"Khí Hải cảnh trung kỳ?" Dưới đài có người nhỏ giọng nói, "Sao võ giả Khí Hải cảnh trung kỳ lại bị võ giả sơ kỳ đánh bẹp?"
"Có thể là người ta cố ý khiêm tốn cũng nên?"
"Vậy vì sao hiện tại hắn ta không khiêm tốn nữa?"
"Thực lực của Lam Xương Kiên không kém, còn tu luyện Huyền cấp kiếm pháp, nếu như hắn ta tiếp tục ẩn giấu, hắn ta đừng mong có thể tiếp tục tham gia cuộc so tài ngày mai!"
"Có đạo lý, có đạo lý!"
"Thiếu niên kia chỉ là một nô bộc, tuổi này đạt tới Khí Hải cảnh trung kỳ, thiên phú thực bất phàm!"
"Tuổi còn nhỏ đã có thể ẩn nhẫn như vậy!"
"..."
Thập Thất cảm thấy mình có chút oan uổng, hắn ta rất muốn nói cho mọi người biết, hắn ta không hề muốn ẩn nhẫn!
Lam Xương Kiên cắn răng nói: "Không ngờ ngươi lại cố ý ẩn giấu thực lực!"
Thập Thất không phản bác được.
"Đừng tưởng ngươi là võ giả Khí Hải cảnh trung kỳ thì ta sẽ sợ ngươi, thiên tài như ta, vượt cấp khiêu chiến không phải mộng!" Lam Xương Kiên, "Ngự Phong Kiếm Pháp, thức thứ hai Phong Mang!"
Kiếm khí màu xanh bay nhanh về phía Thập Thất.
"Thiểm Bộ!"
Thập Thất tránh thoát Phong Mang, sau đó nhanh chóng đánh về phía Lam Xương Kiên.
"Chiến Kiếm Tam Thức, Hoành Tảo!"
Xích Huyết trọng kiếm mang theo tiếng gió vun vút cắt ngang eo của Lam Xương Kiên, Lam Xương Kiên tranh thủ thời gian dùng trường kiếm ngăn cản.
Một luồng lực lượng to lớn kéo tới, trường kiếm trong tay hắn ta trực tiếp bị Xích Huyết trọng kiếm đập cong, kề sát trên người, ngay sau đó cả người hắn ta bay xa hơn mười mét, rơi xuống lôi đài.
"Trực tiếp đánh bay!"
"Lực lượng rất mạnh!"
"Chiến Kiếm Quyết dùng rất tốt!"
Dưới đài, tuyệt đại đa số khán giả đều là võ giả lão luyện, bọn họ chỉ liếc mắt đã nhìn ra đặc điểm của Thập Thất.
Lam Xương Kiên không bị thương gì nhiều, sau khi bị Thập Thất đánh bay, hắn ta thở phì phò nhặt trường kiếm lên rồi rời đi.
"603 thắng!"
Thập Thất vừa xuống đài đã bị các đồng bạn vây quanh.
"Thập Thất ca, ngươi thật lợi hại!"
"Thập Thất ca, tất cả chúng ta đều dõi theo ngươi, ngươi nhất định phải tranh được thứ hạng cao!"
"..."
Chỉ có Thập Thất biết, hắn ta đánh thắng được nhưng là thắng không dễ dàng chút nào.
Thực lực của Lam Xương Kiên tương đối khá, đáng tiếc hắn ta chưa thể tu luyện《 Ngự Phong Kiếm Pháp 》tới chỗ tinh thâm.
Hồ thống lĩnh hỏi: "Rõ ràng ngươi có thể thắng hắn ta rất nhanh, tại sao ngươi lại đánh lâu như vậy?"
"Ta vừa lên đài, hắn ta đã nói muốn giải quyết ta trong nửa khắc đồng hồ, ta cho rằng hắn ta rất mạnh... vì thế mới hơi bảo thủ..."
Hồ thống lĩnh gật gật đầu nói: "Ngươi vẫn chưa thể thoải mái đánh một trận, lần sau ngươi nhớ kỹ, sau khi lên đài trực tiếp cướp công, phong cách của ngươi thích hợp với tích cực chủ động tiến công hơn."
"Ta hiểu rồi!"
Thập Thất thừa nhận sự lệch lạc của mình hôm nay.
Đúng là phong cách của hắn ta thích hợp với điên cuồng tấn công hơn!
Ăn cơm tối xong, trở lại gian phòng của mình, Thập Thất không lập tức tu luyện mà rất nghiêm túc nhớ lại tràng cảnh chiến đấu của mình lúc ban ngày, nghiêm túc tổng kết được mất, sau đó hắn ta lại tự hỏi tới màn chiến đấu của những võ giả khác hắn ta đã nhìn thấy, nếu đặt mình vào vị trí của đối phương, bản thân mình nên ứng đối như thế nào mới tốt.
Đây là nhiệm vụ kiếm linh đại nhân giao cho hắn ta, làm vậy có thể tăng cao kinh nghiệm chiến đấu.
Sau khi hoàn thành tổng kết, Thập Thất yên lặng ngồi xổm trong góc, không biết đang làm gì.
Nửa ngày sau hắn ta mới đứng lên, nắm lấy Xích Huyết trọng kiếm nói: "Kiếm linh đại nhân, ta có một ý tưởng!"
"Ý tưởng gì?"
"Ta muốn bắt đầu sát khí tràng!"
"Vì sao? Ngươi không sợ bản thân sẽ điên mất sao?"
Từ ba tháng trước sau khi mở ra sát khí tràng, Thập Thất đã có một ý nghĩ.
Vì sao bản thân không lấy sát khí tràng ra tiến hành tu luyện?
"Kiếm linh đại nhân có thể hơi áp chế giúp ta không? Đừng để người khác phát hiện, cũng giống như lần trên pháp trường ấy." Thập Thất nhỏ giọng nói, "Từ sau khi trải qua sát khí tràng lần trước, ta phát hiện bản thân mình có lĩnh ngộ rất lớn với một thức chém đầu của Phó tiền bối, hơn nữa gần đây ta phát hiện, tuy rằng ta giết nhiều người như vậy, nhưng tính cách của ta vẫn không đủ mạnh mẽ, khi ở trên lôi đài ta luôn biểu hiện ra vẻ sợ đầu sợ đuôi, lo lắng quá nhiều... hoàn toàn không có khí thế của Phó tiền bối trong trí nhớ!"
"Đó là do ngươi tự ti, không quả quyết và trái tim thủy tinh mẫn cảm!" Trần Hạo trực tiếp vạch trần khuyết điểm trong tính cách của Thập Thất, "Mỗi lần nhìn thấy người Lam gia, ngươi đều sẽ cảm thấy bản thân mình kém một bậc, vô cùng coi trọng cái nhìn của những người khác đối với ngươi... Ngược lại chủ nghĩa cố chấp và hoàn mỹ thành một trong số ít ưu điểm của ngươi... Nói thật, ngươi đúng là một quái thai!"
Thập Thất không nói gì, kiếm linh đại nhân nói đúng, từ rất sớm trước đây kiếm linh đại nhân đã chỉ ra thiếu sót trong tính cách của hắn ta.
Trần Hạo nói: "Thập Thất, ngươi phải hiểu được, thực lực mạnh mẽ cần nội tâm càng mạnh mẽ hơn chống đỡ, không có nội tâm mạnh mẽ, con đường võ đạo của ngươi sẽ không thể tiến xa được!"
"Ta hiểu!"
"Chỉ có điều chuyện này cũng không thể trách ngươi, là người Lam phủ đã dạy hư ngươi!" Trần Hạo rất khó chịu nói, "Nô tính!"
"Ta muốn thay đổi!"
"Đúng, ngươi đã sớm nên sửa đổi!"
"Trên đài tỷ võ, ta sợ gặp phải Khí Hải cảnh hậu kỳ, thậm chí là Lam Bác Vân Khí Hải cảnh đỉnh phong." Thập Thất cúi đầu nói, "Chỉ khi có thể tiến vào danh sách hai mươi người đứng đầu ta mới có thể tiến nhập vòng bán kết, bắt đầu từ vòng bán kết của cuộc đấu, dòng chính Lam gia mới xuất hiện... Nếu như đại tiểu thư tới, nàng mới có thể thấy ta!"
"Ta phục ngươi rồi!"
"Quan trọng nhất là lần luận võ này rất quan trọng, liên quan tới khảo hạch của ta!"
Trần Hạo hơi hiếu kỳ hỏi: "Vậy suy nghĩ của ngươi là..."
"Ta phải thay đổi tính cách của ta!" Thập Thất nói rất nghiêm túc, "Kiếm pháp, thân pháp của ta đều thích hợp với việc điên cuồng tấn công, điểm duy nhất không thích hợp là tính cách... Ta còn chưa đủ ác!"
"Dùng sát khí tràng để sửa?"
Thập Thất nắm chặt nắm tay nói: "Đúng!"
Trần Hạo hơi nghi hoặc, hắn nhìn kỹ phần giới thiệu về sát khí tràng: Giết càng nhiều sinh vật càng mạnh mẽ, sát khí ngưng tụ càng mạnh, hình thành sát khí tràng đặc biệt. Sát khí tràng không chỉ có thể ảnh hưởng tới tâm trí kẻ địch, khiến kẻ địch nảy sinh các loại tâm tình sợ hãi, khủng hoảng, tuyệt vọng, còn sẽ nảy sinh ảnh hưởng với kiếm chủ.
Ảnh hưởng là gì Thập Thất và Trần Hạo đều biết, dễ khiến kiếm chủ rơi vào điên cuồng, điên cuồng giết chóc!
Trước đây Trần Hạo chỉ nghĩ phải làm sao để dùng kỹ năng này hãm hại kiếm chủ... Vậy mà Thập Thất lại chủ động dự định dùng nó để thay đổi tính cách!
Ngay cả hắn cũng không nghĩ tới!
Thực sự là sức tưởng tượng thiên mã hành không!
Hơn nữa đừng nói, ý tưởng dùng sát khí tràng để thay đổi tính cách thật sự có thể thực hành.
"Thay đổi thế nào?"
Thập Thất hỏi dò: "Có thể để nó giảm sức ảnh hưởng hơn một chút, chỉ ảnh hưởng đến chính ta, vừa vặn để cho ta có thể giữ được một tia sát ý điên cuồng!"
"Ngươi thử cường độ 5% xem!"
Trần Hạo không có lý do nào để từ chối Thập Thất.
Thập Thất đã khai phá một cách dùng mới cho kỹ năng này!
Khi sát khí lạnh như băng vừa bao phủ Thập Thất, Thập Thất rùng mình.
Hắn ta đi lại vài bước ở nguyên chỗ, sau đó hơi bất mãn nói: "Kiếm linh đại nhân, khi ta di động, hình như có một bộ phận sát khí tràng không theo kịp!"
"Không phải ngươi đang nghĩ tới chuyện ta ở phía sau chỉ huy sát khí tràng đi theo ngươi đấy chứ?"
Trần Hạo không có giác ngộ phải phục vụ kiếm chủ.
"Vậy kiếm linh đại nhân, ngươi có thể trực tiếp khiến sát khí tràng xâm nhập vào cơ thể của ta không?"
"Thập Thất, ngươi có những suy nghĩ rất thú vị!"
Trần Hạo lập tức hứng thú, Xích Huyết Ma Kiếm vốn có thể xâm nhập vào năng lượng vận chuyển trong kinh mạch kiếm chủ, sát khí tràng lại càng giống như tập hợp thể của sát khí và tử khí điên cuồng, cũng là một loại năng lượng.
"Thả lỏng tâm thần, chân khí của ngươi sẽ bài xích!"
"Tốt!"
Cảm giác lạnh như băng xâm nhập kinh mạch Thập Thất.
Rất nhanh, kinh mạch Thập Thất bị nhuộm thành máu đỏ... Sát khí tràng như mạng nhện, một mực cố định trong cơ thể Thập Thất... hình như thành công rồi.
Trần Hạo tò mò hỏi: "Cảm giác thế nào?"
"Cường độ vừa vặn... Tốt tới trước nay chưa từng có!"
"Tốt như thế nào?" Thập Thất là kiếm chủ đầu tiên thử đưa sát khí tràng vào trong cơ thể, Trần Hạo cực kỳ tò mò không biết đó là cảm giác gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
Trước Sau