Hàn Mạc Tĩnh năm 6 tuổi, cô đã biết viết chữ rồi, lần này, cô còn có thể tự viết, không cần ai bày cả...
Lúc đó, thứ đầu tiên cô viết, là nhật kí về mẹ! Còn thứ hai,
chính là những bức thư không thể gửi... mang tên Lục Thất
Sinh!!!
Hàn
Mạc Tĩnh lấy ra một tờ giấy, nắn nót viết từng chữ một, lúc đầu cô gọi là "Sinh ca ca", sau đó tự nói về mình, rồi kể
chuyện những chuyện vui. Rất ngây thơ!!
Lúc cô 10 tuổi, kĩ năng viết đã tiến bộ rất nhiều, những bức thư
không gửi cũng ngày một tăng lên, những lúc buồn, lúc vui, cô
đều lấy giấy ra ghi cho Lục Thất Sinh, giống như đang chia sẻ
chuyện của mình cho anh nghe vậy.
Hàn Mạc Tĩnh năm 15 tuổi, một đứa trẻ mới lớn lần đầu tiên bị
đánh 50 trượng, đêm đó, cô không thể nào nhúc nhích nổi thân
thể, Lệ Anh bên cạnh đã khóc rất nhiều, thức trắng hai đêm chăm sóc cô, còn tưởng rằng.... cô đã chết rồi!!!
Lần đó, Hàn Mạc Tĩnh tỉnh dậy khỏi cơn mê mang, chữ đầu tiên cô
viết, cũng là một bức thư không gửi mang tên Lục Thất Sinh!
Hàn Mạc Tĩnh năm 20 tuổi, cô bị đánh chết bởi người hầu của Hàn
gia, ra đi mãi mãi. Trước đó một ngày, cô cũng viết thư. Người
cuối cùng cô nhắc đến, cũng là Lục Thất Sinh!!!
Như biết trước được sẽ có ngày mình ra đi, trước một ngày bị
đánh chết, Hàn Mạc Tĩnh đã viết bức thư không gửi cuối cùng
đó cho Lục Thất Sinh! Lần này, cô lại không gọi anh là "Sinh ca
ca", mà gọi là "Thất Sinh"....
Nguyên văn bức thư chỉ vỏn vẹn vài câu, nhưng chứa chan tình cảm lớn
lao của cô và khao khát gặp được người mình thương:
" Thất Sinh... lần này huynh cho muội gọi như vậy được không?
Không biết tại sao dạo gần đây, muội cứ cảm thấy mình sắp xảy ra một biến cố lỡn, cứ ngập ngừng khó chịu trong người, nhưng kì lạ là... muội lại chẳng hề sợ, bởi vì... trong những
giấc mơ gần đây muội mơ thấy, đều có hình bóng của huynh...
Thất Sinh... mong một ngày gần nhất được gặp lại.... muội mãi
đợi...."
Bức
thư chỉ có vài chữ như vậy, nhưng lại thể hiện nỗi nhớ nhung
thế nào, đồng thời... cũng cho thấy một sự thật nghiệt ngã,
Hàn Mạc Tĩnh.... đã không đợi được Lục Thất Sinh quay về!!!
Tuy nhiên, người cuối cùng cô ấy nhớ đến... không ai khác ngoài người đó!
Điều khiến Hàn Mac Tĩnh bất ngờ, chính là bản thân cô lại biến
thành ma, luôn đi bên cạnh Chu Cẩm, ngày gặp lại Lục Thất Sinh,
ký ức như ùa về, Hàn Mạc Tĩnh tim đập nhanh nhìn anh, bất
giác cũng làm tim Chu Cẩm đập theo.
Tại sao? Cô đã thành ma nhưng mà huynh ấy... lại vẫn còn nhớ nhung
mộ người như cô... cuối cùng... dẫn đến tai ương như ngày hôm
nay....