Mạc Tĩnh đứng trước mặt Meduse, hai người nhìn nhau, nhưng lại mỗi người một ẩn ý riêng.
Ánh mắt Mạc Tĩnh đỏ đến mê ly, cô xinh đẹp một cách lộng lẫy.
Dường như bất cứ ai nhìn vào đôi mắt ấy của cô đều có thể bị nó hớp hồn.
Meduse nhìn Mạc Tĩnh, nhíu mày lên tiếng:
- Tại sao.... ngươi không thể nào xuất hiện ở đây được.....
Mạc Tĩnh cười mỉm xinh đẹp, đáp:
- Ngươi có thể hồi sinh, ta thì không thể biến đổi sao? Meduse,
ngươi thừa biết ta là Phượng hoàng mà, khi ta chạm vào quan tài của ngươi, ngươi đã cảm nhận được rồi!
Lúc Mạc Tĩnh ở trong hang động, cô vô tình chạm vào cổ quan tài
của Meduse, thậm chí ngay sau khi bà ta hồi sinh, nắm lấy tay cô, bà ta cũng đã biết cô là Phượng Hoàng rồi!
Chỉ là.... Bà ta lại không ngờ được rằng, Cô không phải một con Phượng Hoàng bình thường..... mà là...
Meduse lui về sau, bà ta gầm gừ lên tiếng:
- Không thể nào.... Phượng tộc năm đó đã bị ta tiêu diệt cả
rồi, ta đã rà soát rất kĩ, ngươi.... không thể nào là Phượng
Hoàng đuôi đỏ được.....
Mạc Tĩnh nhếch môi, cô cười lạnh lùng:
- Meduse, ngươi nên biết ngày thức tỉnh của Phượng Hoàng, sức
mạnh của nó có thể lớn như thế nào. Ngươi hồi sinh không đúng
lúc rồi!
Meduse lắc đầu. Không thể.... bà ta chỉ vừa mới hồi sinh thôi, còn
chưa có sức mạnh hoàn toàn, không thể nào lại gặp kẻ thù lớn nhất của Ma giới được!
Còn là con Phượng hoàng đuôi đỏ, ẩn chứa sức mạnh của tộc Phượng Hoàng vĩ đại, có khả năng áp chế đảo ngược Ma giới!
Không! Hậu Duệ của Nữ Oa, không thể nào được.......
Meduse lắc đầu, rống lên:
- Không!!!!!
Mạc Tĩnh cười khát máu, lên tiếng:
- Meduse, trở lại địa ngục của ngươi đi!
Nói rồi, Mạc Tĩnh vung hai tay, từ trong người cô, xuất hiện một
con Phượng Hoàng Lửa màu đỏ, nó bay thẳng lên trời, rồi nhanh
chóng bay tiến về phía Meduse.
Bà ta dùng quyền trượng tạo ra một lá chắn màu đen, nhưng vẫn không thể thắng nổi sự bào mòn của ngọn lửa.