Phượng Hoàng Lửa

Chương 282: Chu Kiệt Luân Mất Bình Tĩnh!


...

trướctiếp

Cánh tay rắn chắc vững vàng đón lấy Hướng Hàm, cô theo bản năng ngước lên nhìn thử, khi thấy Triết Hạn, trong lòng nhẹ nhõm hẳn!

Cô nháy mắt, nói nhỏ:

- Ơn trời, anh đây rồi! Cảm ơn nhé!

Triết Hạn nhìn vào khuôn mặt của Hướng Hàm, châm chọt lên tiếng:

- Thế nào! Cô nương không sợ trời không sợ đất chỉ sợ mình tiểu thư của mình đâu rồi? Đấu không lại đám người đó, còn mạnh mồm nói được sao?

Hướng Hàm phồng miệng, cô đẩy mạnh Triết Hạn, nói:

- Anh còn dám nói, anh trai tiểu thư đấy, tôi có 10 cái mạng cũng không dám đụng vào! Anh giỏi thì lên đi!

Vừa nói, Hướng Hàm vừa hướng mắt về phía Chu Kiệt Luân, Triết Hạn nhìn theo, cười mỉm:

- Đứng đằng sau nhìn tôi này!

Nói rồi, Triết Hạn hướng chỗ Chu Kiệt Luân đi tới, một tay anh đút túi quần, với body chuẩn không cần chỉnh, vô cùng hút mắt người xem.

Hướng Hàm thở dài, haizzz, cái tên này cái gì cũng biết, chỉ có biết điều là không biết thôi!!!

Làm cái bản mặt giỏi lắm! Cô muốn đánh vào kinh khủng!!!!!!

Hướng Hàm lắc đầu ngán ngẩm, khi cô nhìn lên trên lầu, chợt thấy Triết Như đang đi từ thang máy xuống.

Cô vẫy tay, cười, dùng khẩu hình nói:

- Bạch Trúc!!!!

Triết Như cười mỉm, nhìn hành động trẻ con của cô, bất đắc dĩ cười tươi hơn, chẳng biết nói gì!

Cô gái này, luôn mang lại nụ cười cho người khác mà!!!!

Triết Hạn đi đến trước mặt Chu Kiệt Luân và Trang Ngân, hơi cúi người lên tiếng:

- Xin chào, tôi là Triết Hạn, cũng là thư ký của Diệp tổng, xin hỏi hai người tới đây là có việc gì?

Chu Kiệt Luân vẫn sử dụng cái mặt đen thui đó của mình, nói:

- Tôi muốn gặp Diệp Mặc!

Triết Hạn nhìn mảnh vỡ văng đầy dưới nền đất, ánh mắt không chút biến hóa;

- Chu tổng, Diệp tổng hiện đang dự cuộc họp rất quan trọng, e là không thể tiếp các vị.

Chu Kiệt Luân nắm chặt nắm đấm, gân xanh hiện lên trên trán, chửng tỏ tâm trạng đang rất tức giận, nói;

- Tôi không cần biết, tôi nhất định phải gặp anh ta!

Triết Hạn mím môi, anh không ngại người đang đứng trước mặt mình, khuôn mặt giận dữ của hắn, còn chưa bằng với gia chủ....

Triết Hạn bình tĩnh lên tiếng:

- Chu tổng, thực sự là không được! Nếu như anh muốn gặp, có thể đến vào ngày mai, hoặc tối nay, nhưng ngay bây giờ thì không được! Thật xin lỗi!

Chu Kiệt Luân không giữ được bình tĩnh nữa, hắn đưa nắm đấm lên muốn đánh Triết Hạn, làm Trang Ngân bên cạnh cũng giật mình, bà vươn tay tới, bất giác gọi:

- Kiệt Luân! Đừng!

Thế nhưng, không như mọi người đang có mặt ở đây nghĩ, Triết Hạn dùng một tay nhẹ nhàng chặn lại, đáy mắt anh không chút gợn sóng, nói:

- Chu tổng, đây là công ty PJH, anh dám làm bậy, tôi liền có thể gọi cảnh sát. Trung Quốc tuy không phải địa bàn của chúng tôi, nhưng thế lực của Diệp gia thì anh biết rồi đấy!

Chu Kiệt Luân nghe tới đây, nắm đấm cũng không tự chủ mà run run, kiềm chế bản thân mình không manh động, mặc dù đáy mắt đã nổi lửa.

Trang Ngân thấy thế, bà liền đặt tay lên vai Chu Kiệt Luân, nói nhỏ:

- Kiệt Luân, con bình tĩnh đi!

Nói rồi, bà quay sang nhìn Triết Hạn, lên tiếng:

- Cậu thư ký, chúng tôi đường đột đến đây làm ầm, là chúng tôi có lỗi. Nhưng, tôi vẫn muốn gặp Diệp tổng để hỏi một số chuyện liên quan đến con gái tôi - Chu Cẩm!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp