Meduse bị chặn họng, bà ta á khẩu một lúc lâu, mới lên tiếng tiếp:
- Được! Coi như ngươi giỏi, Giang Bách Thần, ta chỉ nhắc ngươi
nhớ, đừng quên là ngươi ở phe nào! Nhiệm vụ của ngươi là trông
coi ta, chứ không phải cấm cản ta, đừng có nói bằng cái giọng
điệu ra lệnh ấy! Bây giờ, đi tìm cho ta chút linh khí đi!!
Giang Bách Thần bị sai bảo, hắn ngược lại không đi, chỉ ngồi im đáp:
- Linh khí? Linh khí ta đưa cho bà còn chưa đủ? Là vì ai mà ta
bị mất đến tận mấy năm tuổi so với hình dáng thật?
Để duy trì hình dạng như thế này cho Meduse ở thế giới loài
người, Giang Bách Thần đã chấp nhận hiện đi năm năm tuổi của
mình, tức là, hiện giờ hắn đáng lẽ ra phải 15 tuổi (do trẻ
hóa dòng thời gian tạo ra). chứ không phải một thằng nhóc 10
tuổi như thế này!
Bà ta hút linh khí như vậy còn chưa đủ hay sao?
Meduse có chút tức giận, nói lớn:
- Ta chính là bây giờ muốn linh khí, ngươi mau đi tìm đi!
Giang bách Thần nhếch môi, giễu cợt lên tiếng:
- Bà thiếu linh khí cũng đâu phải ta thiếu, muốn? Tự đi tìm đi!
Đừng sai bảo ta! Ta không phải người hầu của bà!
Giang Bách THần là người trông giữ, nói cách khác, hắn chỉ là
người canh gác, chứ không phải kẻ hầu, chẳng ai có quyền sai
bảo hắn cả!
- Ngươi....
Meduse tức đến phát run nhưng không thể làm gì, bà ta chỉ có thể cắn răng quay đầu muốn biến đi.
Nhưng đột nhiên Giang Bách Thần lại lên tiếng ngăn cản lại:
- Chờ một chút.... Meduse, bà muốn lấy linh khí của ai, ta cũng sẽ cho mà không có ý kiến, người phàm, động vật, hoặc là
người Ma tộc ở đây cũng được, nhưng mà... tránh xa Chu Cẩm ra!!
Cái tên đó!!!! Đợi bà ta hồi sinh lại rồi, nhất định người đầu tiên giết, sẽ là hắn!!!
Tức chết mà!!!!!
Giang Bách Thần nhìn Meduse biến đi bằng nửa con mắt, hắn chẳng xem
bà ta ra một phân lượng nào cả, trong mắt hắn, người có giá
nhất, cũng chỉ là Chu Cẩm!
À không, hắn nói sai rồi, Chu Cẩm là vô giá mới đúng, và cũng
có thể cô ấy là cô gái có giá trị cao nhất mà hắn từng
gặp.
Trong
mắt hắn, chưa từng có thứ gì đáng giá như cô ấy!!! Đáng giá
tới mức... khiến hắn... lần đầu tiên muốn cướp cô ấy về bên
cạnh...
Nghĩ nghĩ, một chút.... Giang Bách Thần lại ngẩng đầu lên, trong
đáy mắt hiện lên tia kiên quyết, em trai, lần này.... để xem
thử, em giữ được cô ấy hay không!