Phượng Hoàng Lửa

Chương 256: Nóng!


...

trướctiếp

Cô gái kia cười tươi, giọng nói hơi chanh chua lên tiếng:

- Ôi, tôi xin lỗi, để tôi lấy dĩa khác cho cô nhé!

Giọng nói khiến Chu Cẩm nổi da gà, xin lỗi thôi mà, có cần dẹo ra nước vậy không??

Chu Cẩm nghe liền lắc đầu, từ chối nhanh:

- Không cần đâu, tôi tự lấy cái khác!

Cô gái kia đứng chắn ngang người cô, như có ý định không cho Chu Cẩm đi lấy dĩa khác.

Chu Cẩm sự kiên nhẫn có hạn, nhìn người này biết là cô ta không vừa mắt mình rồi, cô liền không chịu đựng nữa, lên tiếng:

- Cô gái? Cô làm vậy là có ý gì?

Người được Chu Cẩm gọi không trả lời câu hỏi của cô, ngược lại đưa tay ra, nói:

- Xin chào, tôi tên Lý Huyên!

Chu Cẩm nhìn tay của cô ta, cô khoanh tay lại, vạch rõ câu trả lời của mình.

- Tôi không nghĩ mình quen cô, làm ơn tránh đường! - Chu Cẩm lạnh nhạt nói.

Lý Huyên cười nhếch môi, son môi đỏ càng làm đường môi cong lên quyến rũ hơn:

- Chu tiểu thư, chỉ là giao lưu một chút thôi mà, cô chắc không nể mặt tôi vậy chứ?

Cánh tay Lý Huyên vẫn đưa ra, cứ như kiểu Chu Cẩm không bắt tay với cô ta thì cô ta sẽ không thu lại vậy!

Chu Cẩm nhíu mày, cô hơi ghét cô gái này rồi đấy, muốn làm khó cô đến vậy??

Nhìn Chu Cẩm không nói gì, cũng không chịu đưa tay ra, Lý Huyện cầm lấy 2 ly cocktail trên bàn đưa cho cô một ly, rồi nói:

- Tôi làm đổ thức ăn của cô rồi, ly cocktail này, xem như tôi mời. Cô không bắt tay rồi, chắc sẽ uống chứ nhỉ?

Chu Cẩm nhìn Lý HUyên, rồi nhìn ly cocktail, quyết định cầm lấy. Bây giờ mà cô không uống nữa, có khi sẽ bị làm phiền đến chết thật!

Lý Huyên cười, nâng ly với Chu Cẩm, sau đó ngửa cổ uống trước, Chu Cẩm cũng không do dự, nhìn Lý Huyên uống xong, rồi đưa lên môi mình uống một ngụm, sau đó để xuống bàn.

Phục vụ bây giờ mới chạy đến, hỏi xem cô và Lý Huyên có bị gì hay không, Lý Huyên lắc đầu, rồi kiêu ngạo quay lưng đi.

Chu Cẩm nhìn phục vụ cười gượng, nói:

- Tôi không sao, cô dọn dẹp chỗ này giúp tôi với nhé!

Người phục vụ gật đầu, sau đó cúi xuống bắt đầu thu dọn bãi thức ăn.

Chu Cẩm nhìn xuống bộ váy đã bị thức ăn làm bẩn một góc, cô nâng váy, nhấc chân lên đi về phía nhà vệ sinh.

Trong toilet, Chu Cẩm xả nước, dùng tay vò góc váy, cho đến khi hết màu, hết mùi thức ăn, cô mới đi ra ngoài.

Lúc đi ra ngoài cửa nhà vệ sinh, cô lại một lần nữa gặp Diệp Mặc!

"..."

Chời mé, cô muốn chửi thề, tên này là ma ám hả? ám cô vừa thôi chứ???

Chu Cẩm khó chịu lên tiếng:

- Diệp tổng, tôi nghĩ chắc anh không rảnh rỗi đến mức đi theo dõi tôi đấy chứ? Sao lần nào tôi cũng gặp anh vậy?

Diệp Mặc cười một bên, trả lời câu hỏi của cô:

- Chu tiểu thư nghĩ nhiều quá rồi, tôi đi vệ sinh mà thôi!

Chu Cẩm nhếch môi, tưởng cô là con nít à, lừa lừa cái mông nhá!

- Diệp tổng à, anh chắc không biến thái đến mức đến dãy phòng vệ sinh nữ cũng đi đấy nhé!

Khách sạn của tập đoàn PJH có chút khác biệt với hầu hết các khách sạn trên thế giới, một phần là vì cấu trúc xây dựng nhà vệ sinh.

