Edit: Khả Tịch Nguyệt
Beta: Gbear
_______________________
Từ Đan Ni ngẩn người ra, từ hơi thở phát ra trên người cậu ta làm cô cảm giác được rõ ràng người này đang muốn tìm cái ch.ết.
Tại sao lại là phải tìm ch.ết? Lời thoại việc này không hề được báo trước, dường như linh hồn đã bị thay đổi rồi vậy.
“Cắt ——!” Đạo diễn đột nhiên hô to một tiếng, “Tổ trang điểm vào dặm thêm cho diễn viên đi, chúng ta sẽ bắt đầu cảnh tiếp theo!”
Đạo diễn không đưa ra bất cứ lời đánh giá hay biểu cảm gì đối với màn diễn vừa rồi, Từ Mỹ Thiến nhẹ nhàng thở ra rồi nhìn Kỳ Ngôn, có chút không vui: “Sao cậu tùy ý sửa kịch bản vậy, việc này khiến tôi không cách nào tiếp tục được……”
“Xin lỗi xin lỗi ạ, chỉ là cảm thấy……” Kỳ Ngôn muốn nói rồi lại thôi, cậu tiếp lại lời xin lỗi, không nói gì thêm.
Từ Mỹ Thiến cũng không phải người tính toán chi li, nhưng thật sự cảnh vừa rồi đã dọa cô: “Lần sau có chuyện này nữa thì lúc đối diễn nhớ nói một chút nha!”
“Dạ, em nhớ rồi. Xin lỗi.”
Những cảnh sau, việc quay phim diễn ra rất thuận lợi, chủ yếu lấy cảnh sắc xung quanh và sự quay cuồng nơi biển rộng sau khi Kỳ Ngôn bị trói ở trên trụ cầu.
Tiếp đó là cảnh cả người cậu chìm hoàn toàn trong nước. Bởi vì hiệu quả quay phim vài lần không tốt, hơn nữa còn phải bảo đảm an toàn cho Kỳ Ngôn nên đạo diễn quyết định đưa cảnh này vào trong nhà, rồi dùng kĩ thuật để che lấp.
Khi Kỳ Ngôn mặc áo sơ mi trắng ướt dầm dề đi ra từ trong nước, Tôn Nhiêu phát ra một tiếng hô cảm thán kinh ngạc, bởi vì nhìn cậu như vậy, quả thật rất giống tiểu yêu tinh, hơn nữa cả người còn bị ướt nên hình ảnh quyến rũ tăng gấp đôi!
Giản Thanh híp mắt, lấy áo khoác của mình từ bên cạnh rồi bước nhanh đến đắp lên cho Kỳ Ngôn.
Nhất cử nhất động khiến người ngoài nhìn vào thấy mối quan hệ này rất thân thuộc, nhưng đối với người trong cuộc mà nói nói thì nó vô cùng mờ ám. Kỳ Ngôn vừa định nói cảm ơn sau đó kéo khoảng cách ra một chút thì nghe thấy trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của độ hảo cảm.
[Độ hảo cảm của Úc Không Cảnh đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: +20]
Có vẻ vị ảnh đế Úc giống như đang rình coi ở góc xó xỉnh nào đó, hoặc là nói đúng hơn hắn đã bị sự ‘chuyên nghiệp’ và ‘cả người bị ướt’ của cậu quyến rũ rồi.
Kỳ Ngôn từ bỏ ý định kéo khoảng cách với Giản Thanh, cậu vươn cánh tay dài ôm lấy cậu ta tạo dáng vẻ tượng trưng một chút: “Cảm ơn.”
Đuôi lông mày Giản Thanh hơi nhướng lên, đối với hành động này của cậu thì có chút thoáng kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã định thần lại: “Không có gì.”
Hành động vừa rồi của Kỳ Ngôn và Giản Thanh bị nhiếp ảnh gia chụp lấy, lập tức nở nụ cười xấu xa tung ảnh hai người lên Weibo đoàn phim.
【 An Lương Tiếu Dung, thật sự hai người các cậu như vậy mà được à! Hai người các cậu chính là đối thủ một mất một còn đó nhá! ( hình minh hoạ ) 】
Nháy mắt, một chuỗi bình luận phía dưới bắt đầu phun máu mũi.
—— Nữ chính khóc ngất ở WC rồi! Chị Nhiêu, chị mau tới vòng tay ôm ấp của em đi! Chúng ta cùng nhau xem hai người bọn họ chơi gay nè!
—— Một nắm cỏ xanh dễ thương bắt đầu nổi lên một đôi như này làm sao bây giờ đâyyyyyyy! Cute xỉu ngang xỉu dọc luôn!
—— Tui đã nói sớm Kỳ Ngôn là bé dụ thụ mà! Tiểu Ngôn Ngôn à, sao bé còn chưa mở Weibo dị! Tui muốn theo dõi mà!!
—— Cùng cầu Weibo đi a a a! Tui muốn nhận thầu tiểu thụ này!
—— Hệ liệt ép chớt đồng nghiệp từ phía chính chủ ……
—— Dung Lương cp! Dung Lương cp!
—— Các cô đủ rồi đó! Mấy người quăng nữ chính ra chỗ nào rồi?! Dĩa cơm tró này tui xin kính đầu tiên!
……
Chỉ trong thoáng chốc, nhiệt độ couple Dung Lương đã thống trị bảng hot search. Tôn Nhiêu quét tay một lúc, lập tức cười ra tiếng.
“Ông giời của tôi, hiện tại toàn là như vậy không à…… Nhưng mà, tôi chúc hai người các cậu hạnh phúc ha!” Nói xong, cô hài hước nhìn Giản Thanh và Kỳ Ngôn.
Kỳ Ngôn cười nhẹ, nói: “Chị Nhiêu đừng làm loạn mà.”
Giản Thanh nhìn Kỳ Ngôn một cái, lời nói đùa giỡn: “Đúng vậy, đừng quậy, hai đứa tôi nghiêm túc đó.”
“Ha ha ha ha ha!” Tôn Nhiêu bị chọc cười: “Giản Thanh cậu thật là, định chiếm mọi yêu thương của Tiểu Ngôn chúng tôi à?”
Giản Thanh yên lặng chống cằm, rơi vào trầm tư, lẩm bẩm: “Tôi không đẹp trai à?”
Hành động này khiến mọi người xung quanh đều cười phun ra tiếng.
Giữa chốn vui đùa ầm ĩ, trợ lý Kỳ Ngôn đi tới nhẹ giọng nói ở bên tai cậu: “Tiểu Ngôn, đạo diễn nói cậu qua kia một lát.”
Kỳ Ngôn gật đầu thông báo với mọi người một tiếng rồi đi vào lều đạo diễn, thấy anh ta đang nói chuyện cùng một người phụ nữ xa lạ.
“Đạo diễn tìm tôi?.”
Ánh mắt đạo diễn sáng lên, liên tục vẫy tay với cậu: “Kỳ Ngôn cậu lại đây, tôi giới thiệu cho cậu một người.”