- Nói thật thì.... quan hệ giữa nó với cha nó không tốt mới đúng.
Chu Cẩm im lặng, đợi chờ câu nói tiếp theo của bà, thấy vậy, Khả Như liền nói tiếp:
- Nói từ đâu nhỉ, ừm.... ba A Mặc có khá nhiều vợ, bác là
người thứ 4 trong số những người vợ của ông ấy. Người vợ đầu
là một nữ bá tước trong hoàng tộc, bà ấy rất xinh đẹp và
kiêu ngạo, là người không hay để những kẻ có năng lực thấp kém vào mắt.
-
Bà ấy sinh hai người con, một trai và một gái, cả hai đều
thuận lời làm trưởng nam và trưởng nữ, có trong tay rất nhiều
quyền lợi và danh vọng.
- Khi ba của A Mặc phải lòng bác, bác đã cùng ông ấy sinh ra
nó, ông ấy rất yêu thương A Mặc, cũng rất quý mến nó. Nhưng
chính điều đó lại làm phật lòng người vợ lớn!
- Bà ta cho rằng Diệp Mặc âm mưu chiếm sự ưu ái của ba nó để
mưu đồ cướp ngôi, vì vậy đã nhiều lần tranh cãi với ba của
nó.
- Trong
một lần xích mích, bà ấy đã dọn ra ngoài, chuyển đến Đức
sinh sống, còn đem theo hai đứa con trưởng, tỏ rõ thái độ muốn
chống lại.
- Ba của nó vì e sợ quyền thế mà đã phải bắt buộc đưa con của người vợ đầu mình lên ngôi bá tước, đóng chiếm vị trí thừa
kế. Thế nhưng, người phụ nữ đó còn tham lam đến mức muốn lấy
tất cả quyền lợi mà A Mặc có, muốn nó không giữ bất cứ thứ
gì.
- Vì để
bảo vệ A Mặc, ba nó đã chuyển nó về Trung Quốc, rồi cắt cử
thêm người bảo vệ, ông cũng rất nhiều lần bí mật góp quyền
lực cho nó. Nhưng mà... A Mặc không nghĩ như vậy, thằng bé nghĩ ba nó vì sợ hãi mà chuyển nó đi, tránh xa ông ấy để bảo vệ
ngôi của mình.
- Cũng từ đó... thằng bé lạnh nhạt hẳn với ba của mình, càng
không còn hứng thú gì với hoàng tộc nữa, nó ở lại hẳn Trung
Quốc, không trở lại Anh nữa.
Chu Cẩm nghe xong, không tỏ thái độ nhiều, hôm qua anh nói với cô
Diệp Mặc rất có định kiến với gia tộc của mình, cô không biết định kiến gì, vậy nên hôm nay tò mò hỏi vậy thôi. Không ngờ... sự tình cũng nhiều như vậy!
Hoàng tộc mà, dù đời con không tranh đấu, thì cha mẹ vẫn có tham vọng muốn con mình chiếm hữu thứ gì đó!
Haizzz, Mã Tự thật tội nghiệp, xuyên không ngay một thân thể có gia
thế phức tạp đến vậy, nhưng cũng chỉ mong... sau này cô và anh
không bị cuốn vào những trận chiến đó là được rồi!
Đột nhiên Chu Cẩm lại nhớ đến mẹ con Lâm Cúc Vân, lúc ở cổ đại,
cũng là họ từng ảo tưởng chiếm lấy Hàn gia, nhưng đáng tiếc
là... cô đã không cho họ toại nguyện =)))