Nhà vệ sinh nam và vệ sinh nữ ở đây được chia làm hai khu nằm cách xa nhau, mỗi tầng đều có hai dãy nhà vệ sinh riêng.

Đặc biệt, nhà vệ sinh nam không thể đi đường nhà vệ sinh nữ, và ngược lại, nhà vệ sinh nữ cũng không thể đi qua đường nhà vệ sinh nam.

Vậy nên, Diệp Mặc có mặt ở đây, chỉ có thể giải thích, hắn ta cố tình đi vào dãy nhà vệ sinh nữ này, và là đi theo cô, méo thể nào trật được.

Làm ơn đi, đầu óc 23t khác đứa trẻ 3t mà, cô là người lớn rồi!!!!

Diệp Mặc bị nói trúng, không lên tiếng trả lời, sắc mặt cũng không chút biến hóa, cứ như người Chu Cẩm vừa nói không phải là hắn vậy.

Dù bị lộ mục đích, nhưng Diệp Mặc vẫn lên tiếng:

- Chu tiểu thư nói đúng, tôi quả là đi đến đây tìm cô!

Chu Cẩm nhướng mày, nói móc:

- Chuyện quan trọng đến mức, anh đứng trước nhà vệ sinh nữ để nói?? Diệp tổng, sở thích của anh cũng khác người quá đấy!

Diệp Mặc: "...."

Cô nhất định là trả thù hắn! Chuyện hôm trước hắn nói móc cô, bây giờ chắc chắn là cô nhân cơ hội trả thù, nói móc lại!!!

Phải đấy, tôi nói móc anh đấy! Giỏi thì nói lại đi - Lòng Chu Cẩm said. =)))

Diệp Mặc ho khan, cố giữ phong độ, lên tiếng:

- Chỉ là muốn tìm Chu tiểu thư để nhận một lời cảm ơn thôi! Ngày hôm trước tôi cứu cô từ tay mấy người say rượu, chắc là cô còn nhớ!

Chu Cẩm nghĩ đến loại chuyện đó, cô tùy ý đáp:

- Dù anh không có ở đó, tôi cũng có thể tự xử lý được. Ai bảo anh nhảy vào làm gì bây giờ đòi tôi cảm ơn??

Diệp Mặc nhìn Chu Cẩm nói như có cũng được, không có cũng không sao như vậy, hắn cảm thấy hình tượng có chút.... bị bẽ mặt, muốn cứu vớt chút hình tượng còn sót lại, hắn liền tiến lên một bước, áp sát Chu Cẩm, nói:

- Dù sao cũng là tôi cứu cô, chẳng lẽ không đáng nhận chút gì đó xem như cảm ơn à?

Chu Cẩm đảo mắt, lên tiếng chọc ghẹo:

- Vậy bây giờ anh muốn tôi làm gì? Lấy thân báo đáp à?

Diệp Mặc nghe xong liền trưng ra vẻ mặt như đã đợi câu nói này của cô từ lâu, vội vàng đáp:

- Nghe cũng có vẻ không tệ!

"...."

Không tệ cái đầu anh ấy!!!! Cô còn chưa tính sổ hắn hôm đó cưỡng hôn cô nhé!!! Lấy thân báo đáp cái rắm!

Chu Cẩm cương mặt lên muốn nói lại, thế nhưng, chỉ vừa muốn mở miệng, người cô liền phát ra thứ gì đó rất lạ!

Chu Cẩm nhíu mày, cô bị làm sao vậy? Tự dưng.... người nóng quá.!!!

Toàn thân Chu Cẩm đột nhiên mất hết sức lực, ngã đè vào người DIệp Mặc.

Không... thân thể cô... lạ quá.... cả người nóng ran.... tay chân thì lại... không cử động được....

Diệp Mặc thấy Chu Cẩm bất ngờ ngã vào người mình, tưởng là cô đùa, nên định lên tiếng chọc ghẹo, nhưng khi phát hiện thân thể Chu Cẩm đang run lên, hắn mới cảm thấy có vấn đề.

Diệp Mặc đẩy Chu Cẩm ra, nhìn cô hỏi:

- Chu Cẩm., Chu Cẩm cô làm sao vậy?

Tay Diệp Mặc chạm vào bả vai Chu Cẩm, lập tức truyền đến cảm giác nóng ran.

Hắn nhìn vào mắt cô, thấy ánh mắt CHu Cẩm mê mang, liền mắng một tiếng, nói:

- Chết tiệt! Chu Cẩm, cô bị hạ thuốc rồi!

Chu Cẩm trong cơn mê mang nghe thấy từ thuốc, cô liền nghĩ ngay đến ly cocktail đó.

Lý Huyên.... là cô ta.... cô ta dám hạ thuốc cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp