- Tôi đương nhiên không nói việc chúng ta đang làm, chỉ bảo Hướng
Hàm đang bận, nên chắc không nghe máy thôi. Nhưng mà, anh ta tinh
ý quá, nên nghi ngờ ở đây có chuyện.
Đám Nghê Thiên là người thường, tuy cũng là xuyên không, nhưng chỉ
là đi theo Diệp Mặc, chứ đâu có sức mạnh gì. Bọn họ mà tham
gia vụ này, chỉ có 1 con đường chết thôi.
Nếu để đám đó biết, chắc chắn họ sẽ lo cho sự an toàn của thiếu gia, chạy ngay về đây, đến lúc ấy......
Khả Hân nhíu mày, nhìn cô gái bên cạnh, khó chịu lên tiếng:
- Đi làm nhiệm vụ cậu mang theo điện thoại làm cái gì hả? Thật phiền phức!
Giả Na rũ mắt, oan ức nói:
- Tôi chỉ đề phòng thôi mà, sợ ở Diệp gia có chuyện gì đó... nên mới đem theo....
Khả Hân đến khổ với suy nghĩ của Giả Na, cô đưa tay cốc vào đầu cô ấy, mắng nhẹ:
- Cô nương, chúng ta có truyền âm mà, nếu như quá xa thì dùng liên kết gọi nhau, cậu bị ngốc à?
"...."
Khả Hân và Giả Na tranh cãi qua lại, không ai chịu nhường ai, cho đến khi Diệp Mặc bên cạnh lên tiếng:
- Thấy rồi!
Ngay lập tức, Giả Na và Khả Hân nhìn sang, hai người theo ánh mắt
của Diệp Mặc, nhìn xuống phía dưới. Từ khi nào, bọn họ đã
bay tới một dòng sông bị đóng băng rồi.
Trên mặt sông bị đông cứng ấy, hiện lên hai bóng đen đang đứng, chính là Medusa và Giang Bách Thần!
Không chỉ vậy, trước mặt Giang Bách Thần còn có 1 thân xác bị khô
héo, nằm trong chiếc quan tài cổ quen thuộc, hắn ta đang dùng
dao rạch tay mình, để máu chảy vào trong đó.
Hành động của hắn... không lẽ, là đang làm lễ tế ư?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT