Nhìn thấy Vân Phi Dương biểu lộ khuôn mặt dâm đãng, trong lòng đám thiếu niên tham gia khảo hạch một trận lộn xộn, vô cùng bội phục dũng khí hắn dám trước mặt đại nhân thất thần, còn có thể biểu lộ ra bộ dạng như vậy.
- Vân đại ca!
Mục Oanh vội vàng kéo nhẹ góc áo hắn.
- Hả?
Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, biểu lộ dâm đãng trên mặt cũng khôi phục lại.
Tên này vừa rồi vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, nhắm mắt dưỡng thần, tưởng tượng ra cảnh ba ngày sau, như thế nào ép nha đầu điêu ngoa Lương Âm kia trên mặt đất từng đợt từng đợt … hắc hắc.
Càng nghĩ càng đắc ý, do đó mới có một màn biểu hiện kia cho đám người thấy.
- Tiểu tử, ngươi được, dám ở thời điểm võ đạo khảo hạch thất thần!
Mã Đại Chinh một mặt không vui vẫy tay nói:
- Đến, ngươi lên trước đài, để ta khảo hạch một chút ngươi nào.
- Haha, xong đời.
- Bị Mã đại nhân điểm danh, thằng này khảo hạch khẳng định không qua.
Mọi người nhao nhao cười trên nỗi đau của người khác.
Hắn bị đơn độc mời lên, khẳng định sẽ có đối đãi đặc thù.
Vân Phi Dương mới vừa rồi cùng Lương Âm nói chuyện, ngôn ngữ cuồng vọng, trước mặt mọi người lại làm ra cử động cầu thân, khiến cho tất bỗng nhiên sinh ra cảm giác chán ghét đối với hắn, ước gì hắn bị mất mặt.
Trên đài, Vân Phi Dương đi tới.
Tên này khóe môi nhếch lên mỉm cười, thậm chí quay lại nhìn Mục Oanh, nháy mắt mấy cái.
Mọi người kém chút ngã quỵ tập thể.
Sắc mặt Mã Đại Chinh dị thường khó coi, trầm giọng:
- Tiểu tử, bản đại nhân thân là khảo hạch đạo sư, coi trọng công bình công chính, ta sẽ sắp xếp cho ngươi tiến hành khảo hạch nghiêm ngặt công bằng.
- Tới đi.
Vân Phi Dương phong khinh vân đạm đáp.
Võ đạo khảo hạch đơn giản là nghiệm chứng tư chất cùng thể chất, ở phương diện này hắn rất có tự tin, bàn về tư chất tuyệt đối là tối cao cấp, thể chất cũng mạnh nhất.
Cái này là cường giả tự tin.
Nhưng, theo mọi người suy nghĩ tên này nhất định giả bộ tự tin.
Mã Đại Chinh trong lòng cười lạnh:
- Tiểu tử, ta nhìn ngươi có thể trâu bò tới khi nào.
Hưu!
Hắn từ trong không gian giới chỉ lấy ra một tiểu cầu ảm đạm, nói:
- Trước tiên tiến hành tư chất trắc thí, hai tay để lên trên tiểu cầu, điều động linh khí dung nhập bên trong.
Đây là trắc thí tiểu cầu, dùng để trắc thí võ giả tư chất, một khi tiếp nhận võ giả linh khí, nó sẽ phát ra hào quang màu trắng, tư chất càng cao, ánh sáng càng tràn đầy.
Truyền thuyết, khi nó tỏa ra ánh sáng như hóa thành kim sắc vậy người được trắc thí có được tư chất mạnh nhất.
Từ ngàn xưa, đại lục xuất hiện kim sắc quang mang ít càng thêm ít.
- Trắc thí tiểu cầu cấp thật thấp
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu, tại Thần Giới cũng có công cụ trắc thí tư chất, đều lấy Thần Thạch làm tài liệu, Phàm Giới lại sử dụng phế vật tài liệu kiểu này thực sự khó mà trắc thí ra đến tận cùng loại tư chất nào.
Ba!
Vân Phi Dương duỗi hai tay ra, dán bên trên trắc thí tiểu cầu, điều động linh khí trong đan điền dung nhập bên trong, nhưng vào lúc này, Mã Đại Chinh cầm trắc thí tiểu cầu cũng âm thầm điều động một tia linh khí rót vào bên trong tiểu cầu.
Nắm giữ võ đạo cảnh giới võ giả một khi rót linh khí vào bên trong, sẽ trực tiếp ảnh hưởng độ chính xác của trắc thí tiểu cầu, từ đó không cách nào sinh ra ánh sáng!
Miệng luôn nói công bình công chính, lại âm thầm động tay động chân có thể thấy được Mã Đại Chinh cũng đủ âm hiểm, nhìn theo trình độ thuần thục đó có thể thấy được, hắn đã âm thầm làm như thế rất nhiều lần rồi.
- Tiểu tử, đắc tội bản đại nhân, muốn thông qua khảo hạch không dễ dàng như vậy đâu.
Mã Đại Chinh cười lạnh không thôi.
Hành vi Vân Phi Dương làm cho hắn rất khó chịu, lần này trắc thí hắn tuyệt không cho phép thông qua, còn về lần sau, hắc hắc cũng phải nhìn tâm tình hắn đã, lại cảm thấy khó chịu thì hắn cũng không ngại cho Vân Phi Dương rảnh rỗi thêm mấy tháng.
Dưới đài.
Rất nhiều thiếu niên nhao nhao cười.
Bọn họ mặc dù không biết Mã Đại Chinh tại trắc thí tiểu cầu làm thủ đoạn mờ ám, nhưng chỉ cần không phải ngốc đều có thể biết được, chỉ cần trong lúc đó, Mã Đại Chinh làm chút tay chân thì người bị điểm tên lên đài trắc thí, kết quả chỉ có một chính là thất bại.
Ông!
Nhưng vào lúc này, trắc thí tiểu cầu nguyên bản bị dung nhập hai đạo linh khí đột nhiên khẽ run rẩy, chợt lấp lóe hào quang nhỏ yếu, tiếp theo bộc phát sáng rực lên.
Mã Đại Chinh thấy thế, nhất thời mắt trợn tròn.
Linh khí đã dung nhập bên trong, trắc thí tiểu cầu tuyệt sẽ không có ánh sáng xuất hiện?
Bất chợt xuất hiện biến cố, khiến cho đám người như đang nằm mộng, nhưng mà, trắc thí tiểu cầu phát ra ánh sáng cũng không bởi vì bọn hắn ngây người mà dừng lại, ngược lại ánh sáng theo tốc độ càng nhanh, rất nhanh đạt tới trình độ chói mắt.
Vốn chờ nhìn Vân Phi Dương mất mặt rất, lại xảy ra chuyện như thế nên nhiều thiếu niên miệng nhao nhao mở ra, trong con ngươi tràn ngập chấn kinh, ánh sáng chói mắt xuất hiện, đại biểu người này tư chất tuyệt đối thượng giai.
Ong ong!
Trắc thí tiểu cầu phát ra ánh sáng vẫn ngày càng chói.
Cường độ to đến nỗi mấy trượng xung quanh đám thiếu niên khó có thể mở mắt.
Hưu!
Đột nhiên, bạch quang bị kim quang thay thế, bao phủ chung quanh thành một mảnh kim sắc.
Mã Đại Chinh tay cầm lấy trắc thí tiểu cầu, tròng mắt kém chút trừng ra ngoài, hai tay run lẩy bẩy, trong lòng sợ hãi:
- Kim kim sắc ánh sáng, khoáng thế kỳ tài!
Quang mang trong nháy mắt chuyển hóa, khiến dưới đài lặng ngắt như tờ.
