Phượng Hoàng Lửa

Chương 266: Ký Ức Loạn Xạ!


...

trướctiếp

Chu Cẩm kêu lên rất thảm thiết, những đoạn ký ức xoay quanh đầu mỗi lúc một nhiều, lại với tốc độ nhanh, càng khiến đầu cô thêm đau nhức.

- Lạc Thập Nhất, nếu huynh không tránh ra, thì đừng trách ta vô tình!

- Bạch Vũ, đây là gia chủ!

- Ta không cần biết, ta nhất định phải giết hắn!

- Chính hắn đã giết chết đứa con của tiểu thư!

- Chính hắn đã cướp đi quyền được làm mẹ của người!

- Bạch Vũ ta sẽ không để muội làm như vậy.....

Chu Cẩm tựa như thấy cô gái kia đang cầm kiếm, mang bộ trang phục cổ đại, đứng đối đầu với một người đàn ông, sau người đàn ông đó, lại có một người nam nhân khác.

Bọn họ cãi nhau rất kịch liệt, người nữ còn như muốn giế chết người nam nhân đứng sau.

Diệp Mặc không chịu nổi khi thấy Chu Cẩm la lên như thế, hắn quay sang Nghê Thiên nói:

- Ngươi ra ngoài đi!

Nghê Thiên lo lắng nhìn Chu Cẩm, rồi mím môi lui ra ngoài.

Diệp Mặc nắm lấy bả vai cô, lên tiếng:

- Chu Cẩm, em cảm thấy thế nào rồi, nhìn anh đi! Chu Cẩm, mau nhìn anh!

Chu Cẩm ngước khuôn mặt đau đớn lên nhìn Diệp Mặc, cô thở hổn hển, nói:

- Diệp Mặc, cứu tôi, đầu tôi đau quá!

Trán Diệp Mặc đổ mồ hôi, hắn biết là cô rất đau đớn, nhưng chính hắn cũng không biết phải làm gì, thậm chí vì sao cô đau hắn cũng không biết.

- AAAAA!!! - Đầu lại đau lên từng cơn, Chu Cẩm vô thức hét lên một tiếng.

Diệp Mặc ôm lấy cô, gọi lớn:

- Chu Cẩm!!!!

Tại sao? Tại sao cô không nhìn vào người đàn ông lúc nãy, đầu cô vẫn đau? Tại sao???

- Thập Nhất, huynh tặng muội cây trâm này sao? Đẹp quá!

- Muội thích không? Để ta cài nó lên cho muội.

Lại nữa, những đoạn ký ức rời rạc lại đến, người nam lúc nãy với người nữ lúc nãy bây giờ lại ở hai thế khác nhau.

Tại sao, hai người này liên quan gì đến cô chứ? Tại sao lại muốn cho cô thấy những cảnh này, tại sao??

Những đoạn đối thoại xoay quanh đầu óc Chu Cẩm, đến mức không thể chịu đựng nổi nữa, Chu Cẩm hét lớn:

- Làm ơn dừng lại đi! Tôi không muốn thấy những điều đó nữa!!!!!!!!!!!!!!!

Sau khi hét lên, ngực Chu Cẩm đau nhói, nơi cuống họng cuồn cuộn lên, cô trực tiếp nhổ một búng máu ra ngoài, rồi ngất đi!

Diệp Mặc đỡ lấy thân thể Chu Cẩm, gọi lớn tên cô:

- Chu Cẩm, Chu Cẩm!!!!!!!!!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp