Đồng Dao ôm bụng ăn no tròn trèo lên xe, vừa ngồi ổn, liền thấy Lục Tư Thành cúi đầu nhìn tin nhắn vẻ mặt bất đắc dĩ nói với mọi người: “Anh cuối tuần về nhà một chuyến.”
Hiện tại vốn không phải giai đoạn thi đấu, những đội viên kì thật đều trong trạng thái nghỉ ngơi, quay lại tự do, cho nên quyết định của Lục Tư Thành cũng không bị phản đối, ngược lại Tiểu Thụy lắm miệng hỏi một câu: “Trong nhà gọi anh trở vể?”
“Ba anh nói mẹ anh lại rời nhà trốn đi,” Lục Tư Thành “Ừ” một tiếng, giọng điệu bình tĩnh, “Năm nay đã là lần thứ ba, lần đầu tiên khi ba anh phát hiện ra gấp gáp đến độ nhảy dựng lên, vì thế liền giương cờ trắng đầu hàng…Phụ nữ là không thể nhân nhượng, cho nàng tay vịn nàng liền có thể lên đến trời.”
Mọi người tựa hồ đối với chuyện gà bay chó sủa trong nhà Lục Tư Thành sớm đã hiểu rõ, nên ai cũng mang vẻ mặt thả lỏng nên làm thế nào thì làm thế đó, Tiểu Thụy dựa vào chỗ tựa lưng, nói: “Trước khi đi cũng phải đánh cho xong trận huấn luyện thi đấu với đám đồ ăn kia chứ?”
“Khi nào?”
“Hẹn ngày kia.”
“Vậy anh đặt vé máy bay ngày kia.”
Lục Tư Thành nói xong, ngón tay hơi động đậy, đại khái là trong lúc vô ý mở loa ngoài, trong không gian liền truyền đến giọng nói của một người đàn ông–
[Lão tử nói cho con, lão tử lần này nhất định sẽ không đi dỗ bà ấy, lại dỗ bà ấy lão tử liền thành cháu trai rồi? Lần trước sau khi dỗ nàng xong trở về, ngày hôm sau bà ấy liền bạo phát quẹt thẻ của lão tử, thật là thương tâm thương tài…]
Mọi người: “…”
Lục Tư Thành tắt loa ngoài.
Bên trong xe một bầu không gian yên tĩnh.
“Sợ vợ.” Lục Tư Thành mặt không chút thay đổi nói, “Chê cười.”
“Không có không không có, Truyền thống tốt đẹp của Trung Quốc, truyền thống tốt đẹp của Trung Quốc.”
“Đúng vậy đúng vậy đúng vậy.”
“Nhân sĩ ở xã hội thượng lưu sao có thể gọi là sợ vợ, mà phải gọi là yêu thương vợ con.”
Tiểu Thụy khoát tay ngẩng đầu lên, mọi người liền liên tiếp phụ họa, Đồng Dao co rút khóe môi: “Các anh về sau có nửa kia thì nhỡ rõ lời mình nói ngày hôm nay–Sợ vợ là truyền thống tốt đẹp của Trung Quốc–nếu không nhớ rõ, em sẽ nhắc nhở giùm nửa kia cho các anh.”
“Em đừng hi vọng người đàn ông tương lai của em sợ vợ.” Lục Tư Thành liếc mắt nhìn cô một cái.
“Dựa vào cái gì, cùng một thê giới cùng một lí tưởng.”
“Tai mềm.”
“…”
Đồng Dao nghĩ ngợi, sau đó mặt đỏ lên “Bộp” một tiếng che lỗ tai mình lại, quay đầu trong bóng tối trừng mắt nhìn người đàn ông thần sắc tự nhiên, người kia lại nhìn rồi cúi đầu di chuyển ngón tay nhanh chóng mua xong ve máy bay…Đồng Dao thấy điểm đến của máy bay là ở một thành phố phía nam cách Thượng Hải không xa, nghe nói ở đó, tùy tiện chọn một táng từ trên trời rơi xuống cũng có thể đập chết ba nhà tỉ phú. (*)
…
Qua hai ngày, rốt cục cũng đến ngày mà Tiểu Thụy hẹn huấn luyện thi đấu cùng Một Đám Đồ Ăn Chiến.
Lúc này mọi người đã rút kinh nghiệm chọn ngày mà VPN không quá tải như buổi chiều hôm trước, mọi người mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng ngồi xuống, vào phòng mà Một Đám Đồ Ăn Chiến đã mở sẵn–vẫn là mấy người kia như trước, vẫn là mấy cái ID như trước, không biết mấu người kia có thảo luận về đối thủ không, dù sao năm người chiến đội ZGDX mỗi khi ngồi xuống trước máy tính là miệng sẽ không dừng lại–
Lão Miêu: “Tiểu Bàn, cậu nói xem vì sao Giáo Hoàng lại đi đến một chiến đội bảo cấp như thế này.”
Tiểu Béo: “Đừng có cứ mở miệng là gọi người ta là đội bảo cấp, thời điểm người ta thi đấu vòng thế giới cậu còn đang uống sữa đó?”
Lão Miêu: “Được được được, cậu nói xem vì sao Giáo Hoàng lại muốn đi…Chiến đội quý tộc xuống dốc?”
Tiểu Béo: “Nghe nói là vì tìm được người hỗ trợ và đồng đội tốt nhất, đến giúp chính mình cùng nhau đánh bại Thành ca.”
“Vậy thảm rồi,” Lục Tư Thành mặt không thay đổi nói, “Bên ta chỉ có một tên tạp kĩ Hỗ trợ biết nhiều tướng và một đường giữa Yasuo 0/7/0.”
Đồng Dao: “…Anh nói chuyện tử tế được không, chuyện này đâu có liên quan gi đến em–lần đó Yasuo là ngoài ý muốn, hôm nay xem em carry bùng nổ.”
Lục Tư Thành: “Đừng, chỉ cần làm việc làm một nửa, chỉ bùng nổ mà không carry là tốt.”
Đồng Dao: “…”
Lão K: “Mấy người nói nhảm thật nhiều, có phải chuẩn bị để trước mỗi trận thi đấu giải mùa hạ trích lời hay không?”
“Trích lời khi thi đấu” là một phần giải trí trong mỗi giải league, tổ chế tác sẽ ghi lại những lời mà tuyển thủ nói khi thi đấu, rồi lựa chọn có ý tứ giảm bớt cắt nối biên tập thành một video để mọi người biết được trong lúc thi đấu những tuyển thủ đã nói gì hoặc trao đổi cái gì–Bình thường trong những tình huống như vậy thường chỉ nghe thấy những tuyển thủ kêu lên “A a a a” cùng với “hận hắn hận hắn hận chết tên AD đối diện”, hoặc là trào phúng nhau cái gì đó…
Đồng Dao: “Em thích nhất xem phần trích lời trong thi đấu.”
Lão K: “Tin anh một lần, chờ đến khi em thành nhân vật chính bị trích lời em sẽ không còn thích xem nữa.”
Đồng Dao: “…”
Lúc này, Minh thần vỗ vỗ tay bảo mọi người yên lặng: “Được rồi được rồi, mọi người đều nghiêm túc một chút, lúc thi nói nhiều như vậy là mọi người đang tự tin sao? Quá tự tin sẽ không có kết quả tốt, tôi nghe chiến đội cách vách nói, lần trước bọn họ thi đấu huấn luyện với chúng ta xong liền phát hiện bản thân mình có một vài vấn đề, hơn nữa cũng đã tìm cách khắc phục–“
Tiểu Bàn: “Lần trước huấn luyện thi đấu mới đánh có mười phút mà bọn họ đã thấy vấn đề rồi?”
Lục Tư Thành: “Điều đó chứng tỏ bọn họ có nhiều vấn đề.”
Minh thần: “Thành ca, cậu đừng nói cậu đang kiêu ngạo đấy nhé–Mà tại sao lại không thể? 10 phút rõ ràng đã muốn chiếm lấy phần lớn giai đoạn trước khi đạt ngưỡng cao nhất…”
Trong âm thanh của Minh thần, trận đấu bắt đầu, Đầu tiên vẫn là Ban&Pick, khiến người khác ngoài ý muốn là lần này đối phương đem Twisted fate của Đồng Dao đánh rớt, khiến mọi người thổn thức một trận, Đồng Dao lại khoái trá phát hiện bản thân mình đại khái là có thể lấy LeBlanc.
Cuối cùng cô quả nhiên lấy được.
Trận đấu bắt đầu, mọi người đều duy trì trật tự im lặng làm mỹ nam tử, thi thoảng có một lần va chạm cũng xem như hữu kinh vô hiểm, rồi sau đó kéo dài khoảng cách, mãi đến khi cấp bậc mọi người dần dần đến 4, không khí đường dưới bắt đầu ngưng trọng–
“Lý Quân Hách muốn chuẩn bị vượt trụ giết người.” Lục Tư Thành trầm thấp nói.
“Đường giữa đối diện không thấy, đường dưới cẩn thận.”
Đồng Dao vừa nói vừa phát tín hiệu, khi tiếng hệ thống kêu lên, đường giữa quân địch quả thực như bóng xuất hiện ở bụi cỏ phía sau Tiểu Bàn và Lục Tư Thành, đồng thời còn có người đi rừng–
“Mẹ nó, bốn người ở đường dưới! Khi nào thì chúng ta mới có được tầm nhìn ở sau lưng thế? Đường giữa bên kia đang truyền tống (*Kĩ năng triệu hồi, có thể truyền tống đến vị trí ở trong tầm nhìn trên bản đồ) xuống dưới!”
Trong tiếng hét thảm của Tiểu Bàn, bốn người chiến đội Một Đám Đồ Ăn ùa lên, Lục Tư Thành trước tiên chọn kĩ năng chạy trốn, để lại Tiểu Béo một mình chịu ẩu đả trong trụ, âm thanh “d” của hệ thống vang lên, Giáo Hoàng lấy được điểm đầu tiên.
–Điều này cho thấy cán cân đường dưới bắt đầu nghiêng sang phía Một Đám Đồ Ăn. Đồng Dao không có kĩ năng “Truyền tống”, lại khả năng di chuyển kém Ngả Giai, hiểu bản thân mình muốn qua giúp cũng không kịp, cho nên cô quyết định ở lại đường giữa, an tâm lấy kinh nghiệm giết ba lính, sau đó đưa lính nhà mình đến tháp của đối phương, giết nốt mấy tên lính còn lại–như vậy khi Ngả Giai quay về cũng sẽ phát hiện mình không còn lính, kinh nghiệm cùng kinh tế sẽ không phát triển, đây là chỗ thiếu sót nếu đường giữa chạy đi đến những đường khác. Nhưng mà ở phút thứ bảy, Ngả Giai vẫn trung thành với đường dưới. Lúc này, đường giữa và ADC cùng với Hỗ trợ của Một Đám Đồ Ăn liên minh xử lí Lục Tư Thành, cũng thuận thế đẩy rớt trụ đầu tiên. Liên tục mất hai người và một trụ, lúc này đội ZGDX tiến vào trong hoàn cảnh bất lợi, tệ nhất là Giáo Hoàng kia chủ yếu có hai đầu người, hiện tại cũng xem như là một tiểu boss!
Minh thần nói sao đúng vậy, chiến đội Một Đám Đồ Ăn thật sự sau lần huấn luyện thi đấu trước đã kịp thời sửa sai: Giáo Hoàng mang theo Hỗ trợ vượt trụ rất nguy hiểm? Không sao, chúng ta liền mang theo Đường giữa và Đi rừng cùng tiến lên! Bốn người, hẳn sẽ không nguy hiểm đâu!
“Đờ mờ, Một Đám Đồ Ăn được dẫn dắt nào có giống với một chiến đội đáng khinh nữa? Hôm nay đánh tựa như được uống thuốc tăng sinh lực! A a Thành ca, đường dưới các anh đã ổn định chưa?” Đồng Dao than thở, “Chờ em một chút, em muốn đi–a?”
Đồng Dao đang nói một nửa chợt kinh ngạc phát hiện, mấy người ở đường dưới trong đó có Ngả Giai đánh xong cũng không quay về đổi mới trang bị, mà thấy lính ở đường dưới có phần nhiều liền muốn quay đầu lấy lại kinh nghiệm cùng cấp bậc kinh tế!
Mà sau đó, Ngả Giai đại khái là đang trong quá trình hồi phục, giá trị ma pháp cũng không có mấy!
Đồng Dao không hề do dự, ngay tại chỗ bỏ qua một đống lính của bản thân, lén lút đến gần Ngả Giai. Bị LeBlanc xiềng xích, quân địch căn bản không có cơ hội chạy trốn, bị đánh mất hơn phân nửa máu, vô lực chém cô hai cái, liền ngoan ngoãn cống hiến một mạng!
“Nice!”
“Ai kêu tham!”
“Smiling đại đại thật xinh đẹp a a a a!”
Đồng đội nhất trí tung hô, Lục Tư Thành đang chờ thời gian sống lại nhìn qua góc nhỏ bên phải, nhắc nhở: “Đi rừng của bọn họ đến!”
Trong tình huống bình thường, một người nếu nhìn thấy đối phương có người trợ giúp sẽ ngay lập tức lui lại giữ thành quả, nhưng mà Đồng Dao cũng không tuân theo suy nghĩ bình thường, cô quay đầu trước chọn một kĩ năng triệu hồi kéo dài khoảng cách, sai đó quay đầu, một bên chạy về tháp phòng ngự nhà mình, một bên đánh cận chiến với đi rừng Một Đám Đồ Ăn, đối phương thấy cô vừa giết người vừa muốn chạy, hẳn cũng nóng nảy, cùng nhanh chóng đuổi theo–
Nhưng mà không nghĩ tới, trong nháy mắt, Đồng Dao liền lên đến cấp 6! Tướng LeBlanc nếu lên đến cấp 6 sẽ nhận được một kĩ năng “Mô phỏng”, kĩ năng này có thể lặp lại những kĩ năng mà nó từng sử dụng, vì thế trong thời gian ngắn, đi rừng đối diện liền bị cô đông cứng, sau đó giống như Ngả Giai, cái chết bao trùm lên cậu ta–
Thế cục ngay lập tức biến đối!
Trong một giây, chiến đội ZGDX còn vì hai người và một tháp đi mất mà đau đầu không thôi; giây tiếp theo, Đồng Dao ở đường giữa hai lần liên tiếp một thân giết địch, một đường giữa một đi rừng, vì thế hai bên liền cầm hòa!
Cùng lúc đó, bởi vì Đi rừng nhà mình bị đánh chết, nửa bộ phận tài nguyên rừng của YQCB bị lão K điên cuồng xâm nhập, dù là lam Buff hay là những con quái, toàn bộ đều bị chiến đội ZGDX thu vào trong túi, hơn nữa ở tòa tháp đường giữa thứ nhất cũng bị Đồng Dao đánh hạ một nửa máu!
Vì thế một chút máu Một Đám Đồ Ăn vừa kiếm được liền trở nên thiếu thốn!
Bởi vì quyết định sai lầm của Ngả Giai, Đồng Dao bỗng chốc trong yên lặng đạt đến ngưỡng trưởng thành có thể chống lại tiểu boss Giáo Hoàng–Sau đó khi mở ra hình thức đoàn chiến để đoạt tiểu long, cô mạnh mẽ kìm giữ Giáo Hoàng, dùng hai ba kĩ năng liền đem cậu ta ngã ngựa, kế tiếp chỉ còn lại mấy con khỉ con, chạy qua chạy lại, mấy người Đồng Dao thuận lợi lấy được tiểu long nguyên tố hỏa, cũng đẩy luôn tháp thứ nhất trên đường giữa của đối thủ…Chiến đội Telecom Trung Quốc như vậy từ trong khốn cảnh hóa nguy thành an, lật chuyển tình thế!
Sau đó chính là giai đoạn điên cuồng đẩy tháp, giết người, kinh tế cũng lấy vận tốc của quả cầu tuyết nhanh chóng cách biệt, cuối cùng tất cả hăng hái huấn luyện thi đấu!
Đánh xong trận huấn luyện thi đấu này, tất cả mọi người đều “phù” một tiếng xụi lơ trên ghế: Trận đấu tuy là thắng, nhưng phong cách thi đấu của Một Đám Đồ Ăn thay đổi bất ngờ vẫn khiến cả bọn đáy lòng run sợ..
Đội này, tại giải mùa hạ năm nay tuyệt đối sẽ không chỉ thoát ra khỏi cái tên bảo cấp!
Lúc này, Tiểu Thụy cuộn tròn cuốn tạp chí lại đập theo thứ tự lên đầu lão K, Tiểu Béo, lão Miêu, Lục Tư Thành, Đồng Dao: “Bảo mấy người kiêu ngạo! Thiếu chút nữa đã bị đám quý tộc xuống dốc kia giẫm nát! Về sau còn dám kiêu ngạo nữa hay không?”
“Ai,” Đồng Dao ôm đầu, “em carry trận này mà, sao lại đánh em!”
“Em lại dám đắc ý?”
“…Em sai rồi.”
…
Buổi tối.
Dùng thực lực giúp cả đội chuyển bại thành thắng trong trận huấn luyện thi đấu, Đồng Dao tâm trạng vui sướng tắm rửa một cái, đang húp xì xụp một bát mì, từ phòng bếp đi ra thì thấy Lục Tư Thành đang ôm gối ngồi trên ghế, không biết đang xem ai trực tiếp…Đồng Dao đến gần, anh ta dường như có mắt ở sau gáy, quay đầu nhìn lại, chỉ vào màn hình máy tính:”Đường giữa chiến đội cách vách tố cáo em giết người!”
“…”
Đồng Dao liền phun luôn mì vào trong bát.
Lục Tư Thành lộ ra biểu tình ghét bỏ.–
Đồng Dao vội vàng nâng đầu qua xem, quả nhiên Lục Tư Thành đang ở trong phòng trực tiếp của Ngả Giai, bây giờ vừa chơi game vừa ba hoa với fan…
“Đúng đúng đúng, hôm nay chúng tôi lại cùng hẹn thi đấu với chiến đội cách vách..Lần này không bị rớt mạng, làm sao mỗi ngày đều rớt mạng được, bộ nghĩ tiền mạng mỗi tháng đóng đáy đủ là đồ bỏ sao?…Là thua, ai nha nhưng mà giai đoạn đầu chúng tôi chiếm ưu thế, mấy người đừng không tin, chúng tôi quả thật chiếm ưu thế!”…
“Cái vị Giáo Hoàng kia trình độ vượt trụ chính là chuyên nghiệp…Nhưng mà không biết làm cách nào chiến đội cách vách có một người càng kinh khủng hơn, chính là tiểu tỷ tỷ–đúng vậy, chính là Smiling đó, mẹ nó, vốn dĩ chúng tôi đã vui vui vẻ vẻ mà giết hai người, cô ấy không biết từ chỗ nào chui ra liền giết tôi! Sau đó liền giết luôn cả Đi rừng đang trò chuyện vui vẻ!”
