Phượng Hoàng Lửa

Chương 296: Đàm Phán!


...

trướctiếp

Sáng hôm sau, Diệp Mặc bị đánh thức bởi một cuộc điện thoại, là của Nghê Thiên.

Anh ấy bảo hắn đến công ty gấp, vì Trang Ngân cùng Chu Lập đã đến rồi, bọn họ dựa theo lời của Triết Hạn muốn gặp người!

Diệp Mặc thay đồ đi ra khỏi phòng, lúc đi ngang qua phòng của Chu Cẩm, hắn muốn bước vào xem thử, nhưng lại sợ làm cô tỉnh giấc sớm bởi vì hôm qua cô ngủ rất muộn! Không nỡ nhìn cô mệt mỏi thức dậy!

Nghĩ nghĩ một hồi, Diệp Mặc quyết định không mở cửa vào, cứ thế đi luôn!

Đến công ty, Diệp Mặc đi vào phòng họp, nhìn thấy Trang Ngân và Chu Lập đang ngồi trên ghế, hắn ung dung bước vào.

Lịch sự chào hỏi, Diệp Mặc cúi đầu theo đúng lễ nghĩa của người hiện đại, sau đó, ngồi xuống ghế phía đối diện.

Chu Lập là người thẳng thắn, Diệp Mặc vừa ngồi xuống, ông nhanh chóng vào thẳng vấn đề:

- Diệp tổng, tôi và vợ tôi đến đây chỉ để muốn biết một việc, con gái chúng tôi ở đâu?

Diệp Mặc nhìn Chu Lập, một người theo học và phát triển võ thuật truyền thống từ lâu, thời gian này lịch làm việc của ông đang là ở nước ngoài, thế nhưng chỉ trong chưa đầy một ngày đã từ ngoài ấy quay về Trung Quốc, điều đó chỉ có thể giải thích rằng, ông ấy rất quan tâm đến Chu Cẩm!!!

Thậm chí là quan tâm rất nhiều!

Diệp Mặc cười mỉm, đáp:

- Bác Chu, cháu biết những gì ghi trên báo đã tác động rất nhiều đến bác và Chu phu nhân, nhưng cháu xin đính chính, giữa cháu và Chu Cẩm lúc đó, hoàn toàn trong sáng, và cô ấy không hề dựa vào quan hệ để thăng tiến. Cô ấy chiến thắng cuộc thi là bởi cô ấy có tài năng thực sự! Cháu không hề thiên vị cô ấy!

Trang Ngân nhìn anh, rõ ràng nói:

- Chúng tôi sẵn sàng bỏ qua những chuyện đó, điều quan trọng là chúng tôi muốn biết con gái mình, hiện giờ, đang ở đâu?

Diệp Mặc dời ánh mắt sang nhìn bà, quyết định trả lời:

- Chu Cẩm đang ở nhà của cháu! Một nơi nằm ngoài ngoại ô Thượng Hải, cách đây khá xa!

Chu Lập nhíu mày, hỏi:

- Anh vừa mới nói quan hệ giữa anh và con gái tôi là trong sáng? Vậy anh giải thích thế nào về câu nói vừa rồi của mình? Diệp tổng??

Diệp Mặc mím môi, đang nghĩ phải đáp như thế nào, thì Triết Hạn đẩy cửa đi vào, anh ấy cúi đầu với Chu Lập và Trang Ngân, rồi tiến lại gần Diệp Mặc, nói nhỏ vào tai của hắn!

Diệp Mặc nghe xong liền nhíu mày, hắn quay người nói với Chu Lập và Trang Ngân:

- Hai vị có thể đợi tôi một lát không? Tôi có việc cần gọi một cuộc điện thoại, sẽ không lâu lắm đâu!!!!

Chu Lập nhìn Trang Ngân, rồi hai người gật đầu đồng ý!

Diệp Mặc đứng dậy đi ra khỏi cửa, hắn rút điện thoại ra bấm một dãy số, đợi đầu dây bên kia bắt máy, hắn mới lên tiếng:

- Hướng Hàm, việc Triết Hạn nói là thế nào? Tại sao lại để xảy ra việc đó!

Hướng Hàm ở đầu dây bên kia thở dài, có chút bất đắc dĩ đáp:

- Diệp tổng, tôi cũng không biết, trước mắt tôi đang đến phòng giám sát để xem lại video hôm qua, có kết quả tôi liền gọi lại cho ngài!

Diệp Mặc "hừ" một tiếng, như nhớ đến chuyện gì đó, hắn hỏi:

- Chu Cẩm đã dậy chưa?

Hướng Hàm vừa đi vừa trả lời:

- Hình như vẫn chưa Diệp tổng, tôi chưa thấy cô ấy ra khỏi phòng!

Diệp Mặc bất giác nhìn xuống đồng hồ, đã 9h sáng, thường cô ấy đâu có ngủ muộn đến thế này!

Diệp Mặc nhìn đến Chu Lập và Trang Ngân bên trong, không nghĩ nhiều lên tiếng:

- Được rồi, giải quyết cho tốt vào!

Nói rồi, Diệp Mặc cúp điện thoại, nhấc chân muốn đi vào trong.

Đột nhiên, "Thich", tim Diệp Mặc đập mạnh một cái, hắn vô thức đưa tay mình lên nắm chặt, nhíu mày.... Đau quá!!!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp