Edit : Khả Tịch Nguyệt.
Beta: GBear
Thế nào gọi là chật kín? Sau khi tiến vào Tân Thủ Thôn, Kỳ Ngôn không tìm ra chính mình được nữa.
Quá nhiều người……Ít nhất thì có thể thấy cái tên nho nhỏ màu cam của mình, còn tên của những người khác đều là màu xanh. Cũng không biết mặt nhân vật tiểu thư sinh của mình có soái hay không, dù sao khi cậu xem da mặt của mấy acc khác của mình thì cảm thấy muốn mê mất rồi.
Kỳ Ngôn đi theo sự chỉ dẫn của hệ thống làm nhiệm vụ, cậu có thể thấy một màu cam nho nhỏ đang ngao du trong một mảng màu lam như biển rộng, thậm chí cả mặt NPC dường như cũng được mã hoá.
Lúc đang gian nan bắt đầu trò chơi, điện thoại trên bàn đột nhiên rung lên. Kỳ Ngôn cầm lấy, phát hiện là tin nhắn của Tiêu Dật.
【Tôi đang ở khu 1, tên: Tiêu Tự Dật.】
Tốc độ tay của Kỳ Ngôn bay nhanh: 【Tui cũng đang ở khu 1 đây, Điểm Tam Khẩu!】
Sau đó cậu gấp rút ném điện thoại sang một bên, chuyên tâm làm nhiệm vụ.
Trên máy chủ có thông báo của hệ thống, đã có người vượt qua cấp 30, đang tiến vào chủ thành.
Vẻ mặt Kỳ Ngôn khiếp sợ nhìn thông báo công khai kia không đến mười phút, cả người đều sững sờ…… Mở hack hả trời ?!
Sau đó, liên tiếp từng người bắt đầu được truyền tống đến chủ thành. Kỳ Ngôn nhìn nhân vật của mình mới cấp 15, hít một hơi dài, mình vẫn nên chậm rãi thăng cấp thôi……
Vừa mới hiện lên suy nghĩ ấy, hệ thống đã tung ra một tin tức.
【Chúc mừng người chơi Tiêu Tự Dật lên cấp 30, đã tiến vào chủ thành.】
Kỳ Ngôn:……
Hàng xóm mở hack !! Hàng xóm vậy mà cũng mở hack kìa !!
Nghĩ lại cảnh tượng lúc mình đã nói sẽ mang Tiêu Dật theo chơi, Kỳ Ngôn lập tức cảm thấy xấu hổ và giận dữ đến mức muốn tự s.át.
Trong lúc nhất thời, động lực bỗng nhiên tràn đầy, Kỳ Ngôn chuẩn bị tinh thần thức thâu đêm để tiến nhanh vào chủ thành.
Điều kiện thăng cấp của Đông Phương Kỷ quá mức gian nan, nó không giống với giả thiết thăng cấp cực kỳ tốt đẹp của mấy loại trò chơi bình thường, thanh kinh nghiệm trước cấp 30 đều giống nhau, thanh kinh nghiệm sau cấp 30 thì có thể ít hơn một chút, nhưng giống nhau ở chỗ là đều không phải dễ kiếm.
Cấp bậc ở Đông Phương kỷ chia làm ba bậc, cấp 30 vào chủ thành, cấp 60 lập bang phái, cấp 90 mở ra đại lục mới và nhiệm vụ ẩn giấu. Thanh kinh nghiệm của mỗi cấp bậc cũng không giống nhau, thấp nhất là dưới cấp 30, cấp 30 đến 60 thì thanh kinh nghiệm sẽ dài hơn, từ cấp 90 trở lên thì vô cùng khó khăn.
Kỳ Ngôn cảm thấy lên được cấp 30 chính là điểm mấu chốt, miễn bàn đến cấp 90.
Kỳ Ngôn và mấy người qua đường cùng nhau hợp tác chém quái nhỏ một vòng, trong thời gian đoạt quái cùng mấy tay mới này, rốt cuộc cậu cũng làm xong nhiệm vụ cuối cùng.
Còn thiếu hai cấp nữa là đến cấp 30, hai cấp này yêu cầu người chơi phải tự mình xoát kinh nghiệm để thăng cấp. Mà lúc này thì người chơi tiến vào chủ thành đã hơn một nửa, Kỳ Ngôn càng bình tĩnh, một chút cũng không nóng nảy.
Thời gian xoát quái thật sự rất nhàm chán, các bạn xem Kỳ Ngôn một bên bật chế độ tự động một bên thì ngáp ngủ sẽ biết ngay mà. Cậu pha một ly cà phê, uống hai ngụm để nâng cao tinh thần, tìm thêm hai gói khoai tây chiên, miệng vừa ăn tay vừa xoát quái.
Đột nhiên, điện thoại sáng lên, Kỳ Ngôn ấn mở, phát hiện là Tiêu Dật nhắn tin đến.
【Trò chuyện riêng – Tiêu Tự Dật 】: Còn chưa ngủ sao?
【Trò chuyện riêng – Điểm Tam Khẩu 】: Chưa, xoát đến cấp 30 rồi nói sau.
【Trò chuyện riêng – Tiêu Tự Dật 】: Muốn tôi trở về mang cậu đi hay không? Tôi có một boss thủ lệnh ẩn giấu, ở gần Tân Thủ Thôn.
Nghe đến chỗ này, cơ thể Kỳ Ngôn bắt đầu chấn động, đặt túi khoai tây chiên qua một bên.
【Trò chuyện riêng – Điểm Tam Khẩu 】: Tới nha tới nha tới nha!
Bị câu nói nhảy nhót này của cậu chọc cười, Tiêu Dật tháo mắt kính xuống, nhéo ấn đường.
【Trò chuyện riêng – Điểm Tam Khẩu 】: Anh tạo tổ đội với tui đi ! Tui đang ở trên đường nhỏ bên ngoài Tân Thủ Thôn ! Đừng nhìn sai đó !
Sao có thể buông tha boss ẩn giấu chứ, gi.ết được là có thể có rất nhiều kinh nghiệm đó nha. Ngàn vạn lần đừng sai tổ đội với người khác, lúc đó thì mệt tim lắm à.
Lúc Tiêu Tự Dật trở lại Tân Thủ Thôn, hắn bị một đám tay mới, mặc toàn vải bố xám đang vây xem, bởi vì trên người hắn đều là trang bị dát vàng cực kì xa hoa. Kỳ Ngôn nhìn Tiêu Tự Dật đang lóe sáng trên màn hình, yên lặng gửi cho hắn một ngữ khí ám s.át trong trò chuyện riêng.
【Trò chuyện riêng – Điểm Tam Khẩu 】: ( hình ảnh: Đâm ch.ết anh! )
Tiêu Dật cười, nhấp vào cửa sổ tổ đội, mời Điểm Tam Khẩu, Kỳ Ngôn nhanh tay đồng ý.
Chức vụ của Tiêu Tự Dật là thuật sĩ, tính công kích không cao, kỹ năng phòng thủ cũng bình thường, nhưng sinh mệnh với khả năng kiểm soát hiện trường quả thực là không người nào có thể địch lại.
Vậy mà rất hợp với ba bỉm sữa của Kỳ Ngôn, cái tổ đội này trong một vài tình
Huống lại có đặc điểm như cá với nước vậy, rất là quái lạ.
【Đội ngũ – Điểm Tam Khẩu 】: Chỉ có hai chúng ta thôi sao? Muốn tìm thêm kiếm sĩ hoặc là người chủ công tới hay không?
【Đội ngũ – Tiêu Tự Dật 】: Không cần, tôi có thể.
(*) chủ công: hay còn gọi là Tank, là cụm từ để chỉ những tướng đỡ đòn trong game. Những tướng này có chỉ số giáp và kháng phép cao khiến rất khó bị hạ gục, thường lao vào mở giao tranh thu hút sát thương của team địch.
Kỳ Ngôn ném một cái nhìn xem thường, được được được anh là đội trưởng nghe anh là được rồi ha?
Boss ẩn giấu là loại boss rất nhỏ, nhưng kinh nghiệm rất cao. Lúc Tiêu Dật nhận thủ lệnh này, hẳn là cấp bậc không phải như hiện tại, hình như là…… Cố ý chờ đến lúc này mới chuẩn bị đánh?
Khi thấy Tiêu Tự Dật khống chế hiện trường, ngay cả boss cũng không có biện pháp đánh trả, thật sự Kỳ Ngôn muốn quỳ xuống đất kêu ‘daddy’ một tiếng hơn nữa còn muốn nhào qua ôm đùi luôn!