Đám thiếu niên đã ngây ngốc, rung động trong lòng sớm đã không cách nào hình dung.
Tại vạn thế đại lục, thiên tài trắc thí ra kim sắc ánh sáng, vạn năm đến nay chỉ có năm người, bọn họ thành tựu cuối cùng đều là Vũ Thần, thế nhân kính ngưỡng. Trong các ngươi nếu có người nắm giữ dạng này tư chất, tương lai tất nhiên đạt được Vũ Thần chi vị
Những lời khi xưa Mã Đại Chinh đã vang lên bên tai bọn họ.
Khi đó, bọn họ từng mộng tưởng chính mình trắc thí ra kim sắc quang mang, nhưng trong lòng bọn họ cũng rõ ràng, tư chất nghịch thiên sẽ không xuất hiện trên người mình, thậm chí, bọn họ nằm mơ đều không nghĩ tới, sẽ có một ngày có thể tận mắt nhìn thấy truyền thuyết này.
Đừng nói những thiếu niên này, coi như chính hắn Mã Đại Chinh, coi như toàn bộ vạn thế đại lục hiện nay cũng chưa ai tận mắt thấy qua, bởi vì đã hai ngàn năm, không có thiên tài mang trên mình tư chất kim sắc quang mang xuất thể!
Bây giờ.
Kim sắc quang mang xuất hiện.
Đang trước mắt!
Khó trách toàn trường lặng ngắt như tờ, khó trách mọi người rung động thân thể kém chút đứng không vững.
- Vân đại ca
Mục Oanh che miệng, trong con ngươi lóe ra chấn kinh, tuy tiểu ny tử không hiểu kim sắc quang mang đại biểu cho điều gì, nhưng vẫn bị ánh sang chói mắt làm rung động.
Quang mang hóa thành kim sắc, độ sáng vẫn đang kéo dài đề cao giống như không có đạt đến cực hạn, Vân Phi Dương vẫn một mặt phong khinh vân đạm, với hắn mà nói loại này ánh sáng rất phổ thông, không có gì quá kỳ quái.
Trắc thí tiểu cầu lấp lóe kim quang, vẫn đang không ngừng đề cao độ sáng.
Mã Đại Chinh run rẩy lan tràn đến hai chân, cảm thấy có chút đứng không vững.
- Trời ơi, còn tiếp tục đề cao, còn đang tăng thêm, tên này tư chất đến cùng mạnh đến mức nào, còn là người sao?!
Nghiêm ngặt ý nghĩa tới nói.
Vân Phi Dương không phải người, hắn là Thần Giới Chiến Thần.
Đáng tiếc, tên chiến thần này hiện tại cùng người bình thường không có khác nhau.
Ong ong!
Trắc thí tiểu cầu lấp lóe quang mang vẫn tiếp tục đề cao, sau cùng phảng phất đạt tới một cái cực hạn nào đó bành một tiếng bạo liệt, hóa thành bụi đầy trời.
Mã Đại Chinh lắp bắp:
- Trắc.... trắc thí cầu, nổ tung?
Đám thiếu niên tham gia khảo hạch cũng xoa xoa mắt, con ngươi lấp lóe khó có thể tin.
- Thật yếu ớt!
Vân Phi Dương âm thầm lắc đầu. Chỉ có hắn rõ ràng, nguyên nhân trắc thí tiểu cầu nổ tung là tư chất chính mình quá cường đại, chỉ có Thần Giới Thần Thạch mới có thể chân chính trắc thí ra.
- Vũ Sư đại nhân, kết quả như thế nào?
Vân Phi Dương cười nói.
Trong lúc khiếp sợ Mã Đại Chinh nhìn hắn, đợi bình tĩnh trở lại, mới trầm giọng:
- Bản đại nhân coi trọng công bình công chính, lần này trắc thí tiểu cầu xuất hiện trục trặc, gây nên nổ tung, trắc thí vô hiệu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT