Phượng Hoàng Lửa
...
Chương trướcChương tiếp
Chu Cẩm đi cùng Diệp Mặc đến bệnh viện, trên đường đi, như nhớ ra gì đó, cô thuận tay gọi điện cho Hướng Hàm.
- Alo, Hướng Hàm là chị đây,em có đang ở công ty không vậy?
Hướng Hàm một tay sắp xếp văn kiện, một tay cầm điện thoại, trả lời:
- À, dạ có, em đang ở công ty đây ạ!
Chu Cẩm gật đầu, lên tiếng:
- Vậy em lên phòng làm việc của Diệp Mặc, ở đó có một camera
riêng, em lấy đoạn băng trong đó cho chị được không?
Hướng Hàm sắp hết đống văn kiện vào một chỗ, nói:
- Dạ được, bây giờ em đi lấy liền!
Nói rồi, cô cúp máy.
Hướng Hàm chạy ra khỏi phòng làm việc, cô đi qua dãy hành lang đến
phòng của Diệp Mặc, lúc cô mở cửa vào, liền nhìn thấy một
người đàn ông mang đồ bảo vệ đứng gần bàn, quay lưng về phía
cô.
Hướng Hàm nhíu mày, dò hỏi:
- Này, anh kia? Anh làm gì ở đây vậy?
Sau tiếng hỏi của Hướng Hàm, người đàn ông kia không động đậy,
cũng không trả lời gì, bất giác làm Hướng Hàm cảm thấy kì
lạ.
Cô bước từng bước tới gần, hỏi thêm lần nữa:
- Này anh, anh có nghe tôi hỏi không vậy?
Một lần nữa, người đàn ông kia vẫn không trả lời, tiếp tục đưa lưng về phía cô.
Khi tới gần, ở khoảng cách nhất định, Hướng Hàm đưa tay lên muốn
chạm vào vai người đàn ông kia, miệng vẫn tiếp tục hỏi:
- Anh.....
Chưa kịp nói hết câu, người đàn ông kia quay phắt người lại, trên
tay lóe sáng thứ gì đó, hướng về phía Hướng Hàm....
----------------...-------...----------
"Choang"
Tiếng đổ vỡ chói tai vang lên, Hạch Hiền đang uống trà bỗng nhiên
bất động, trong đầu vụt qua một thứ ánh sáng lạnh lẽo....
Ly trà trên tay bà bị đổ vỡ, vang lên tiếng kêu khó nghe.
Sau khi thấy được thứ gì đó, Hạch Hiền liền hoảng hốt đứng dậy, bà chạy ra khỏi lăng kính, đến chỗ vòng thời gian.
Hạch Hiền lướt lướt ngón tay qua lại, khi nhìn xuống nhân gian, bất chợt cau mày, thầm mắng một tiếng:
- Chết tiệt, có chuyện rồi!!!
Nói xong, Hạch Hiền liền vung tay, hành lang thời gian trước mặt
liền bị khóa lại, xong rồi, bà nhảy vọt, biến mất.....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
Chương trướcChương tiếp