Trong khi hơn một tháng gameshow lúc đã tới một ngày quay phim cuối cùng.
Đối với căn biệt thự nhỏ này, Thư Trừng cũng sinh ra một ít tâm tình không nỡ.
Lê Dữ nhìn ra được, anh trực tiếp hỏi: “Em rất thích căn biệt thự này sao? Nếu không anh mua nó nha.”
“Không cần đâu.” Thư Trừng lắc đầu, “Chỉ là không biết, sau khi em đi cây phượng vĩ kia còn có thể lớn lên hay không thôi.”
“Bây giờ nó không phải đang lớn lên rất tốt sao.”
Lê Dữ biết, mỗi ngày sáng tối Thư Trừng đều tưới nước một lần cho cây
phượng vĩ kia, bây giờ sớm đã xanh tươi mơn mởn, cũng mọc lên cao rất
nhiều.
Một lần phỏng vấn cuối cùng.
Thư Trừng và Lê Dữ là ngồi cạnh nhau, cùng nhau tham gia.
Vấn đề phỏng vấn cũng rất đơn giản, nhưng kết thúc cái đề tài này xác thật là có chút nặng nề.
Cùng tổ tiết mục ở bên nhau hơn một tháng, tự nhiên cũng có chút giao tình.
Thư Trừng tự nhiên mà vậy đỏ hốc mắt.
Lê Dữ bởi vì đóng phim quen rồi, nhưng thật ra không có cảm giác gì nhiều lắm.
Thấy cảm xúc của Thư Trừng dao động có chút lớn, vội vàng kéo cô vào trong lòng ngực, an ủi cô.
Tổ tiết mục bất đắc dĩ, sắp kết thúc rồi, còn phải ăn một đợt thức ăn cho chó……
***
818 là ngày đầu tiên truyền bá《Nhật ký tình yêu》, official Weibo sớm đã thông báo trước tung ra.
Mà trước tiên tung ra phỏng vấn ngoài lề cũng làm cho fans hô to có ý tứ, một đám ở phía dưới Weibo ồn ào phát sóng nhanh lên.
—— Lê Dữ thật là một lòng trung can với Thư Trừng a ha ha ha ha ha ha ha ha ha
—— Thật mắc cười chết mất, Lê Dữ thật sự nói rất nhiều sao?
—— Chị gái nhỏ còn rất có cảm giác giống minh tinh.
—— Lê Dữ thoạt nhìn thật dễ bị dụ dỗ nha, hai người tương tác với nhau rất đáng yêu nha.
—— Thức ăn cho chó lạnh lùng vỗ lung tung ở trên mặt……
……
Thư Trừng vốn dĩ chuẩn bị trực tiếp về nhà, kỳ nghỉ hè này của cô đều
quay tiết mục, còn chưa có về nhà. Nhưng Lê Dữ không cho, một hai phải
bảo cô đến Tân Thành ở vài ngày cùng anh.
“Qua mấy ngày nữa anh liền phải vào tổ đóng phim, hai ngày nay em hãy ở bên cạnh anh nhiều chút đi.” Lê Dữ lẩm bẩm.
Thư Trừng bất đắc dĩ, cũng liền theo anh.
Khi hai người cùng nhau xuất hiện ở sân bay Tân Thành, không chút nào ngoài ý muốn khiến cho bùng nổ.
Fans tới tiếp đón ở sân bay rất nhiều, cầm bảng cầm tay và bảng đèn led, rất có trật tự mà đứng thành một hàng.
Anh Tần đã sớm đoán trước được loại tình huống này, bảo an duy trì trật tự cũng xuất động.
Lần này Lê Dữ không che mặt, chỉ là đội mũ lưỡi trai ngược, đến nỗi Thư Trừng, cô hoàn toàn không có ý thức đến phương diện kia.
Hai người đồng loạt đi ra, liền khiến cho các fans từng đợt tiếng thét chói tai.
Thư Trừng nhìn một màn trước mắt, cũng bị dọa tới rồi, cô ngẩn ngơ mà ngừng ở tại chỗ.
Lê Dữ ngựa quen đường cũ, vừa nắm lấy tay cô, vừa nhận thư fans đưa đến.
“Cảm ơn.”
Fans đi theo bọn họ di chuyển, trong đó có một fan liền nói, “Lê Dữ, anh thật là đáng yêu nha, em sẽ vẫn luôn ủng hộ anh.”
Lê Dữ mím môi cười, gật gật đầu.
Nhưng ai biết, fans kia đảo mắt liền kích động mà hô to với Thư Trừng:
“Chị gái nhỏ, em vô cùng thích chị, sau này sẽ cố gắng thi đậu đại học
sư phạm Thanh Viễn!”
Không chỉ có Thư Trừng ngây ngẩn cả người, ngay cả Lê Dữ cũng sợ ngây người.
Cầm bảng cầm tay của anh, vừa rồi còn đưa thư cho anh, bây giờ, lại ở trước mặt anh ngang nhiên leo tường?
Lê Dữ dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn fans kia, trong ánh mắt lên án nhưng một chút cũng không ít.
Các fans khác thấy, vừa chụp vừa lớn tiếng mà cười.
“Em học lớp mấy rồi?” Thư Trừng vừa đi vừa hỏi.
Fans lớn tiếng trả lời: “Lớp mười!”
Thư Trừng cong cong mắt, “Cố gắng học tập, chị ở đại học sư phạm Thanh Viễn chờ em.”
“Em nhất định sẽ cố gắng!” Fans che miệng, giọng nói kích động đều có chút run rẩy.
Lê Dữ dùng ánh mắt phòng bị nhìn fans kia, anh một phen ôm eo Thư Trừng, giống như là tuyên thệ chủ quyền vậy.
Các fans kinh hô, sôi nổi mà chụp tách tách.
Cuối cùng, hai người thuận lợi mà lên xe bảo mẫu, sau đó an toàn rời đi.
***
Trên xe, Lê Dữ có vẻ mặt bộ dáng không vui vẻ.
Thư Trừng thấy, chỉ là bất đắc dĩ mà cười cười, “Làm gì không vui vẻ như thế.”
“Tại sao anh lại phát hiện fans của anh càng thích em hơn thế.” Lê Dữ sắp xếp lại bức thư rồi nói.
“Không phải chứ, không phải đều là cầm banner của anh hay sao?” Thư Trừng suy nghĩ một chút rồi nói.
“Em nhìn đi.” Lê Dữ lấy ra trong đó mấy bức thư, “Ở trên đây viết, xin chuyển giao cho chị gái nhỏ Thư Trừng.”
Thư Trừng nhận lấy bức thư, từng cái nhìn vài lần, kết quả thật đúng là vậy.
“Đại khái là yêu ai yêu cả đường đi, anh không cần lo lắng đâu.” Thư Trừng bất đắc dĩ mà nói.
Lê Dữ thở phì phì mà nói: “Những người này thế nhưng đều nhớ thương đến
em, sớm biết rằng liền không nên mang theo em quay tiết mục, bây giờ
fans của em càng ngày càng nhiều.”
“A?” Thư Trừng đầu tiên là nghi hoặc, sau đó liền hiểu được, “Anh ngay cả dấm của fans cũng muốn ăn sao?”
“Bây giờ anh cũng đa ngửi được một mùi chua.” Anh Tần ở phía trước chen vào nói.
Lê Dữ hừ một tiếng.
Chị admin đem hôm nay fans chụp xem trước up lên Weibo, lập tức khiến cho các fans khác vây xem.
Trong ảnh chụp, Lê Dữ ôm eo Thư Trừng, ánh mắt cũng dữ dằn, các fans đầu tiên là không hiểu, chờ nhìn thấy video lúc này mới hiểu được.
—— Thao, em gái thật có dũng khí, thế nhưng ở trước mặt Lê Dữ ngang nhiên leo tường.
—— Em gái đã bị trục xuất khỏi fandom rồi [đầu chó]
—— Biểu tình tuyệt đối kia của Lê Dữ, giống như là đang nói, đây thật là fans của mình sao? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha
—— Công khai biểu ** tỷ, kết quả bị Lê Dữ đề phòng như cướp. [cười khóc][cười khóc]
—— Sang năm em cũng muốn thi vào đại học sư phạm Thanh Viễn, chị gái nhỏ nhớ rõ chờ em @ Thư Trừng
—— Chị gái nhỏ thật dịu dàng, muốn suy xét vứt bỏ Lê Dữ hay không, em tới nuôi chị nha @ Thư Trừng
—— Lầu trên thật không sợ chết, không thấy được trong tay Lê Dữ liền thiếu con dao sao?
—— Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha tui chỉ biết ha ha ha ha ha ha ha ha ha
***
Thư Trừng nhìn thấy này mấy fans viết thư cho cô, mở ra nhìn xem từng cái.
Ở trong thư những dòng chữ đều là hy vọng cô có thể sống thật tốt với Lê Dữ, cũng biểu đạt sự yêu thích đối với cô.
Thư Trừng cảm thấy trong lòng ấm áp, vì thế lên Weibo.
Thư Trừng: Cảm ơn các bạn đã viết thư cho tôi, tôi đều xem hết, các bạn rất đáng yêu.
Lê Dữ trước tiên cướp được sô pha.
Lê Dữ: Hừ!
Thư Trừng nhìn thấy Lê Dữ ngồi ở bên cạnh cô cầm di động, “Tại sao anh lại nhanh như thế?”
“Anh đang trông giữ đó.” Lê Dữ trả lời, “Anh đến xem người nào thổ lộ với em.”
—— Lê Dữ cướp được sô pha? Ngài sống thật giống một tài khoản giả mạo tinh vi.
—— Lê Dữ chữ “Hừ” này biểu đạt rất nhiều tầng ý tứ nha, xem ra trong lòng rất không vui nha ha ha ha ha ha
—— Lê Dữ em vẫn còn yêu anh, em chỉ là chỗ của chị gái nhỏ nhìn xem thôi [tạo hình trái tim]
—— Tui sẽ không nói, trong mấy bức thư này có một bức của tui. [thẹn thùng][thẹn thùng]
Lê Dữ [Trả lời]: Rốt cuộc bắt được một người, thư đã bị tịch thu, cô ấy sẽ không thấy được!
—— Σ( ° △°|||) Thư của mình thật sự bị tịch thu rồi?
Thư Trừng [Trả lời] @ Lê Dữ: Anh nhất định phải ấu trĩ như thế sao? [đỡ trán]
—— Lê Dữ anh với fans tranh giành tình cảm như vậy thật sự tốt sao? (o)
—— Thật là đệ nhất nhân giới giải trí, ăn dấm của fans, ha ha ha ha ha ha ha ha ha
—— Chị gái nhỏ, em (ding) rất (feng) thích (zuo) chị (an)!!
……
Thư Trừng buông di động ra, nhìn Lê Dữ trong ánh mắt tràn ngập bất đắc dĩ, “Anh thật là có đủ ấu trĩ.”
Lê Dữ nhếch mép cười cười, “Như vậy các cô ấy liền sẽ không quấn lấy em nữa.”
“Trở về muốn ăn cái gì?” Thư Trừng thay đổi đề tài.
“Anh muốn ăn mì.”
Thư Trừng thuận miệng liền hỏi: “Ăn mặt gì?”
“Mì trong lòng em.”
Anh Tần ở phía trước thiếu chút nữa không nôn ra.
Mà Thư Trừng cũng nhíu mày, “Lê Dữ anh đang nói cái gì thế.”
Lê Dữ quơ quơ di động, “Gần đây đang thịnh hành lời âu yếm phô quá, còn rất có ý nghĩa.”
Lời âu yếm phô quá Thư Trừng cũng biết, trong khoảng thời gian này đặc
biệt thịnh hành, mà khi nó từ miệng Lê Dữ nói ra, cứ cảm thấy kỳ kỳ.
“Anh đừng học mấy thứ này.” Thư Trừng thở dài.
“Đâu có gì đâu, anh cảm thấy vô cùng có ý nghĩa.” Lê Dữ mở ra trang web, chọn một cái lời âu yếm phô quá mà đọc, “Em biết anh là người nào
không? Người của em.”
“Lê Dữ.” Thư Trừng lên tiếng ngăn anh lại.
“Hửm?”
Thư Trừng tới gần Lê Dữ một chút, rồi mới ở trên má anh hôn một cái.
“Có thể im lặng không?”
Lê Dữ vui vẻ gật đầu, “Đương nhiên có thể!”
Anh Tần ở phía trước ôm chặt chính mình, anh ta oán trách nói: “Anh với
tài xế đều đang ở đây đó, hai đứa có thể thu liễm chút hay không.”
***
Trở về chỗ ở của Lê Dữ, Thư Trừng còn chưa có kịp sắp xếp lại vali, liền nhận được cuộc gọi của Phùng Lan Anh gọi tới.
“Trừng Trừng, con quay xong gameshow rồi sao? Lúc nào thì mới về nhà?” Phùng Lan Anh ở đầu kia của điện thoại hỏi.
Thư Trừng nhìn mắt Lê Dữ, mới trả lời: “Mẹ ơi, đại khái con muốn qua mấy ngày nữa mới trở về. Chờ Lê Dữ vào tổ đóng phim, con liền trở về.”
“Vậy được rồi, con bảo Lê Dữ đừng quá vất vả.” Phùng Lan Anh thở dài nói.
“Mẹ có muốn nói chuyện với Lê Dữ không?” Thư Trừng hỏi.
Phùng Lan Anh kích động mà mở miệng, “Có chứ có chứ.”
Thư Trừng đưa điện thoại di động cho Lê Dữ, nói: “Mẹ em bảo anh nghe máy.”
Lê Dữ vốn đang cợt nhả, lập tức sắc mặt liền thay đổi, anh banh mặt,
đứng đứng đắn đắn mà mở miệng: “Cháu chào dì, cháu là Lê Dữ.”
Thư Trừng thấy dáng vẻ này của anh, cũng cười lên tiếng, vì thế liền không hề quản anh, sắp xếp lại vali của mình.
Chờ cô sắp xếp lại xong, Lê Dữ cũng cầm di động lại đây.
“Tại sao hai người lại nói chuyện trong thời gian dài như vậy?” Thư Trừng nhận lấy di động, nghi hoặc hỏi.
Lê Dữ gãi gãi đầu, “Anh muốn nói một chuyện với em, em đừng có kích động nha.”