Sophia bất ngờ, Diệp Mặc chưa bao giờ dám nói tay đôi với bà, nhưng
bây giờ... sao lời nói và khuôn mặt lại đáng sợ như vậy?? Hắn
ta dám lớn tiếng với bà ư???
Diệp Mặc bình tĩnh nhìn Sophia, ở cổ đại, anh từng gặp qua vô số
người, dạng như bà ta có rất nhiều, anh cũng biết cách giải
quyết, nói đến bậc vương giả, anh đây chính là vương giả, một
thân phận thấp như bà ta cũng dám lớn tiếng trước mặt anh
sao??
- Mẹ
lớn, hôm nay con đưa Chu Cẩm đến không phải để mẹ nói những
chuyện này, mà chỉ muốn thông báo với mẹ thôi. Hôn lễ của
chúng con, đầu xuân năm sau sẽ tổ chức!
Chu Cẩm đứng cạnh: "...."
Quê? Từ khi nào cô đồng ý tổ chức hôn lễ rồi? Hể? Khi nào vậy???
Chu Cẩm ra sức bấu vào lòng bàn tay Diệp Mặc, kiểu như muốn hỏi
anh đang nói cái vô lí gì vậy. Diệp Mặc không quan tâm đến, anh
nắm chặt tay tay cô, kéo lên đứng cạnh mình, nói:
- Chuyện tổ chức hôn lễ càng không cần mẹ lớn lo lắng, con đã thưa với ba rồi!!
Nói xong, Diệp Mặc tiến lên một bước, đến gần tai của Sophia, thấp giọng lên tiếng:
Sophia đứng hình, hai mắt trợn lớn khi nghe Diệp Mặc nói, bà... bà đang bị đe dọa sao??
Diệp Mặc nói xong liền kéo Chu Cẩm rời đi, không tiếc thêm lời với
ai nữa. Anh dắt tay cô ra ngoài, Chu Cẩm không kháng cự được,
đành phải đi theo.
Khả Như liếc qua Sophia, nhìn dáng đứng của bà ta mà lên tiếng:
- Diệp Mặc nó không còn như xưa nữa đâu, lời nó nói... nhất định nó sẽ làm được!!!
Xong xuôi, Khả Như nở một nụ cười mỉm, rải bước hướng cửa đi tới!