…
“Cái kia hẳn là khi tôi đang ngoan ngoãn về nhà, chuẩn bị dùng kĩ năng lam phục hồi, bị cô ấy nắm lấy cơ hội, thật là một người phụ nữ khủng bố…Đây chính là bước ngoặt của trận đấu, lam buff của tôi bị mất, tài nguyên trong rừng cũng bị mất, đội trưởng đại nhân suýt chút nữa mắng tôi đến chết—“
…
“Không dám tham đánh lính, về sau ngoại trừ ngôi nhà yêu dấu tôi đâu cũng không dám đi, thật sự, tham lính không có kết cục tốt, đây là bài học trả giá bằng xương máu!”
…
“Tiểu tỷ tỷ hàng xóm thao tác như thế nào? Thao tác rất tốt, giết tôi rồi giết luôn Xbang, nhanh đến mức tôi không nhìn rõ kĩ năng của cô ấy. Thật sự đúng là LeBlanc thứ nhất Trung Quốc!”
…
“Mấy người về sau ai lại nói con gái không chơi Liên Minh được, tôi sẽ nhét kết quả huấn luyện thi đấu hôm nay vào lỗ mũi cậu ta!”
Sau đó lại dông dài một đống.
Nhanh chóng mang Đồng Dao từ dưới đất bay thẳng lên trời.
Đồng Dao ở trên cao gặp gió đến mức không nghe được gì nữa, cúi đầu gập thắt lưng mở máy tính của mình vào trong phòng trực tiếp của Ngả Giai, nhanh chóng gõ chữ–
[ZGDX, Smiling: Bạn tốt, cậu nói nhiều hơn nữa tôi cũng không giúp cậu nói nửa câu tốt đẹp trước mặt vợ cậu đâu.]
Chấm câu.
Gửi đi.
Nửa giây sau, hàng bình luận liền bị “Tôi thấy có ai đó nhắn tin loạn” “Đậu má nói Tào Tháo Tào Tháo liền đến” “Smiling a a a a tôi là fan của cô” “Tiểu tỷ tỷ dạy tôi chơi LeBlanc moah moah” —
Một bình luận đặc biệt nắm giữ thông tin quan trọng, hỏi:…Ngả Giai, Smiling cùng với vợ anh có quan hệ gì với nhau?
“Thật đúng là hổ bằng cẩu hữu (**)”, Ngả Giai nói, “Gần đây bà xã của tôi lại cãi nhau với tôi, tôi cảm thấy chính là có ý định chia tay với tôi rồi hai người kia chơi Bách hợp đi, thật tức! Hôm nay chơi trò chơi còn bị thua bởi cô ấy, tôi bỗng cảm thấy cuộc đời mình thật trống trải vô nghĩa!”
Đồng Dao ở ngay trước màn hình máy tính bị nói thẳng mặt.
Mà đứa nhỏ Ngả Giai này lại còn siêng năng tiếp tục thổi phồng cô mạnh như thế nào–
Đồng Dao chính là đang nghe đến thoải mái, đột nhiên phòng trực tiếp bị một người đóng lại, cô ngẩn người nhìn về phía Lục Tư Thành, người kia không nhanh không chậm thu tay lại: “Xem náo nhiệt một chút là đủ rồi, xem thêm lại đắc ý.”
“Từ sau khi tốt nghiệp tiểu học cũng chưa có người nào khen em một lần.” Đồng Dao nói, “cho em xem thêm hai câu nữa…”
Nói xong lại ôm chầm lấy màn hình máy tính.
Nhưng mà cổ lại bị người đàn ông phía sau kéo lại, cô gian nan quay đầu, chỉ có thể thấy hàm dưới với độ cong hoàn mũ của Lục Tư Thành, đối phương thuận miệng nói: “Đừng nghe cậu ta khen, muốn được khích lệ? Anh khen em.”
“…”
Đồng Dao đang giãy giụa bỗng chốc an tĩnh.
“Thật.” Đồng Dao nháy mắt một cái, gương mặt tràn đầy mong chờ.
Lục Tư Thành: “…”
Đồng Dao thúc giục: “Mau khen em.”
Lục Tư Thành: “…”
Nhìn đôi mắt lấp lóe ánh sáng, đôi đồng tử đen nhánh tràn đầy mong ngóng chừng mười lăm giây, Lục Tư Thành buông Đồng Dao ra, cong lưng xuống, một lần nữa thay Đồng Dao mở phòng trực tiếp của Đồng Dao ra—Âm thanh quả táo một lần nữa truyền vào tai Đồng Dao, cô ngẩn người, nhìn người đàn ông đã quay trở lại vị trí ban đầu vẻ mặt “Vừa rồi cái gì cũng không có.”
“Có ý gì?”
Đồng Dao kéo tay áo của anh, giật giật.
Lục Tư Thành không để ý đến cô.
“Em hôm nay biểu hiện đặc sắc, đội trưởng đại nhân, khích lệ đâu?”
Lai giật giật.
Lục Tư Thành vẫn không để ý đến cô.
“Chẳng lẽ lão tử từ đầu đến đuôi không có nổi một ưu điểm để anh–“
Đồng Dao còn chưa nói xong, đột nhiên Lục Tư Thành duỗi tay lấy chiếc bút kí hiệu trên bàn, mở nắp ra, nhanh chóng vẽ lên tay Đồng Dao mọt bông hoa cực xấu–
Đồng Dao: “??????”
“Đây là hoa hồng nhỏ của đội trưởng đại nhân,” Lục tư Thành ném chiếc bút vào trong tay Đồng Dao, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính mở ra trò chơi, thản nhiên nói, “Lần sau tiếp tục cố gắng, anh sẽ vẽ lên trán cho em.”
Đồng Dao: “…………………………”
Trừng mắt nhìn Lục Tư Thành trong năm giây, xác định anh ta không nói đùa, Đồng Dao lẳng lặng xoay người, đi vào trong toilet rửa tay.
Sau đó đau đớn phát hiện…Hoa hồng nhỏ của đội trưởng đại nhân…Không rửa được.
Từ nước rửa tay đến nước tẩy trang đều sử dụng, các loại xà phòng cũng đều thử, mà bông hồng kia vẫn đỏ như lửa, Đồng Dao giơ tay lên trên bồn rửa mặt, rốt cục không chịu nổi chửi ầm lên: “Đậu xanh rau má, Lục Tư Thành, bông hoa xấu xí này không rửa được.”
“Ồn ào, muốn được khen lại muốn xóa đi, sao em khó hầu hạ vậy?” Người đàn ông đang chìm đắm trong game cũng không quay đầu lại, nói, “Còn nữa, con gái không nên nói tục.”
“……”
“…Không muốn hoa hồng nhỏ, lần tới anh vẽ cho em hình vương miện?”
“Không cần!”
“Vẽ lên trán!”
“……”
ps: Tớ biết mấy cậu không thích đọc phần chơi game, vì có đọc cũng chẳng hiểu gì! T.T. nhưng mà tớ edit dù không hiểu gì cũng không thể bỏ phần mình không thích rồi chỉ edit phần mình thích được. nên là các cậu cứ đọc qua qua, coi như là giúp tớ soát lỗi chính tả vậy nhé. Yêu các cậu nhiều. ❤
Chú thích: (*) Có lẽ thành phố được nhắc đến là Thành phố Hàng Châu, đây là một thành phố rất đẹp và nổi tiếng của Trung Quốc, thu nhập đầu người cũng tương đối cao, đặc biệt còn là nơi sản xuất trà Long Tỉnh mà nàng nào hay xem/đọc cổ trang hẳn biết rồi.
(**) Hồ bằng cẩu hữu: Bè mà không phải bạn, bạn xấu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT