp nhau, Cảnh Việt vẫn cho ân nhân cứu mạng của mình là Vân Tưởng Dung, cảm giác với Tiết Bạch Vi cực kỳ không tốt. Dù sao hắn với Vân Tưởng Dung còn muốn làm vài chuyện không thể nói, thế mà còn phải cố ý tránh đi Tiết Bạch Vi, thực sự là làm cho hắn cực kỳ khó chịu, suốt ngày phóng khí lạnh về phía Tiết Bạch Vi. Mà Tiết Bạch Vi đối với Cảnh Việt, vốn không đặt vào trí nhớ, hoàn toàn không nhớ bản thân từng cứu một nam nhân như vậy.
Sau đó mỗi lần gặp cao thủ đại nội tập kích, Tiết Bạch Vi đều đi trước ngăn cản, ỷ vào bản thân võ công cao cường, cản đi bộ phận lớn tập kích. Mà phía sau Cảnh Việt sẽ nhanh chóng mang Vân Tưởng Dung đi, hoàn toàn mặc kệ sự sống chết của nàng. Ở trong lòng Cảnh Việt, ngoại trừ Vân Tưởng Dung, sống chết của những người khác hắn sẽ không đặt trong lòng. Mà Vân Tưởng Dung cũng không viết nghĩ như thế nào, đều im lặng chấp nhận vứt bỏ Tiết Bạch Vi ở phía sau. Sau một đoạn thời gian, Vân Tưởng Dung liền cùng Tiết Bạch Vi tách ra.
Mà cũng lúc này, cũng không biết thể chất của Tiết Bạch Vi là loại gì, đến một chỗ đều thu hoạch một nam chính bị trọng thương, sau đó bởi vì đủ loại nguyên nhân mà cứu bọn họ. Cứu con trai của võ lâm minh chủ Tống Thiên Dương, con của thủ phủ thiên hạ đồng thời đệ tử của Y Tiên cốc Vạn Sĩ Bạch cũng được nàng cứu. Nhưng Tiết Bạch Vi đến nay đều là loại người làm chuyện tốt không lưu tên, cứu xong liền đi, sau đó lại để Vân Tưởng Dung chạy tới lượm mấy nam chính mà thông đồng, xuân phong mấy độ. Cứ như vậy, Vân Tưởng Dung liên tục thu hoạch ba nam chính.
Chỉ là Tiết Bạch Vi vốn cũng không thèm để ý những chuyện đó. Nhưng nàng vạn vạn không ngờ tới, Vân Tưởng Dung thế nhưng ngủ thẳng lên giường giáo chủ Thiên Quý giáo. Căn cứ vào giáo quy của Thiên Quý giáo, giáo chủ phải cùng một đôi với thánh nữ. Bắt đầu từ ngày được lựa chọn, hai bên đều không được phản bội nhau, đây là luật thép. Nhưng giáo chủ thế hệ này, Diệp Thiên Trọng thế nhưng ở thời điểm chưa viên phòng với nàng, liền trước đưa nguyên dương cho Vân Tưởng Dung. Thật ra muốn nói Diệp Thiên Trọng rất yêu thích Vẫn Tưởng Dung cũng không phải, chính là hắn không muốn tuân thủ quy củ mà thôi. Dựa vào cái gì đời này của hắn lại bị giáo quy chế trụ, chỉ có thể ở cùng một chỗ với Tiết Bạch Vi chứ! Sau khi biết được chỗ kỳ lạ trong việc tu luyện của Vân Tưởng Dung, lại bị nàng câu dẫn hai lần, liền lập tức làm chuyện đó với nàng ta, hoàn toàn vứt bỏ Tiết Bạch Vi không thèm để ý.
Tiết Bạch Vi sau khi biết chuyện này, thiếu chút nữa phát điên. Nàng cũng không thích Diệp Thiên Trọng lắm, chứ đừng nói gì đến yêu. Nhưng hai người từ nhỏ đã tu luyện bí quyết bất truyền của Thiên Quý giáo, Vô Tâm Kiếm Quyết. Loại võ công này chỉ có đồng nam đồng nữ tu luyện được, từ đó về sau hai người không thể rời khỏi đối phương, song kiếm hợp bích, thiên hạ vô địch. Nhưng một khi một người phản bội, người còn lại sống cũng không được bao lâu. Diệp Thiên Trọng trái lại tốt rồi, có ****** của Vân Tưởng Dung điều trị, không mảy may thương tổn gì còn chưa nói, còn bởi vậy võ công tiến nhanh. Chỉ còn Tiết Bạch Vi một mình chờ đợi tử vong đến.
Tiết Bạch Vi không muốn chết, đang sống rất tốt ai lại muốn chết chứ. Nhưng trước kia rõ ràng nàng đã nói rõ cho Vân Tưởng Dung biết quan hệ của nàng và Diệp Thiên Trọng, đối phương tuy rằng không biết Vô Tâm Kiếm Quyết, nhưng là biết giáo quy của Thiên Quý giáo. Thế nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Thiên Trọng, nàng ta vẫn quyết định câu dẫn hắn, như là muốn nghiệm chứng xem tình cảm của Tiết Bạch Vi và Diệp Thiên Trọng có kim kiên như giáo quy hay không. Lúc Tiết Bạch Vi đi chất vấn nàng, nàng còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nói nàng cũng là có ý tốt, muốn giúp Tiết Bạch Vi nghiệm chứng phu quân tương lai. Thế nhưng nghiệm chứng lại lên đến giường để nghiệm chứng, lòng của nàng ta cũng thật là tốt ha!
Theo sau Tiết Bạch Vi liền tức giận không nhịn được, nàng tuy rằng rất nhiều chuyện không để trong lòng, nhưng tính mạng của mình nàng không thể không lưu tâm được. Nếu không liên quan tới Vô Tâm Kiếm Quyết, nàng mặc kệ Diệp Thiên Trọng muốn đi hay ở. Nhưng hiện tại nàng sắp chết, Diệp Thiên Trọng vẫn sống tốt, thật sự là không công bằng. Nàng đối xử với Vân Tưởng Dung tốt như vậy, nàng ta lại vì dục vọng của bản thân, đặt nàng vào hoàn cảnh như vậy! Tiết Bạch Vi cảm xúc rất ít khi gợn sóng thế nhưng lúc đó liền nếm được tư vị hận.
Sau đó nàng liền bắt đầu đi lên con đường đuổi giết Vân Tưởng Dung cùng Diệp Thiên Trọng. Nhưng không ngờ những nam nhân kia lại đạt tới cục diện hài hoà chung sống, điều này khiến Tiết Bạch Vi cực kỳ khó hiểu. Phải biết rằng những người đó ai mà không phải là thiên chi kiêu tử, Quân Vô Kỵ, Quân Vô Hành, Vạn Sĩ Bạch, Tống Thiên Dương, Cảnh Việt, Diệp Thiên Trọng, thế nhưng bởi vì Vân Tưởng Dung mà nhịn xuống, thậm chí còn an bài tốt thời gian thị tẩm, một người một ngày. Tiết Bạch Vi cảm thấy vô cùng vớ vẩn, nhưng đồng thời cũng hiểu được càng khó giải quyết hơn. Phải biết rằng những nam nhân này võ công của mỗi người đều cao hơn nàng rất nhiều. Nhưng nàng thật sự không có biện pháp, sinh mệnh của nàng sắp đi đến tuyệt lộ, chỉ có thể dùng quỷ kế tách bọn họ ra, cuối cùng thành công bắt được Vân Tưởng Dung. Dù sao nàng cũng sẽ chết, nhất định phải bắt Vân Tưởng Dung chôn cùng nàng!
Nhưng không ngờ cuối cùng vẫn thất bại. Tiết Bạch Vi bị sáu người kia bắt sống, mà Vân Tưởng Dung vì Tiết Bạch Vi, sinh mệnh nhỏ chưa tới ba tháng vẫn chưa ai biết cứ thế mất đi. Sáu người kia tức giận đến mức hận không thể đem Tiết Bạch Vi thiên đao vạn quả, cuối cùng sau khi làm đủ trò khuất nhục nàng, ném nàng vào động xà của Thiên Quý giáo, nhận vạn xà cắn chết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT