Phượng Hoàng Lửa

Chương 285: Biết Chuyện!


...

trướctiếp

Chu Cẩm ngồi ở trong phòng, từ lúc Hướng Hàm ra ngoài, cô vẫn ngoan ngoãn ngồi ở đó ăn canh như vậy.

Lúc cô uống xong, thì một cô gái khác bước vào, Tử Hân có chút bất ngờ lên tiếng:

- Giả Na? Cô làm gì ở đây vậy?

Giả Na nhìn Tử Hân sau đó quay sang nhìn Chu Cẩm mỉm cười, lên tiếng nói:

- Hướng Hàm có việc bận phải đến công ty, cô ấy nhờ tôi chăm sóc cô, Chu tiểu thư~

Chu Cẩm "Ồ" lên một tiếng sau đó nhìn sang Tử Hân, hỏi:

- Vậy, chắc đây cũng là thư ký của Diệp Mặc?

Chung Tử Hân gật đầu, đáp:

- Phải, ngoài tôi và Hướng Hàm ra, đây là Giả Na, còn có hai người nữ khác nữa mà cô chưa gặp!

Chu Cẩm gật đầu, cười tươi nói:

- Vậy sao! Diệp Mặc có được những thư ký xinh đẹp như các cô, thật có phúc quá ha!!!!

Tử Hân và Giả Na cũng cười lại, không ý kiến. Thấy Chu Cẩm đã ăn đồ ăn xong, Tử Hân nhớ đến ly sữa trên bàn, cô liền cầm lấy đưa cho Chu Cẩm.

Chu Cẩm gượng người nhận lấy, uống hết một hơi.

Sau đó, cô kiếm cơ buồn ngủ, bảo bọn họ lui ra ngoài.

Giả Na và Tử Hân nhìn nhau, không tỏ thái độ gì lặng lẽ làm theo. Họ dù sao cũng không muốn bị Chu Cẩm nghi ngờ!

Chu Cẩm đợi cả hai người đi ra,cô nằm xuống giường, gác đầu lên tay, suy nghĩ.

Cô vẫn nhớ như in chuyện mà cô gái trong mơ nói với cô, cô ấy nói: Hãy nhanh chóng thức tỉnh, tìm lại ký ức của mình, hoàn thành sứ mệnh!

Tại sao cô ấy lại nói những lời kì lạ như vậy? Cô chỉ là một con người bình thường, có thể làm gì cơ chứ?

Chu Cẩm vô thức co người lại, rụt đầu vào trong chăn.

Cô.... sợ! Nhưng không phải sợ Diệp Mặc, không phải sợ đám thuộc hạ của anh ta, càng không phải sợ cô gái trong mơ đó.

Mà là...... cô sợ chính bản thân mình!!!

Cô... rốt cuộc là ai chứ?

Cứ luôn có cảm giác mình quên đi thứ gì đó... rất quan trọng.... thứ đó.... là gì??

Tử Hân và Giả Na đứng bên ngoài cửa, bọn họ nhìn nhau, Tử Hân lên tiếng:

- Cô ấy rất cứng miệng, không chịu tiết lộ gì cả!

Giả Na gật đầu, nói:

- Tôi cũng nghĩ cô ấy biết chuyện gì đó nhưng lại giấu chúng ta! Không muốn để chúng ta biết!

Tử Hân lắc đầu, thở dài:

- Phải làm sao đây? Không biết bên phía Hướng Hàm sao rồi?

Giả Na nhướng mày nhìn cô, nói:

- Lúc nãy cô nghe lén chúng tôi nói chuyện à?

- Làm gì có chứ, tôi ở trong phòng cùng Chu tiểu thư mãi mà, là do tai tôi quá thính thôi - Tử Hân cười nghịch ngợm đáp!

Giả Na lắc đầu, trả lời:

- Tôi cũng không biết cô ấy giải quyết thế nào rồi! Bây giờ chuyện này chuyện kia cứ ập tới, xem ra, hồi phục kí ức cho tiểu thư... không dễ đâu!

Tử Hân đồng tình, cô mím môi nói:

- Ừm.... chỉ còn trông chờ vào..... Diệp tổng thôi!

Nói rồi, hai người cùng thở dài, sứ mệnh của bọn họ, nghe sao dài đằng đẵng thế này!!!

----------...--------...---------------

Chu Cẩm suy nghĩ đến mức ngủ quên, khi cô tỉnh dậy, trời đã chập tối rồi!

Vì bụng hơi đói, thế nên Chu Cẩm tự mình bước xuống giường, loạng choạng đi xuống lầu.

Nhìn cả căn nhà không có ai, Chu Cẩm lại khát khô cổ, cô không lên tiếng gọi, thế nên tự mình mày mò vào trong bếp!

Chu Cẩm rót một ly nước ấm từ trên bàn, đôi mắt cô vô tình liếc qua tờ báo nhỏ..... với dòng tiêu đề chói mắt!!!!!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp